Vô Sắc Vô Hoan

Vô Sắc Vô Hoan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324610

Bình chọn: 9.5.00/10/461 lượt.

o rằng vị thành niên không thể uống rượu, lại sợ hắn thành thói

quen, giống cha hắn thường xuyên say rượu, vì thế đi ngăn lại bình thứ

hai.

Hắn rầu rĩ nói:“Lạc nhi, ta thực lo lắng.”

Thấy hắn uể oải, lòng ta cũng đi theo khổ sở, an ủi nói:“Đại ca

ngươi…… Ách…… Ý nghĩ là đơn giản một chút, có lẽ chưa chắc là hắn làm ,

cảm tình mấy thứ này quá vài năm sẽ phai nhạt, sẽ có một ngày chân tướng rõ ràng.”

“Ta lo lắng không phải đại ca, hắn cho dù một người lưu lạc giang hồ, cũng không xảy ra đại sự, ta lo lắng ngươi,” Thạch Thạch mang theo hai

phân men say, nắm lấy tay của ta, kéo ta ngồi bên cạnh, dưới ánh nến

nhìn nửa ngày, bỗng nhiên xoa xoa mặt ta, cười ảm đạm nói,“Trước kia ở

hắc vệ, mọi người đều cười ta không có ánh mắt nhìn nữ nhân, chỉ cần ngũ quan đoan chính, liền phân không ra đẹp xấu. Nhưng là thấy đại ca đối

với ngươi si mê như vậy, Nam Cung Minh và Long Chiêu Đường không tiếc

công sức đuổi bắt như vậy, có lẽ ngươi thật sự đẹp lắm, hơn nữa mọi

người đều phát hiện vẻ đẹp của ngươi……”

Nhớ tới chiếc roi của Long Chiêu Đường, nhớ tới Nam Cung Minh tàn

nhẫn giết cha, nghĩ đến hành động của Thác Bạt Tuyệt Mệnh, ta sợ hãi lắc đầu nói:“Ta không thích bọn họ.”

“Không cầu đại phú, không cầu đại quý, chỉ cầu bình an sống đến chín

mươi chín,” Thạch Thạch thanh âm càng ngày càng thấp,“Lạc nhi, ngươi nếu thật sự là người quái dị không có người thích, có tốt không?”

Ta nhẹ nhàng gật đầu.

Thạch Thạch ôm bả vai ta, lần đầu tiên thẳng thắn:“Tuy rằng mọi người nói ta có thiên phú, nhưng ta dù sao tuổi nhỏ, không phải cao thủ đứng

đầu, chỉ có một cái đầu một đôi tay, giang hồ hiểm ác, lòng người phức

tạp, ta không biết chúng ta có thể đi bao xa, nhưng sẽ dùng chính mình

đầu đến che chở ngươi, không cho bất luận kẻ nào miễn cưỡng ngươi làm

chuyện ngươi không thích……”

Cổ họng ta có chút nghèn nghẹn, thấp giọng mắng:“Đứa ngốc! Nếu muốn

bỏ mạng, đương nhiên là lập tức đem ta giao ra chạy trốn quan trọng

hơn!”

Thạch Thạch cười lắc đầu:“Không, chỉ có ta mới có thể bắt nạt ngươi!”

Ta mắng:“Ngu ngốc!”

Hắn cười hì hì không có cãi lại, chỉ lăng lăng nhìn bên ngoài thuyền, trên mặt giấu không được vẻ lo lắng.

Giờ khắc này, ta hạ quyết tâm.

Nếu chỉ có cao thủ đứng đầu mới có thể bảo hộ ta chu toàn, ta đây liền làm cho Thạch Thạch biến thành thiên hạ đệ nhất cao thủ!

===============================

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Gấu Mèo từ lúc nhận vẽ minh họa Q bản cho ‘Vô thịt không vui’, không ngừng kéo dài thời gian.

Hôm trước, Gấu Mèo thề nói:“Ngày mai giao không ra bản thảo sẽ không là người!”

Ngày hôm qua, Gấu Mèo tiếp tục thề:“Ngày mai lại không giao ra bản thảo sẽ không là gấu mèo!”

Hôm nay……

Quất Hoa ngồi chờ nàng biến thành cái gì……

Nàng họa siêu cấp siêu cấp manh! Bản nháp tạo hình Long cầm thú và

Lạc nhi đã muốn manh chết ta ! Thạch Thạch và Nam Cung Minh còn đang

sửa.

Úc úc úc ~ Quất Hoa phải tiếp tục thúc giục Gấu Mèo giao bản thảo

“Ngươi điên rồi?”

“Ta không điên!”

Ta xuyên qua đến nay đã bảy năm bốn tháng, cho dù phòng đến trốn đi, bảy tên cầm thú đã gặp tên thứ tư, hơn nữa

lại kết thù với Nam Cung thế gia và An Nhạc Hầu phủ, cho nên ta không hề tin tưởng vận may của mình vốn không hay ho bi thúc giục, chuẩn bị tâm

lý đối mặt tình huống tồi tệ nhất là sẽ gặp gỡ tam đại cầm thú chưa xuất hiện.

Thần y cầm thú ẩn cư nơi thâm sơn, không dễ dàng gặp khách. Ta cho dù bệnh sắp chết, cũng sẽ không đem con thỏ đưa vào trong miệng hổ. Hơn

nữa võ công của hắn không cao, cho dù bất hạnh gặp nhau ở chỗ khác,

Thạch Thạch cũng có thể thoải mái chế phục, cho nên hắn không đủ gây sợ

hãi.

Phiền toái là đại hiệp cầm thú cùng ma giáo giáo chủ cầm thú, người

trước là cao thủ đệ nhất có uy vọng cực cao trên giang hồ, am hiểu giả

vờ giả vịt ngụy quân tử, hơn nữa là nhân vật lãnh tụ của võ lâm, nếu đắc tội hắn, có thể sẽ khiến cho công phẫn. Ma giáo giáo chủ ở trong tiểu

thuyết là vừa xuất hiện, chỉ biết tên này lạnh lùng vô tình, hiếu sát

khát máu, thủ đoạn tàn khốc, làm cho người ta nghe đã sợ mất mật. Lâm

Lạc Nhi vừa mới bắt đầu lọt vào tay hắn mạnh miệng mắng hai câu, kết quả bị hắn không nói hai lời liền cắt đứt gân chân trái……

Tác giả nguyên tác còn dám ở văn án giả bộ đáng yêu viết “Cuốn này

ngược tình cảm lưu luyến thâm, mọi người không cần kích động, cần tát

hoa duy trì nhiều hơn ~ cuối cùng nhất định là HE yêu ~”.

Tình thâm cái mao!HE cái p! Nàng căn bản chính là kẻ chịu ngược cuồng! Đại biến thái! Độc giả của nàng đều là Masochist! (nino: nếu bạn nào ko hiểu masochist là cái giề, google, please ^^)

Nếu cho ta thêm một cơ hội, ta nhất định làm một bài bình luận siêu

dài! Còn muốn treo lên đầu tường diễn đàn cho ngàn người uýnh! Vạn người đạp!

Không, ta vốn không nên click vào tiểu thuyết rác rưởi này.

Cái tay hư hỏng a! Biết vậy chẳng làm a!

Bàn tay vàng phù hộ nhân vật nữ chính thật sự “Diệu”, ta chỉ có thiên phú trên giường, không có thiên phú võ học, leo cái cầu thang đều có

thể thở hổn hển nửa ngày. Muốn làm ma nữ tóc bạc quét ngang bát phương

xác suất t


XtGem Forum catalog