Việc Xấu Trong Nhà

Việc Xấu Trong Nhà

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326205

Bình chọn: 7.00/10/620 lượt.

c.

“Bắc Bắc à, con không sợ chó đúng không?” Nếu có thể nuôi một con chó xấu thế, hẳn rất thích chó.

Trần Bắc Bắc gật đầu, vuốt vuốt đầu Xấu Xấu, “Chó rất tốt ạ, sao vậy, dì Chu?”

Bên dì Chu ấy, có một ngôi biệt thự giá cả đặc biệt tốt, mà chủ nhân ngôi nhà đó bình thường cũng không ở, đến cuối tuần mới về.

Bất quá trong khoảng thời gian này, chủ nhân ngôi biệt thự có dẫn một

con chó trở lại, ngày thường hắn không về, nên chả ai chăm sóc chó.

Nghe nói dáng vẻ con chó kia rất hung dữ và mạnh mẽ, nhân viên quản lý

biệt thự cũng chẳng dám tùy tiện tiếp cận, chỉ có thể bảo công ty vệ

sinh nghĩ cách.

Còn trả giá rất cao.

Dì Chu vốn từ chối, bên bà toàn là mấy thím mấy bác, không chịu nổi bị

dọa, bất quá lần này thấy tiểu Kim, lại nghĩ đến Trần Như Ngọc ở bệnh

viện, bà thay đổi suy nghĩ.

“Nếu không, chúng ta thử xem? Chẳng may không được, chúng ta lại từ chối.”

Sự thật chứng minh, nhà ấy đưa giá cao là có đạo lý. Khi Trần Bắc Bắc

đến, đúng lúc gặp phải nhân viên quản lý biệt thự đang chạy trối chết,

chạm mặt bọn họ, vẫn còn thở dốc từng ngụm từng ngụm.

“Thím Chu ơi thím tới rồi à? Tôi chưa từng thấy con chó nào hung hăng vậy, là giống chăn cừu đó, rất đáng sợ.”

Dì Chu vừa nghe, lập tức đánh trống rút quân.

Dáng vẻ Trần Bắc Bắc yếu ớt thế, thực sự có thể thuần phục con chó to hung hăng kia sao?

Không kiếm được tiền, còn phải bồi thường, chẳng lời.

Chẳng lời chút nào.

Trần Bắc Bắc lại cố ý muốn đi xem.

Khi thấy con chó to ấy, trong lòng cô thoáng hiện cảm giác ngoại trừ

danh bất hư truyền, còn có một cảm giác con chó này đẹp thật.

Trần Bắc Bắc rất thích chó.

Mặc dù cô mất đi trí nhớ trước kia, nhưng trực giác cho cô biết cô rất thích.

Nếu không cũng chẳng thu nhận Xấu Xấu xấu xí thế.

Khác với Xấu Xấu, con chó to dũng mãnh trước mặt, có bộ lông đen tuyền bóng loáng, hàm răng cũng rất sắc bén.

Nó là một con chó khiến người cảm thấy sợ hãi, song cũng là một con chó xinh đẹp.

Lúc mới bắt đầu nó còn đang sủa inh ỏi, đợi Trần Bắc Bắc tiến vào, nó sủa một hồi lại từ từ ngừng lại.

Nó híp mắt, hình như đang quan sát Trần Bắc Bắc.

Trần Bắc Bắc cực kỳ mãn nhãn khi trông thấy sự dũng mãnh của con chó

này, nghĩ tới Xấu Xấu trong nhà, nhất thời có loại cảm giác đáng thương.

Vì cô ngây người, nên con chó to đi tới chỗ cô, cô cũng không phát giác.

Lúc biết nó ngửi ngửi chân cô, bỗng dưng cô mới phản ứng kịp.

Ý, con chó này ôn hòa hơn tưởng tượng, cùng lắm chỉ có dáng vẻ hung hăng thôi.

Trần Bắc Bắc ngồi xổm xuống, rốt cuộc lên tiếng chào hỏi hữu nghị với nó.

“Hì, chào mày, tao là Bắc Bắc.”

Con chó to nhìn cô một cái, hình như hơi ghét bỏ, ngoắc đuôi xoay người đi vào nhà.

Cái con này…

Không lễ phép mà!

Bất quá, xem ra Trần Bắc Bắc là người duy nhất không bị con chó to dí theo cắn, cho nên biệt thự này để Trần Bắc Bắc quét dọn.

Ngôi nhà này đưa giá rất cao, còn cao hơn những ngôi nhà khác cộng lại,

dì Chu nói cô còn phải chịu trách nhiệm cho con chó to ăn, tiền không

thành vấn đề.

Trần Bắc Bắc tính toán một chút, cứ như vậy, cô chỉ cần làm một nhà, cũng cao gấp mấy lần mấy ngôi nhà kia.

Đúng là một công việc thỏa mãn.

Hơn nữa, tuy biệt thự này to, nhưng quét dọn không mệt.

Vì chủ nhân hiếm khi về, nên mặc dù rất nhiều phòng, song thực sự dùng chỉ có một phòng.

Nhà bếp phòng khách nhà kính càng không có động tĩnh, thỉnh thoảng khi Trần Bắc Bắc quét dọn còn cảm thấy rất lãng phí.

Có lẽ, chủ nhân biệt thự này hẳn rất cô đơn.

Trần Bắc Bắc quét dọn phòng khác, nhiều lần vừa đến ngày cuối tuần là mở tiệc tùng, khiến căn phòng rất bẩn rất lộn xộn, song có thể chứng minh

rất náo nhiệt.

Nhưng căn phòng lạnh tanh, trong tủ lạnh mãi mãi chỉ có bia.

Nó còn có một phòng chuyên trữ rất nhiều rượu xanh xanh đỏ đỏ.

Hơn nữa, hình như chủ nhân nghiện rượu, vì lần nào Trần Bắc Bắc cũng phát hiện tủ lạnh và hầm rượu vơi đi rất nhiều.

Đồng thời, nhanh chóng bổ sung thêm.

Trần Bắc Bắc vẫn chưa trông thấy chủ nhân ngôi biệt thự.

Bình thường cô chỉ trông nom con chó tên là Hắc tử ấy, cuối tuần phải về chăm sóc Trần Như Ngọc.

Đúng lúc cuối tuần chủ nhân mới về, hai người vừa vặn bỏ lỡ nhau.

Một tháng, trái lại bình an vô sự.

Tuy Hắc tử hung hăng, nhưng ở chung lâu ngày, Trần Bắc Bắc biết nó là một con chó rất ôn hòa.

Có lẽ phải nói là, một con chó rất lười.

Không thích nhúc nhích, mỗi ngày cứ nằm ở ban công.

Chủ nhân ngôi nhà hình như rất thích nó, lần nào cũng mua cho nó thức ăn cho chó cao cấp, bất quá Hắc tử không thích ăn lắm.

Về sau, Trần Bắc Bắc đi chợ mua rất nhiều thịt tươi, trái lại Hắc tử thích hơn nhiều.

Có điều thức ăn cao cấp cho chó lại lãng phí.

Hôm nay, rõ ràng Trần Bắc Bắc thấy Hắc tử ghét bỏ nó, trong lòng hơi động, không bằng mang Xấu Xấu đến.

Hi vọng cả hai có thể làm bạn tốt.

Ngày hôm sau, đúng lúc dì Chu không ở đây,

Chẳng ai chăm sóc Trần Ngai Ngai và Xấu Xấu, Trần Bắc Bắc nghĩ dù gì

cũng chẳng có việc gì bèn mang Trần Ngai Ngai và Xấu Xấu đến biệt thự.

Đương nhiên trước đó cô đã dặn dò đàng hoàng, không cho phép chạm vào bất kỳ thứ gì.

Xấu Xấu liếm bàn tay cô


XtGem Forum catalog