
m thần chấn loạn, cuối cùng hình hồn câu diệt thôi.”
“Trận lệ.” Theo một tiếng Hắc Diệu ra lệnh, một đám Bát Quái nữ giống như điên
cuồng hướng Kim công công phóng tới.
Kim công công sửng sốt, phát ra gào thét thê lương. “Con mẹ nó, các ngươi muốn
đối phó là Bạch Bàn kia mà, quản lão tử chuyện gì, không phải là cũng coi trọng
lão tử chứ, nói cho các ngươi biết, lão tử là hoạn quan nha, hoạn quan các
ngươi biết không, Lão Tử không đáp ứng được các ngươi đâu, các ngươi hãy tìm
mập mạp kia đi, lão ta nhất định có thể để cho các ngươi hàng đêm xuân xuân, ai
ui má ơi, các ngươi bọn này bà tám thật đúng là nhìn trúng lão tử sao, đừng
đuổi theo Lão Tử không thả mà.”
Lúc bầy Bát Quái nữ đuổi theo Kim công công hết sức chạy, Hắc Diệu cũng hướng
về phía Bạch Bàn Bàn triển khai sát chiêu.
“Bạch Bàn Bàn, cuộc chiến hôm nay sẽ là trận chiến cuối cùng của Vô Hoàn cốc
các người.” Tiếng nói rơi xuống, chưởng phong bén nhọn hướng Bạch Bàn Bàn đánh
tới.
Bạch Bàn Bàn cũng đánh lên một chưởng, vô số Lão Thử nhảy lên vọt xuống, hình
ảnh rất quỷ dị, một chiêu này, chính là tuyệt chiêu ‘ nhất chiêu định thử ‘
trong tin đồn.
Cùng chưởng đánh vào cùng nhau, thiên địa rung chuyển.
Bạch Bàn Bàn thối một tiếng. “Ta khinh, Bạch Mộ Ngôn ngươi xem ra tốt lắm, hôm
nay Vô Hoàn cốc ta nhất định phải hung hăng đánh bại ngươi.”
“Không biết tự lượng sức mình.” Trong mắt Hắc Diệu sát cơ tuôn ra, mấy ngày
trước hắn cùng với Độc Cô Diễm giao đấu, nhất định là Bạch Bàn Bàn này ra tay
cản trở, nếu không kế hoạch của hắn còn có thể tiến hành càng hoàn mỹ hơn, đâu
giống như bây giờ còn rơi vào kết quả trọng thương.
“Phi, ngươi mới không biết tự lượng sức mình, trọng thương trên người ngươi còn
chưa khỏe, dựa vào cái gì cùng Bạch Bàn Bàn ta rêu rao, xem ta như thế nào thu
phục ngươi đây.” Bạch Bàn Bàn nói xong xông lên, vô số Lão Thử xích xích kêu,
tràng diện có chút kinh người.
Bóng dáng Hắc Diệu giống như tật phong nhất thời, trong chớp mắt nhào tới trước
mặt Bạch Bàn Bàn, phát ra sát chiêu, chiêu chiêu ngoan tuyệt.
Trong lúc đánh nhau mọi người không có phát hiện, ở cửa hông nơi chính diện,
hai mạt bóng dáng đang lặng lẽ đi ra.
Độc Cô Hoa nhìn chằm chằm mấy người đang đánh nhau, gần bên tai Hướng Tiểu Vãn
nhỏ giọng nói: “Nhũ mẫu, trước mặt là cửa ra duy nhất rời đi Vô Sinh cốc, con
sẽ nghĩ biện pháp dụ ông thái giám đó cùng đám người đàn bà chanh chua đang
chửi nhau kia rời đi.”
“Ấy, Hoa nhi, đừng đi, rất nguy hiểm.” Đao kiếm không có mắt, vạn nhất bị
thương Hoa nhi, cả đời lương tâm nàng sẽ bất an.
Độc Cô Hoa buông tay đang lôi kéo của Hướng Tiểu Vãn ra, khẽ mỉm cười nói: “Nhũ
mẫu, người yên tâm, con sẽ không sao đâu.” Cho dù có chuyện, cậu cũng muốn liều
mạng nhỏ để nhũ mẫu rời đi Vô Sinh cốc.
Thái độ Hướng Tiểu Vãn rất kiên quyết, đối với đứa bé trước mắt này nàng tràn
đầy ý nghĩ thương xót, nói gì cũng sẽ không để cho Độc Cô Hoa đi chịu khổ.
“Hoa nhi, con đợi ở chỗ này, để nhũ mẫu đi cho.”
“Không được, nhũ mẫu, người, người trong bụng có... Tiểu đệ đệ. Con, con không
thể để cho người đi.” Độc Cô Hoa nhìn chằm chằm cái bụng vẫn bằng phẳng của
Hướng Tiểu Vãn, vẻ mặt có chút tịch mịch. Cậu nghĩ, phụ thân nếu biết nhũ mẫu
mang thai đứa nhỏ, nhất định sẽ rất vui vẻ, phụ thân có cậu hay không bây giờ
không còn quan trọng nữa rồi. Tịch mịch kia mặc dù chỉ trong nháy mắt liền bị
Độc Cô Hoa che giấu, nhưng Hướng Tiểu Vãn vẫn chú ý tới, đối với Độc Cô Hoa
hiểu chuyện như vậy, trong lòng nàng khổ sở không nói ra được, đứa bé này, nhất
định đã chịu nhiều khổ sở.
Hướng Tiểu Vãn ôm Độc Cô
Hoa, nhẹ nhàng vuốt ve đầu của cậu, thì thầm: “Hoa nhi, con hãy ở lại đây đi,
nhũ mẫu không sao, nhũ mẫu có võ công mà, sẽ không có việc gì đâu.”
Lúc nãy nàng đã nhìn thấy công phu của Bạch Bàn Bàn cảm thấy rất quen mắt, theo
bản năng thử di chuyển mình, phát hiện mình cũng luyện loại công phu kỳ quái
này.
Độc Cô Hoa được Hướng Tiểu Vãn vuốt ve như vậy, xúc động, mắt của cậu đỏ lên,
muốn khóc, cũng may cậu nhịn lại được, cười một tiếng với nàng. “Dạ, nhũ mẫu
phải cẩn thận đó.”
Bên kia, Bạch Bàn Bàn đang đánh với Hắc Diệu, hai người đều là cao thủ hiếm
thấy, mỗi một chiêu đều rất mạnh, lúc này hai người đều dồn toàn lực vào đối
phương, chỉ cần phân tâm một chút sẽ thua, cho nên cả hai đều không dám lơ là.
Mà xa hơn nữa phía bên kia, Kim công công đang bị một đám nữ nhân biến thái vây
xung quanh, giọng người đàn bà kia chua lét lại the thé, khiến cho Kim công
công nhức đầu không thôi.
“Bà nội mẹ nó, dám như thế nữa, đừng trách Lão Tử sử dụng tuyệt chiêu.”
Mới dừng một lát, đám nữ nhân phía sau lại dâng lên, dọa khiến cho Kim công
công kinh sợ, vội vàng tăng tốc chạy đi.
Hướng Tiểu Vãn nhân lúc không ai để ý vọt đi, tốc độ của nàng cực nhanh, hơn
nữa những người xung quanh vì đang chú ý chiến đấu, nên không ai phát hiện ra
nàng.
Hướng Tiểu Vãn quan sát xung quanh một cái, phát hiện không có gì dị thường, vì
vậy nàng ngoắc Độc Cô Hoa, ý bảo Độc Cô Hoa chạy tới, cùng nhau trốn đi.
Nhưng rõ ràng Độc C