80s toys - Atari. I still have
Tuyết Thành Hoa

Tuyết Thành Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323070

Bình chọn: 10.00/10/307 lượt.

ng tuân theo chính là

kháng chỉ, giết cả nhà, làm sao Phượng Thành chấp nhận được.

Trong cung gần như hỗn loạn, mọi người ai nấy đều hoang mang lo sợ cho số phận của mình.

Thái tử Nam Thiên Nhất gương mặt càng lúc càng khó coi, đập vỡ toàn bộ đồ trong phòng, phát tiết lên cơn giận những cung nhân.

Nhị hoàng tử Nam Thiên Cung vẫn một vẻ thờ ơ, bàng quan thế sự.

Tam hoàng tử Nam Thiên Phong lại đắc ý suy nghĩ: nếu như phụ hoàng muốn

nhường ngôi cho thái tử Nam Thiên Nhất thì đã công bố chiếu chỉ ngay

luôn rồi cần gì phải chờ đợi một trăm ngày sau. Nhất định là trong chiếu chỉ không phải tên của Nam Thiên Nhất. Càng suy đoán, Nam Thiên Phong

lại càng khẳng định trong chiếu chỉ truyền ngôi kia chỉ có thể là tên

của hắn.

Tứ hoàng tử Nam Thiên Thần túc trực bên linh cửu đưa tiễn phụ hoàng của mình và sắp tới là còn cả Lan phi, mẫu thân của hắn.

——— ————-

Uy vương phủ.

Trần Duy Cẩn hôm nay đóng cửa thư phòng không tiếp kiến ai, ở trong phòng cũng không thắp nến, toàn bộ là một màn tối mờ.

Ba tháng. Đây chính là khoảng thời gian mấu chốt. Trong thời kỳ này, hai

phe của thái tử Nam Thiên Nhất và tam hoàng tử Nam Thiên Phong lại càng

đấu nhau quyết liệt đây. Đây cũng là giai đoạn quyết định sự thành bại

của hắn.

Trần Duy Cẩn bất giác đưa hai tay mình lên, hai tay

trống rỗng nhưng hắn lại cảm thấy nặng trĩu. Chính hai bàn tay này, là

hai bàn tay này đã cầm lấy hai chiếu chỉ của lão hoàng đế, à không, phải gọi là tiên hoàng truyền lại. Hai chiếu chỉ đó đương nhiên có hai cái

tên khác nhau rồi.

Nam Thiên Quân chết rồi cũng đã suy tính cẩn

thận, hắn để lại hai chiếu chỉ truyền ngôi. Một cái là truyền ngôi cho

Nam Thiên Thần. Một cái lại để tên người kế vị là Nam Cung Phong. Lão đã để lại sự lựa chọn cho Trần Duy Cẩn, nếu tình thế bắt buộc Nam Thiên

Thần không thể nối ngôi, hắn sẽ giúp cho Nam Thiên Phong đăng ngai vị và để cho Nam Thiên Thần trở thành một thân vương, cả đời ở đất phong,

không được hồi kinh. Lão hoàng đế đã suy tính mọi đường chỉ để giữ lại

mạng cho Nam Thiên Thần.

Việc có hai di chiếu chỉ có Trần Duy Cẩn và Trương công công biết tới.

Dù biết rõ tâm cơ của lão tiên hoàng, Trần Duy Cẩn vẫn không thể kèm được mà buộc miệng mắng:

- Lúc nào chuyện khó xử cũng để lại cho ta…

Ngày đưa hoàng đế

nhập lăng, các cung phi nối gót phía sau đoàn tuỳ tùng. Cả bầu trời một

màu trắng của tang thương. Tiếng kèn cất lên, đoàn người bắt đầu rải

bước đi. Càng đến gần hoàng lăng, tiếng khóc từ nhóm cung phi càng vang

lớn, không biết là họ đang khóc thương cho tiên hoàng hay là đang khóc

vì bản thân mình đây.

Phượng hoàng hậu cũng ở trong nhóm cung

phi, cứ ngất lên ngất xuống, gần như là được cung nữ kéo theo xuống

quãng đường. Trong cả đoàn người nhốn nháo ấy, lại thấy Lan phi thật

bình thản, nàng cả một giọt nước mắt cũng không rơi, hiên ngang ngẩng

cao đầu bước đi, giống như nơi nàng sắp đến không phải là mộ địa mà là

chốn thần tiên vậy.

Đoàn người dần bước vào trong lăng mộ, những

người không có bổn phận thì ở bên ngoài đứng đợi. Những cung phi đã vào

hoàng lăng đều được sắp đặt nơi an nghỉ của mình, rượu độc được đưa tới, có người không chịu được gào khóc chạy trốn, nhưng cuối cùng họ vẫn bị

bắt phải ở lại chốn lạnh lẽo này mãi mãi.

Phượng hoàng hậu biết mình không thể tránh khỏi số kiếp, cả người suy sụp quỳ rạp trên đất.

Trương công công dẫn theo hai thái giám tiến về phía Phượng hoàng hậu, cung kính nói:

- Hoàng hậu, chỗ của ngài ở bên này.

Phượng hoàng hậu nhìn theo hướng tay Trương công công chỉ, đó chỉ là một căn

phòng bình thường. Dù rằng sắp chết, Phượng hoàng hậu vẫn không bỏ xuống uy quyền của nàng được. Tại sao nàng không được chôn cùng tiên hoàng?

- Trương công công. Ông lầm rồi.

Trương công công lắc đầu, thê lương đáp:

- Không. Lão nô không lầm. Đây chính là ý chỉ của tiên hoàng.

Phượng hoàng hậu không chấp nhận, giãy giụa không chịu đi, Trương công công

thuyết phục không được, khẽ hắt đầu chỉ thị cho hai thái giám phía sau

tiến tới ép hoàng hậu phải rời đi.

Sau khi Phượng hoàng hậu đã ra ngoài, có bóng một người từ từ bước tới. Nhìn thấy người đó, Trương

công công liền cúi đầu cung kính gọi:

- Lan phi.

Lan phi không nhìn Trương công công cứ sải từng bước từng bước lại gần chiếc giường Nam Thiên Quân đang nằm trên đó.

Hai mắt hắn nhắm nghiền, vẻ mặt thanh thản, khoé miệng còn hiện cả ý cười.

Lan phi lúc này không kiềm được nữa, nước mắt cứ thế chảy dài. Mãi một

lúc sau, nàng mới khó khăn mở miệng nói:

- Quân… thiếp đã tới rồi.

Trương công công đứng đó cũng xúc động mà rơi lệ, hắn đã theo hầu tiên hoàng

hơn bốn mươi năm, kể từ lúc tiên hoàng còn là một đứa bé tới khi trưởng

thành trở thành một người chí cao vô thượng. Nếu nói có ai biết được

từng diễn biến trong cuộc đời của Nam Thiên Quân nhất thì đó chính là

Trương công công. Nếu có người hiểu rõ Nam Thiên Quân nhất thì đó cũng

chính là Trương công công.

Mối tình giữa tiên hoàng và Lan phi,

Trương công công cũng chính là người tỏ ngọn ngành. Lan phi là người duy nhất mà tiên hoàng yê