
phòng phát ra tiếng khóc kinh khủng, nhưng đang trong
nháy mắt nàng đứng dậy, thân thể lạnh như băng của Độc Cô Diễm liền tiến đến
gần, bàn tay mạnh mà có lực đưa đến cổ Hướng Tiểu Vãn, thật chặt đem nàng bóp.
“Ặc...ặc...” Hướng Tiểu Vãn bị bóp đến thiếu chút nữa hít thở không thông, ánh
mắt oán niệm nhìn chằm chằm Độc Cô Diễm.
Mẹ nó, thiên sát Độc Cô Diễm này đang làm gì thế, nàng thật vất vả trở lại, hắn
lại đối với nàng như vậy?
Độc Cô Diễm nhìn gương mặt Hướng Tiểu Vãn, rõ ràng sửng sốt. “Chung Ly Tuyệt,
ngươi tại sao lại ở chỗ này?”
Chung Ly Tuyệt? Là đang nói mình sao?
Đột nhiên, Hướng Tiểu Vãn mới hiểu rõ được, khó trách Độc Cô Diễm đối với nàng
như thế, dáng vẻ nàng hiện giờ căn bản là Chung Ly Tuyệt. Tự nhiên quên mất
chuyện mới vừa rồi dịch dung.
Độc Cô Diễm sửng sốt, lực độ ngón tay bóp buông lỏng mấy phần, Hướng Tiểu Vãn
thừa dịp khe hở này, khàn giọng nói: “Độc, Độc, Độc Cô Diễm, là ta, ta, Hướng
Tiểu Vãn thê tử của chàng.”
Độc Cô Diễm vừa nghe đến thanh âm của Hướng Tiểu Vãn, hai tròng mắt vui mừng
chợt lóe, tay kia vội vàng buông ra Hướng Tiểu Vãn, không để ý đến bóng dáng
Hướng Tiểu Vãn còn là Chung Ly Tuyệt, một tay kéo lấy nàng. “Vãn nhi, thật sự
là nàng, thật tốt quá, nàng rốt cục trở lại.”
Hướng Tiểu Vãn bị ôm chặt, thiếu chút nữa bị Độc Cô Diễm ôm đến biến hình. Nàng
hiện tại mang thân hình này, cũng không thể tùy tiện dùng sức đè ép, nếu không
sẽ rất đau.
Cắn răng, Hướng Tiểu Vãn yếu ớt lên tiếng. “Độc, Độc Cô Diễm, chàng có thể
trước buông ta ra hay không?” Không buông ra, ta sẽ đau chết.
Độc Cô Diễm kinh ngạc, sau đó nhẹ nhàng buông ra Hướng Tiểu Vãn, mặt không thể
tin cùng kích động hỏi: “Vãn nhi, nàng làm sao biến thành như vậy?” Không chỉ
dáng vẻ cùng Chung Ly Tuyệt giống nhau như đúc, ngay cả thân cao cũng giống
nhau như đúc, nếu không phải là hắn quen thuộc mùi thơm cơ thể của Hướng Tiểu
Vãn, còn có nàng mở miệng giọng nói không giống, hắn sẽ hoàn toàn cho là Chung
Ly Tuyệt đang đứng trước mặt hắn.
Hướng Tiểu Vãn được buông
ra, thở dốc một hơi rất lớn, khoảnh khắc nàng đang thở, cả gương mặt bắt đầu từ
từ khôi phục bộ dáng vốn có, dần dần, thân thể của nàng cũng khôi phục như cũ.
“Vãn Nhi... Nàng...” Độc Cô Diễm nhìn một màn này, ngạc nhiên gọi ra.
Hướng Tiểu Vãn thở hổn hển một hồi lâu sau, liền kể cho Độc Cô Diễm nghe toàn
bộ chuyện tình mình ở hoàng cung mấy ngày nay, còn nói đến chuyện Kim công công
giúp nàng chạy ra khỏi hoàng cung.
Độc Cô Diễm nghe xong, hai tròng mắt lạnh lẽo. “Chung Ly Tuyệt, thù đoạt vợ Độc
Cô Diễm ta nhớ kỹ.” Sau đó, hắn chuyển mắt ôn nhu nhìn Hướng Tiểu Vãn. “Vãn
Nhi, bây giờ thân thể của nàng còn đau hay không?”
Hướng Tiểu Vãn lắc đầu. “Không đau, Độc Cô Diễm, độc của chàng...”
Độc Cô Diễm một tay ôm lấy Hướng Tiểu Vãn, ngắt lời nàng. “Vãn Nhi, độc của ta
không sao.” Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn nóng rực, hắn cúi đầu
chậm rãi hôn lên đôi môi Hướng Tiểu Vãn.
“Ưm...” Hướng Tiểu Vãn lẩm nhẩm nho nhỏ trong nụ hôn sâu nóng bỏng này.
# đã che giấu #
“Ô...” Hắn trêu chọc khiến cho nàng không nhịn được rên rỉ, thân thể yếu ớt,
chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ mềm mại.
Thanh âm tê dại như thế, Độc Cô Diễm nghe chỉ cảm thấy máu thú sôi trào, bàn
tay lôi kéo, y phục Hướng Tiểu Vãn liền biến thành từng mảnh vải vụn, bay xuống
cả phòng
Hướng Tiểu Vãn chỉ cảm thấy toàn thân chợt lạnh, không khỏi ngẩng đầu tức giận
nhìn Độc Cô Diễm một cái. “Độc Cô Diễm, ta còn chưa có tắm, chàng trước đừng
nóng vội.”
Độc Cô Diễm không nói lời gì đè lại hai tay nhỏ bé che giấu của Hướng Tiểu Vãn,
đôi môi lướt qua trên người của nàng, mút hôn tỉ mỉ. “Vãn Nhi, ta rất nhớ nàng,
mỗi đêm nàng rời đi, ta đều nhớ nàng đến sắp nổi điên, lúc này thật vất vả nàng
ở trong lòng ta rồi, sao ta có thể bỏ qua nàng, Vãn Nhi, nàng cũng nhớ ta đúng
không?”
Thanh âm khàn khàn trầm thấp vang lên bên tai Hướng Tiểu Vãn, sau khi Độc Cô
Diễm nói xong, một ngón tay xấu xa rơi vào chỗ giữa đùi Hướng Tiểu Vãn, điểm
vết ướt dính vào ngón tay, Độc Cô Diễm xấu xa cắn cắn vành tai Hướng Tiểu Vãn,
gian gian nói: “Vãn Nhi, nàng cũng rất sốt ruột rồi, nàng xem, nàng cũng thật
ướt.”
Hướng Tiểu Vãn nghe được lời nói sỗ sàng của Độc Cô Diễm, mặt lập tức đỏ bừng.
“Tay của chàng đi ra cho ta, không được lộn xộn.”
Độc Cô Diễm xấu xa cười một tiếng. “Vãn Nhi, đây là nàng nói đó, hồi nữa đừng
cầu xin ta nha.” Độc Cô Diễm làm chuyện xấu cố ý rung ngón tay, mang theo nhiều
nước đưa ra ngoài hơn.
“Ư... chàng...” Người này quá biến thái.
“Vãn Nhi, đây không phải là nàng yêu cầu sao? Thế nào chẳng lẽ vi phu làm không
đúng? Nàng là muốn vi phu như vầy phải không?” Nói xong, Độc Cô Diễm mạnh mẽ ôm
lấy Hướng Tiểu Vãn, đưa lưỡi liếm hôn giữa chân của nàng.
“A...” Hướng Tiểu Vãn chỉ cảm thấy mình giống như là bị dòng điện đánh trúng,
toàn thân cũng không nhịn được run lên.
# đã che giấu #
“A...”
“Ngao...”
Hai người thoải mái phát ra tiếng rên trong thoải mái đã lâu mới có này. Ngay
sau đó, chính là tiếng ngâm nga và tiếng thở dốc thật lâ