Vô Sắc Vô Hoan

Vô Sắc Vô Hoan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324902

Bình chọn: 7.5.00/10/490 lượt.

nh kia nói:“A Bạch tính cách dịu ngoan, ngươi cưỡi nó đi

theo phía sau ta.”

Ta ngây dại, ngẩng đầu nhìn xem A Bạch so với chính mình cao lớn nửa

thân mình, do dự vươn tay ý đồ bắt lấy dây cương leo lên, lại bởi vì lần đầu cưỡi ngựa, kỹ thuật kém cỏi, làm vài lần cũng chưa leo lên được.

A Bạch hướng về phía ta khinh bỉ đánh mấy tiếng phì phì trong mũi,

văng lên mấy khẩu khí thô, sau đó lấy lòng bước từng bước nhỏ, một lần

nữa trở lại bên người Thác Bạt Tuyệt Mệnh, cọ cọ người quen cũ của nó,

tựa hồ muốn nói nó không muốn.

Thác Bạt Tuyệt Mệnh sờ sờ nó, uy khối đường trấn an, sau đó hỏi ta:“Ngươi chưa cưỡi ngựa bao giờ?”

Ta biết bản thân lại cản trở , xấu hổ nhẹ gật đầu đáp:“Trước kia đều

là làm nha đầu cho người ta, làm công việc may vá, rất ít có cơ hội xuất môn, cho dù đi ra ngoài cũng là ngồi xe, nếu không chúng ta đem hậu

viện lạp thảo xe ngựa cấp bộ xuất hiện đi.”

“Không còn kịp rồi, yến hội cua của Vô Thường Quán chỉ có từ mười ba

đến mười lăm tháng chín, Đỗ Tam Thanh không biết đến ngày nào, chúng ta

phải đuổi đến đó trước ngày mười hai, chỉ còn ba ngày……” Thác Bạt Tuyệt

Mệnh bỗng nhiên dừng lại, tay trái vung lên phi đao, lưỡi đao mang theo

quang mang rét lạnh, như gió xoáy bàn cuốn đi, một thanh phi đao khác

cũng tùy theo mà ra, đánh về bóng hình phía sau thân cây.

“A!” Một tiếng thét chói tai của phụ nữ, Mã quả phụ ngã ngồi dưới

đất,không công mập mạp đại bánh bao vốn nằm trong cái rổ trên tay lăn

lăn , nàng xanh trắng nghiêm mặt nhìn phi đao cắt gãy nhánh cây ở trên

đầu ba tấc, run run nói,“Ta…… Ta là đến đưa đồ ăn .”

“Nhìn lầm.” Thác Bạt Tuyệt Mệnh ngượng ngùng run tay, sau đó nghĩ

nghĩ, một tay phóng ra mấy khối bạc, rơi vào trong rổ nói,“Thật có lỗi

.”

Mã quả phụ lá gan cũng không nhỏ, rất nhanh phục hồi tinh thần lại,

chạy nhanh từ dưới đất bò lên, vỗ vỗ bụi đất bám trên quần áo hỏi:“Các

ngươi là muốn đi trấn trên?”

“Không phải,” Ta lắc lắc đầu đáp,“Chúng ta phải chuyển nhà .”

Mã quả phụ ngay cả nhìn cũng không nhìn ta liếc mắt một cái, chỉ si

ngốc nhìn Thác Bạt Tuyệt Mệnh hỏi:“Ngươi chừng nào thì trở về?”

Thác Bạt Tuyệt Mệnh mặt nhăn mày nhíu:“Chúng ta sẽ không trở lại .”

Mã quả phụ sắc mặt biến thành tím trắng, nàng gắt gao nhìn Thác Bạt

Tuyệt Mệnh, lặp lại hỏi:“Ngươi thực không trở lại? Vậy…… Ngươi đã vô

tâm, vì sao ngày thường lại……”

Thác Bạt Tuyệt Mệnh là trượng nhị hòa thượng sờ không được ý nghĩ:“Ta ngày thường làm sao vậy?”

Ta thấy trường hợp mau biến thành kịch cẩu huyết, nhanh chóng kéo kéo ống tay áo của hắn, làm cho hắn xoay người, sau đó nhỏ giọng nói:“Ngươi nếu không có ý nghĩ với người ta, sẽ không cần luôn ăn không phải trả

tiền lấy không người khác gì đó, sẽ làm người ta hiểu lầm ……”

Thác Bạt Tuyệt Mệnh lại khó hiểu:“Chúng ta trong bộ lạc tất cả mọi

người hội tặng cho nhau đồ ăn cùng này nọ, ngay cả tiền cũng không thu,

chút chuyện nhỏ ấy có cái gì để hiểu lầm ? Ta còn tính toán, cho nàng

bạc, chẳng lẽ lại tính sai đếm thiếu? Người Trung Nguyên thật nhỏ mọn……”

Hắn vội vàng từ trong lòng lấy ra bàn tính nhỏ, nhất ngũ nhất thập

một lần nữa tính lại, ta nhanh chóng lấy trở về, vẻ mặt cầu xin đối tiểu tổ tông không đầu óc này, dùng ngôn ngữ trực tiếp nhất giải thích:“Ở

Trung Nguyên, ngươi luôn thu này nọ của người ta, người ta sẽ nghĩ rằng

ngươi thích nàng.”

“Nói bậy! Chúng ta cũng không phải tặng nhau phi đao và khăn tay!

Cũng không có cướp cô dâu, làm sao đến thích không thích?” Thác Bạt

Tuyệt Mệnh nóng nảy, hắn đưa mắt nhìn Mã quả phụ ngây ngốc đứng ở đó,

thanh âm lại đè thấp vài phần,“Vậy phải làm sao bây giờ? Ta không biết ứng phó việc này, xa chạy cao bay được không?”

“Rất không phụ trách, không bằng…… Quên đi, vẫn là chạy đi.” Ta còn

muốn tìm vài câu uyển chuyển dễ nghe một chút lấy cớ đến giúp Thác Bạt

Tuyệt Mệnh trấn an Mã quả phụ đáng thương, nhưng mà quay đầu nhìn ánh

mắt oán độc của nàng hận không thể đem ta thiên đao vạn quả, nhất thời

mất đi dũng khí.

Thác Bạt Tuyệt Mệnh xấu hổ lại đưa ra hai khối vàng, bỗng nhiên một

phen nắm thắt lưng của ta, ném lên lưng ngựa của mình, sau đó hướng về

phía A Bạch huýt sáo một tiếng, thừa dịp đối phương còn không có xông

lên tìm mình tính sổ, chạy trối chết.

Gió nơi núi rừng rất lớn, cũng rất lạnh.

Hắn thực ôn nhu kéo vạt áo của mình đem ta bao lại.

Ta đẩy hảo ý của hắn ra, theo trên lưng ngựa lặng lẽ thăm dò đi ra

ngoài, thấy thân ảnh Mã quả phụ ở chân núi càng ngày càng nhỏ, lại như

trước đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, không khỏi khe khẽ thở dài.

“Đừng nghĩ ngợi nữa, nàng không phải nữ nhân ta muốn cưới……” Thác Bạt Tuyệt Mệnh sau khi nói xong câu đó, một đường trầm mặc, chạy đi đến

giữa trưa nghỉ ngơi, hắn chẻ củi, đột nhiên hỏi ta,“Lạc nhi, tỷ muội của ngươi có phải hay không cũng tốt giống như ngươi?”

Ta chần chờ dừng động tác nhóm lửa.

Ba năm trước đây, ngoại tổ mẫu qua đời, ta sẽ không trở về cái nhà

kia, chỉ ngày lễ ngày tết nhờ người đưa chút tiền bạc này nọ nêu lên

chút tâm ý. Nông dân thành thân sớm, nhị biểu tỷ đã sớm gả cho người,

cuối cùng một


XtGem Forum catalog