
hoàn toàn không nhớ tôi?"
Tôn Vô Nộ quay đầu hỏi vợ yêu: "Bà xã, em quen người phụ nữ này sao? Không
phải chứ, cô ta lớn hơn em ít nhất 7, 8 tuổi, sao em lại có bạn học lớn
tuổi thế này?"
Doãn Tịnh Thủy cố nín cười, hồn nhiên lắc đầu.
Triệu Tinh Tinh nổi tiếng là có ngôn từ sắc bén, không ngờ có người còn độc
lưỡi hơn cô ta. Mắt cô ta trợn tròn nhìn anh chằm chằm. "Tôi mới ba mươi . . . hai tuổi thôi! Tôn Vô Nộ, Tôn đại thiếu gia, nhiều năm không gặp, anh vẫn không coi ai ra gì như trước đây.”
Sắc mặt Tôn Vô Nộ trầm xuống. "Tôi không biết cô... cô liền mắng tôi không coi ai ra gì,
thì ra cô là nguyên thủ quốc gia, toàn thế giới phải biết cô à? Chính cô mới không coi ai ra gì, cô nghĩ cô là Thiên vương chắc?"
(*) Thiên vương: Siêu sao
Triệu Tinh Tinh bỗng cứng người, cô vốn muốn tỏ ra hãnh diện trước mặt anh để phát tiết những uất ức thời nữ sinh, cô không còn là chú chim sẻ nhỏ
nữa, cô đã cố gắng biến chính mình thành Phượng Hoàng, anh không thấy
sao?
Tịnh Thủy thấy chồng Triệu Tinh Tinh là Lý Mộng Thiên
không yên lòng đi qua đây, bèn cười nhắc nhở: "Chồng cô tới kìa, cô còn
muốn tiếp tục nhận thân thích với chúng tôi sao? Cô đã là danh nhân rồi, còn lo lắng người biết cô chưa đủ nhiều? Cứ coi như ông xã tôi có mắt
không tròng, cô cần gì phải để trong lòng !"
Triệu Tinh Tinh
nhìn dung nhan cô xinh đẹp như điêu khắc, trẻ trung, quyến rũ, toàn thân tỏa ra ánh sáng chói mắt, giơ tay nhấc chân đều toát ra sức quyến rũ
thuần khiết của phái nữ, đây là một thiên kim tiểu thư, thiếu phu nhân
gia đình quyền quý, tựa như một viên Minh Châu tỏa sáng rực rỡ.
Người phụ nữ Tôn Vô Nộ coi trọng nên như vậy, một cô gái trời sinh mệnh Phượng Hoàng.
Triệu Tinh Tinh nhìn Tôn Vô Nộ dắt tay vợ rời đi, đột nhiên nhận ra bản thân
mình năm đó tỏ tình với anh là chuyện thật buồn cười, khi đó anh chỉ
lạnh lùng nói một câu "Tôi không có hứng thú với ‘ Ma Tước biến thành
Phượng Hoàng ’!" Từ đó, cô nỗ lực biến mình trở nên mạnh mẽ, phải công
thành danh toại, để tất cả mọi người đều biết đến cô, mà con đường tắt
nhanh nhất là tiến vào giới nghệ thuật.
Cuối cùng, chim sẻ nhỏ cũng biến thành Phượng Hoàng, nhưng đã hơn 30 tuổi rồi.
"Ông xã, trước đây Triệu Tinh Tinh quen biết anh à?"
"Cô ta không thể là bạn học của anh, cũng không có quan hệ gì trong công
việc. . . . . ." Tôn Vô Nộ nghĩ đi nghĩ lại, vẫn cảm thấy người phụ nữ
kia không giống loại người ra đường nhận loạn người quen. “Cô ta nói anh không coi ai ra gì, người duy nhất có khả năng nói anh như thế chỉ có
con gái cô giúp việc của nhà anh dạo trước. Mỗi khi đến lễ mừng năm mới, cô giúp việc sẽ dẫn con gái đến giúp tổng vệ sinh, bà nội sẽ tặng cô bé ấy một bao lì xì thật lớn. . . . . . Trong ấn tượng của anh, hình như
có hai hay ba cô con gái của người giúp việc trộm nhét thư tình cho anh. . . . . . Chậc, phiền chết rồi, làm sao mà anh biết cô ta là ai đây?"
Cuối cùng, anh căm tức rút ra kết luận.
Tịnh Thủy bật cười.
Cô hầu gái nhìn thấy đại thiếu gia nhà giàu, dáng dấp đoan chính, cao
quý, một cuốn tiểu thuyết tình yêu lãng mạn nhanh chóng lên men, mơ ước
Đại thiếu gia sẽ yêu cô ta điên cuồng! Nhưng chắc Triệu Tinh Tinh chưa
bao giờ nghĩ tới, cô hầu gái len lén tỏ tình với đại thiếu gia không chỉ có một mình cô ta.
"Nhưng ông xã này, cô ấy là người nổi tiếng đấy!"
"Rất xin lỗi, anh không muốn làm tùy tùng của nữ minh tinh, đàn ông chỉ biết khoe mẽ, không có năng lực thực sự thì không xứng là đấng nam nhi.
Người như vậy chỉ có thể làm nam hầu mà thôi."
"Ông xã, miệng anh thật xấu."
"Nếu em không hôn anh, anh sẽ càng tệ hơn . . . . . . Hôn toàn thân. . . . . " Tay anh chậm rãi trêu chọc cô, đôi môi bá đạo, cuồng dã hôn môi cô,
đầu lưỡi dây dưa, thành thạo châm lửa, khiến thân thể hai người dần dần
trở nên nóng bỏng, khát vọng quấn quít lấy nhau, lửa tình mãnh liệt nổ
tung. . . . . .
Cô nằm trên bả vai anh thở dốc, hơi thở khiến người ta trìu mến phun lên cổ anh, anh vội chặn ngang ôm lấy cô, cùng
nhau ngã xuống giường lớn, phóng túng cả đêm.
Sau cuộc hành trình đến suối nước nóng, Tịnh Thủy bất ngờ phát hiện mình mang thai.
Tôn Vô Nộ thâm tình nhìn cô cười, chủ động đưa toàn bộ lịch khám thai hàng
tháng vào lịch trình làm việc của mình, nếu có chuyến công tác anh không thể không đi, thì đành phiền mẹ vợ đi cùng cô, Đỗ Thiến Dung dĩ nhiên
rất vui vẻ đồng ý.
Nhận được niềm vui bất ngờ, Tôn Vô Nộ hào
phóng cho cô đi tham dự hôn lễ của Trác Lập Bình, tiện thể gặp lại các
bạn cùng lớp hồi đại học.
Tịnh Thủy vui vẻ hẹn Trác Lập Bình
đến trung tâm thương mại Thời Đại chọn quà kết hôn, đồng ý tặng cô một
chiếc túi hàng hiệu, nhân tiện mua thêm mấy vật dụng cần thiết cho gia
đình.
"Mặc dù mua sắm trên mạng phát triển rầm rộ, nhưng phụ nữ
vẫn thích đi dạo phố hơn!" Trác Lập Bình nhìn những chiếc túi xách hàng
hiệu trưng bày trong cửa hàng, đôi mắt tỏa sáng lấp lánh, nếu như có
thể, thật muốn mang tất cả túi ở đây về nhà. "Nhất là hàng hiệu, nhìn
khác hẳn đồ mua trên mạng. Tịnh Thủy, cậu hay tới trung tâm thương mại
này à?"
"Kh