
tỉnh lại liền có dáng vẻ lạnh như băng
chết đi, nàng không khỏi nhíu mày. “Này, ta nói vị tiểu ca này, thất tình có gì
đặc biệt hơn người, ngươi phải dùng tới bộ dạng này bày ra dáng vẻ sao, còn
nữa, nghe cung y nói vết thương kia của ngươi là tự tử mà ra, ta nói ngươi đó,
đã lớn như vậy rồi, sao lại không biết thương tiếc thân thể của chính mình, nữ
nhân kia hay là nam nhân kia đã từ bỏ ngươi, ngươi cũng có thể tìm người tốt
hơn để tức chết nàng ta hay hắn ta, chết không thể giải quyết vấn đề đâu, ngươi
suy nghĩ chút đi, nếu ngươi chết người nhà của ngươi sẽ làm sao bây giờ, cụ ông
làm sao có thể chịu được đả kích như vậy.”
Không có biện pháp, thấy một mỹ nam phí phạm bản thân mình, tinh thần trượng
nghĩa của Hướng Tiểu Vãn bị kích phát ra, đối với người này, nàng cảm thấy nhất
định phải giảng đạo lý với hắn, tránh cho cứu về rồi lần sau lại tiếp tục phí
phạm bản thân mình nữa.
Hắc Kỳ nghe lời Hướng Tiểu Vãn nói, hai tròng mắt nhanh chóng mỉm cười, bất quá
bị hắn che giấu, nhàn nhạt liếc qua Hướng Tiểu Vãn nói: “Ta không có người
thân, sống chết của ta không người nào quan tâm, cám ơn ngươi đã cứu ta, ân
tình hôm nay, Hắc Kỳ ta xin ghi nhớ, cáo từ.”
Tay Hắc Kỳ che vết thương, kéo thân thể vẫn suy yếu đi xuống giường.
Hướng Tiểu Vãn nóng nảy. “Này, ta nói ngươi sao lại bướng bỉnh vậy hả, nơi này
là hoàng cung, ngươi cho rằng ngươi mang thương thế như vậy còn có thể ra ngoài
được sao?”
Hắc Kỳ không để ý đến Hướng Tiểu Vãn, ôm vết thương không muốn sống vận dụng
khinh công rời đi.
Vốn là hắn muốn thừa dịp lúc này không có ai giết chết Hướng Tiểu Vãn, nhưng
quan tâm dài dòng vừa rồi của Hướng Tiểu Vãn đối với hắn, khiến hắn cảm thấy
rất ấm áp, hắn không nhớ rõ chuyện trước kia, nhưng từ trên người của Hướng
Tiểu Vãn, hắn cảm thấy một cỗ ôn nhu như người thân, điều này làm cho hắn bỏ
qua việc giết Hướng Tiểu Vãn, hắn thật sự không xuống tay được.
“Thật là một quái nhân vô
cùng quật cường.”Hướng Tiểu Vãn nhìn hướng Hắc Kỳ ly khai, lẩm bẩm một câu liền
xoay người rời đi.
Lúc này nàng muốn tìm một nơi không có ai, yên lặng luyện công.
Chính là trước đó tại thiên viện phát hiện ra Hắc Kỳ là nơi không tệ, nàng
quyết định đến đó luyện công.
Mới vừa ngồi trên tảng đá lớn không bao lâu, liền nghe đến thanh âm, tất tất
tác tác nàng sửng sốt mở mắt.
Sẽ không phải là chỗ này còn người bị thương nữa chứ.
Đang lúc nàng chuẩn bị nghiêng đầu, một bàn tay nặng nề vỗ vào trên vai của
nàng, dọa cho nàng sợ đến mức nhảy trên tảng đá.
“Hắc hắc hắc, Hướng cô nương đừng sợ, là học phái Tạp Gia ta.” Thanh âm bén
nhọn, âm nhu vang lên từ sau lưng Hướng Tiểu Vãn.
Hướng Tiểu Vãn chưa tỉnh hồn quay đầu lại, thấy rõ người tới lại là Kim công
công.
Nàng hung hăng trợn mắt nhìn Kim công công một cái. “Kim công công, ông muốn
chết phải không, có biết lúc tay ông vỗ vào bả vai của ta, ta chết bao nhiêu tế
bào không.” Di, không đúng, Kim công công làm sao biết nàng ở chỗ này? Trời ạ,
không tốt, Kim công công này là người của Chung Ly Tuyệt, sẽ không phải là
phụng mệnh muốn bắt nàng trở về chứ.
Hai tay khoanh trước ngực, mặt dữ tợn. “Lão già kia, không được bước tới, tới
gần nữa ta sẽ không khách sáo với ông, nói cho ông biết nha, ta đã từng luyện
qua Cửu Âm Bạch Cốt Trảo trong truyền thuyết đó, chính là phất nhẹ tay cũng
khiến ông chết thảm, tâm can tỳ phế thận cũng sẽ bị đánh văng ra ngoài.”
Kim công công nghe nàng nói, ngửa đầu cười ha ha một tiếng. “Hướng cô nương,
ngươi thật thú vị.”
Ta khinh, ông mới thú vị đó. Không đi ư, không đi thì ta làm sao bây giờ.
Ngoài miệng cũng là ngượng ngùng cười khúc khích. “Hắc hắc hắc, ta cũng cảm
thấy có chút thú vị.”
Kim công công nhìn nàng, hài lòng: “Không tệ, là hạng tốt.”
Cái gì tốt, ta nói hoạn quan ông đó, đừng có nhìn chằm chằm người khác như vậy
nha.
“Kim công công, sắc trời không còn sớm, ta hình như cảm thấy hơi mệt, ta đi về
ngủ trước.” Ông Kim công công quái dị này, nàng nên ít đến gần ông ta thì tốt
hơn.
Trong nháy mắt lúc nàng đang xoay người Kim công công dùng một tay kéo lấy
nàng. “Hướng cô nương, đừng nóng vội.”
Ông không vội nhưng ta gấp, ông lôi kéo ta làm gì. “Kim công công, sắc trời lúc
này đã khuya lắm rồi, có chuyện gì mai hãy nói, ngày mai ta nhất định hàn huyện
thật tốt với ông, như thế nào?” Nếu không buông ra, nàng không khách sáo nha.
“Học phái Tạp Gia ngày mai không rãnh, phải hành động tối nay thôi.” Kim công
công thu lại nụ cười, vẻ mặt thành thật nói. Không biết tai sao, thấy vẻ mặt
Kim công công nghiêm túc, thậm chí có phần đắc ý. Hướng Tiểu Vãn nhìn sâu xa,
đối với Kim công công trước mắt, càng thêm mấy phần cố kỵ.
Hai tròng mắt chuyển một cái, nàng ngượng ngùng cười khẽ. “Nếu Kim công công
muốn tán gẫu, vậy chúng ta cứ cùng hàn huyên một chút đi.” Vừa nói xong mấy chữ
kia, nàng thừa dịp Kim công công không chú ý trong nháy mắt, tay trái cực nhanh
hướng đánh tới Kim công công một chưởng nàng mới vừa học được.
Một chưởng này mặc dù không sánh bằng Độc Cô Diễm, nhưng uy lực không thể coi
nhẹ.