
ngươi ăn!”
Trong nguyên tác hảo trái cây của Lâm Lạc Nhi chính là bị ném cho các tướng sĩ luân *. (nino : =.=!)
Ta sợ tới mức hồn phi phách tán, nhịn không được lui ra phía sau hai bước, hướng Nam Cung Minh bên người đến gần hơn một chút.
Nam Cung Minh bỗng nhiên vươn tay câu đầu ngón tay của ta, thuận thế
quấn quanh, thẳng đến nhẹ nhàng bao lại tay của ta, sau đó nghiêng người ngăn cách tầm mắt của Long Chiêu Đường, gắt gao che chở.
Long Chiêu Đường bởi vì không thoải mái, tốc độ nói chuyện càng thong thả, hắn cơ hồ là gằn từng chữ một nói:“Nam Cung thiếu chủ, đừng quên
nàng này là lễ vật phụ thân của ngươi tặng cho ta.”
“An Nhạc Hầu gia lời ấy nói sai rồi,” Nam Cung Minh không nhanh không chậm mở miệng ,“Lạc nhi năm đó bán mình cho Nam Cung thế gia, ký trên
giấy bán thân chủ nhân là ta, hơn nữa là giấy cầm cố, theo luật pháp Đại Sở, nô bộc là giấy cầm cố có thể chuộc lại theo giá gấp mười lần, ta
nguyện vì Lạc nhi cô nương chuộc thân, hy vọng Hầu gia thành toàn.”
Long Chiêu Đường cười lạnh nói:“Nàng rõ ràng bán là tử khế, tại sao lại có thể chuộc thân?”
“Là như vậy sao? Hay là ta nhớ lầm ?” Nam Cung Minh mặt nhăn mày
nhíu, suy nghĩ hồi lâu, bỗng nhiên cười nói,“Một khi đã như vậy, thỉnh
Hầu gia đem giấy bán mình lấy ra đối chứng xem có đúng không.
Long Chiêu Đường hừ lạnh một tiếng nói:“Làm càn! Chẳng lẽ bản hầu còn có thể nói dối vì ở một cái nha đầu nho nhỏ sao?”
Nam Cung Minh “bừng tỉnh đại ngộ” nói: “Nghe nói lần trước thư phòng
của Hầu phủ bị cháy, hay là đã đốt cháy khế ước? Hầu gia đừng nóng giận, Vương tri huyện Kim Thủy trấn còn có bản sao, tìm hắn tới vừa thấy liền biết rõ.”
Sắc mặt của Long Chiêu Đường bỗng nhiên trở nên âm trầm khó coi, quản sự bên người vội vàng phân phó tùy tùng mắng:“Kim thủy trấn là con chó
ngốc nào không có mắt quản lý? Làm cho hắn tốc tốc đem khế ước cùng mũ
cánh chuồn đưa tới, nếu muộn lấy mạng chó của hắn!”
Nam Cung Minh nhưng cười không nói.
“Không cần , đại hỏa có thể thiêu thư phòng của Hầu phủ, tự nhiên
cũng có thể thiêu thư phòng của nha môn huyện, thật sự là hổ phụ vô
khuyển tử, bội phục bội phục,” Long Chiêu Đường bỗng nhiên nở nụ cười,
thần sắc trên mặt cũng tốt lên rất nhiều, hắn đi qua hiền hoà vỗ vỗ bả
vai Nam Cung Minh, cười nói,“Bản hầu cùng Nam Cung thế gia tương giao
nhiều năm, nha đầu kia là một phần tâm ý phụ thân ngươi đưa bản hầu, bản hầu thật là thích, sẽ không bạc đãi nàng, sao không bỏ những thứ yêu
thích?”
Nam Cung Minh thở dài nói:“Hầu gia đối người ngoài tất nhiên là dày
rộng nhân từ, nếu Lạc nhi là một nha hoàn bình thường, ở Hầu phủ làm
việc cũng là thiên đại phúc khí. Cố tình nàng cùng ta thuở nhỏ quen
biết, lưỡng tình tương duyệt, sớm định cả đời, thật sự không thể chuyển
tặng, thỉnh Hầu gia thứ lỗi, ngày khác sẽ theo Đại giang Nam Bắc chọn
mười mỹ nhân giỏi ca múa, đưa lên Hầu phủ bồi tội.”
Long Chiêu Đường sửng sốt một chút, hồ nghi hỏi:“Nam Cung Hoán thực đồng ý ngươi cưới một nha đầu vào cửa?”
Nam Cung Minh khiêm tốn nói:“Phụ thân tất nhiên là đồng ý .”
Long Chiêu Đường cười nói:“Bản hầu phải đi Nam Cung thế gia chúc mừng một phen.”
Nam Cung Minh nói:“Hầu gia ưu ái, phụ thân thật cao hứng . Chỉ có
điều phụ thân gần đây bị bệnh nặng, liền đem sự vụ của Nam Cung thế gia
bàn giao cho ta, đi biệt viện tĩnh dưỡng, mặc kệ tục sự phàm trần.”
Long Chiêu Đường kinh nghi hỏi:“Lần trước gặp Nam Cung Hoán thân mình còn rất tốt, sao lại bỗng nhiên bị bệnh nặng?”
Nam Cung Minh nói : “Phong vân khó đoán, thế sự khó liệu, phụ thân đã muốn bệnh hồ đồ , không tiện gặp khách, ta thân là con trai độc nhất,
phải hầu hạ ở bên giường, cũng sớm cưới vợ sinh con, nối dõi tông đường, lấy an ủi lòng của phụ thân.”
Nam Cung Hoán là người tập võ, ngày thường mắng người ta trung khí
mười phần, sao có thể dễ dàng bị bệnh nặng? Càng không thể bị bệnh không có cách nào khác gặp người!
Hay là…… Giết cha?
Đây là điềm báo Nam Cung Minh thú hóa!
Khớp hàm của ta bắt đầu run lên, theo bản năng hướng bên cạnh tránh
đi, giãy tay hắn, hướng cửa sổ nghiêng ngả lảo đảo lui hai bước. Các
tướng sĩ thừa cơ giơ lên trường mâu ngăn cách Nam Cung Minh, Long Chiêu
Đường quăng ra trường tiên, quấn lấy thắt lưng của ta, hung hăng lôi
kéo.
Ta không thể tự chủ bị đánh tới phía trước, vừa lăn vừa té xuống trước mặt Long Chiêu Đường.
Long Chiêu Đường hu tôn hàng quý cúi người xuống, đem ta nâng dậy, vỗ vỗ bụi đất, sau đó ôm vào lòng, đưa tay không chút khách khí xoa nhẹ ở
trên lưng hai cái, cười nói:“Xương cốt vẫn là nhuyễn như vậy.”
Nam Cung Minh bực tức nói:“Hầu gia, thỉnh tôn trọng một chút, nàng là vị hôn thê của ta.”
“Nhưng mà…… Nàng xem kĩ tựa hồ cũng không thích ngươi,” Long Chiêu
Đường kéo dài âm điệu, vui cười nói,“Huống chi ta vốn không biết tâm ý
của Nam Cung thiếu chủ, tiểu Lạc nhi từ lúc vào Hầu phủ tới nay, thân
mình đã cho bản hầu, có thể nào gả cho ngươi? Không bằng bản hầu thay
Nam Cung thiếu chủ làm một mối tốt đến bồi tội, nghe nói Tam quận chúa
nhà Lạc Vương gia mỹ mạo hiền thục, có tri thức hiểu lễ nghĩa, cùng