
hy Dung sẽ không vượt qua được.
Không, Thy Dung không phải là một cô gái yếu ớt như thế ! Vết thương nhỏ bé này đâu có thể hạ gục được cô ấy.
Cô ấy là một cô gái kiên cường, có sức chịu đựng cao. Cô ấy nhất định sẽ vượt qua được !
Trác Phi Dương siết chặt nắm đấm, lòng bàn tay ẩm ướt mồ hôi, môi mím chặt.
Nếu có thể, hắn muốn mình là người chịu thay Thy Dung những vết thương
trên khắp thân thể và vết chém trên vai ấy. Dù có mơ thấy ác mộng, hắn
cũng không muốn Thy Dung bị thương, bị người khác gây tổn hại.
Nhắc đến vấn đề này, khiến Trác Phi Dương lại sục sôi giận dữ.
“Tuấn Nam.” Trác Phi Dương quay qua Tuấn Nam, lạnh lùng gọi.
“Chủ tịch có gì phân phó ?” Tuấn Nam đã đoán được tám chín phần, nhưng vẫn lễ độ hỏi.
“Cậu cho người điều tra xem kẻ đứng sau lưng thuê bọn xã hội đen giết
Thy Dung là ai. Tôi muốn bản báo cáo kết quả phải nằm trên bàn làm việc
trong thời gian sớm nhất.”
Đôi mắt Trác Phi Dương bắn ra những tia nhìn lạnh lẽo, đượm mùi sát khí. Dám động đến người phụ nữ của hắn, kẻ đó nhất định phải trả giá đắt !
“Tôi sẽ đi thực hiện ngay, thưa chủ tịch.”
Tuấn Nam khẽ khom người chào Trác Phi Dương, sau đó lui xuống, vừa đi vừa mở điện thoại di động.
Tuấn Nam thường xuyên thay mặt Trác Phi Dương giải quyết công việc của
công ty và những nhiệm vụ mà hắn giao cho. Với yêu cầu này của Trác Phi
Dương, Tuấn Nam đã quá quen thuộc, biết phải nhờ ai điều tra giúp mình
thông tin liên quan đến kẻ kia.
Kết thúc cuộc gọi, Tuấn Nam cúp máy, quay lại nhìn phía sau lưng Trác Phi Dương.
Tuấn Nam thở dài, vừa mừng vừa lo cho hạnh phúc mới của Trác Phi Dương,
mong hắn có thể trọn vẹn nắm tay cùng với một cô gái đi hết cuộc đời.
Nhưng… Tuấn Nam luôn có linh cảm, chuyện này không dễ dàng như thế, đặc
biệt liên quan đến thân thế của Thy Dung.
Tuấn Nam không biết linh cảm của mình có đúng không, mà luôn có cảm giác Thy Dung có mối quan hệ rất thân thiết với nhà họ Hoàng, nhất là liên
quan đến Hoàng Tuấn Kiệt và Bạch Thư Phàm.
Thy Dung quá giống Thư Phàm, không chỉ về ngoại hình, tính cách cũng
không mấy khác biệt. Trên đời này người giống người rất nhiều, nhưng
tính cách không thể giống nhau đến thế.
Điều này biết giải thích thế nào đây ?
Tuấn Nam rối bời, nửa muốn cho người đi điều tra sự thật, nửa lại sợ
không dám. Tuấn Nam rất sợ phá hỏng một chút hạnh phúc nhỏ nhoi vừa mới
có của Trác Phi Dương, sợ sẽ khiến Trác Phi Dương dấn sâu thêm vào đau
khổ và bóng tối một lần nữa.
Cuối cùng Tuấn Nam chọn cách im lặng, đứng một bên quan sát.
Nếu Thy Dung thật sự là định mệnh của cuộc đời Trác Phi Dương, thì dù có sóng to gió lớn thế nào cũng không thể ngăn cản họ đến với nhau. Nếu
không phải, dù có cố gượng ép cũng không có kết quả tốt đẹp.
Tuấn Nam vừa đi khuất, Bách Khải Văn xuất hiện.
Hắn đã theo Trác Phi Dương đến tận đây, hắn không thể tay không trở về mà không thu được một chút kể quả nào.
Trác Phi Dương chỉ tập trung chú ý vào cánh cửa phòng bệnh, không hay Bách Khải Văn đang tiến đến gần.
Nghe thấy tiếng động, ngửi được mùi đối địch ở ngay bên cạnh mình, Trác
Phi Dương bình thản quay sang nhìn. Hắn sớm đã đoán biết được người đàn
ông này sẽ không bỏ cuộc dễ dàng như thế. Nếu Bách Khải Văn là một kẻ
đơn giản như những kẻ khác, Trác Phi Dương hắn sẽ không tự dằn vặt và
hành hạ mình trong suốt thời gian quen biết với Thy Dung.
“Chủ tịch Trác, chúng ta lại gặp nhau.” Bách Khải Văn ngẩng cao đầu, đứng đối diện với Trác Phi Dương.
Hình ảnh hai người đàn ông kiệt xuất, một người toàn thân mặc vét đen,
một người toàn thân mặc đồ trắng; một người lãnh đạm nhìn mọi người
chung quanh bằng con mắt thờ ơ và vô cảm, một người lại thích đùa bỡn
và giễu cợt mọi trong lòng bàn tay, khiến mọi người đi qua đi lại trong
hành lang bệnh viện chú ý.
Cả hai đều là người trong mộng của tất cả các thiếu nữ và các quý bà,
thậm chí có người đã già và đã có chồng con vẫn muốn được sánh đôi cùng
với một trong hai người.
Trác Phi Dương là một người cô độc và cao ngạo. Hắn không thích thân cận với người khác, luôn muốn tạo một khoảng cách xa vời với họ, tựa như
mặt trăng với mặt trời, người bình thường khó mà với tới.
Bách Khải Văn lại khác. Hắn là một con bướm trắng đi săn đêm. Lúc nào
cũng khoác trên người một bộ cánh trắng trong suốt, mỏng manh và dễ vỡ.
Hắn dễ dàng lấy được lòng của các quý cô và các quý bà bằng những lời có cánh của mình. Ví hắn là một Playboy cũng không có gì sai.
Hai người đàn ông có tính cách trái ngược nhau, nhưng lại có sức hút
mãnh liệt đối với phái nữ. Cả hai đều có đặc điểm chung là thành đạt và
phong độ.
“Thy Dung thế nào rồi ? Cô ấy không sao chứ ?” Bách Khải Văn lo lắng
hỏi. Dù hắn có thống hận Trác Phi Dương đến mấy, cũng phải dẹp xuống
lòng thù hận của mình. Thứ nhất, hắn không thể mất mặt đánh nhau với
Trác Phi Dương ở đây. Thứ hai, hắn tuyệt đối không phải là một kẻ lỗ
mãng, chọn cách ngu ngốc này để giải quyết thắng thua.
“Bác sĩ và y tá cấp cứu cho cô ấy vẫn chưa ra.” Trác Phi Dương lạnh lùng trả lời Bách Khải Văn.
Việc Bách Khải Văn xuất hiện ở