Insane
Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325682

Bình chọn: 7.00/10/568 lượt.

m bà tám không một người nào có thể ngăn cản được Hướng

Tiểu Vãn. Cả trận bà tám, rốt cuộc phá giải.

Kim công công cười to văng vẳng. “Ha ha ha, Hướng nha đầu, không nghĩ tới cái

miệng nhỏ nhắn của ngươi lợi hại như vậy đó.”

Bạch Bàn Bàn cũng cười rất lớn. “Tiểu sư muội, không tệ không tệ, chẳng những

công lực tăng cao, ngay cả công phu miệng lưỡi cũng tăng nữa.”

Hắc Diệu nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn, không nói một lời, làm như đang định vị

Hướng Tiểu Vãn lần nữa.

Độc Cô Hoa bên cạnh liếc thấy vẻ mặt Hắc Diệu, không khỏi kéo kéo ống tay áo

Hướng Tiểu Vãn. “Nhũ mẫu, đi mau.”

Hướng Tiểu Vãn vừa phản ứng lại, ở trong nháy mắt Hắc Diệu yên lặng, nàng ôm

Độc Cô Hoa đạp khinh công nhảy lên, mắt thấy sắp chạy tới miệng cốc, lại bị một

cánh tay ngăn lại.

Thanh âm Hắc Diệu từ xa xa truyền đến. “Thiên Tử, mang nàng ta và Thiếu cốc chủ

trở về điện.”

Người áo đen gọi là Thiên Tử đáp một tiếng. “Dạ, chủ tử.”

Hướng Tiểu Vãn còn chưa phản kích, liền bị người gọi là Thiên Tử cướp đi.

Bạch Bàn Bàn nhìn chằm chằm tiểu sư muội bị cướp, không khỏi tung người nhảy

tới, tính toán cứu Hướng Tiểu Vãn, lại bị Hắc Diệu ngăn lại.

“Bạch Mộ Ngôn, thả tiểu sư muội của lão tử ra, nếu không đừng trách lão tử lòng

dạ độc ác.”

Vẻ mặt Hắc Diệu lạnh như băng, không nói một lời.

Kim công công chạy vội tới, cùng Bạch Bàn Bàn đối phó Hắc Diệu. “Bàn Tử, đừng

nói nhảm nhiều với hắn nữa, chúng ta trực tiếp xông lên, ông đánh trên, ta đánh

dưới.”

“Được.”

Hai người liên thủ, hướng về Hắc Diệu.

Trong khi khó, ở ngoài cửa Vô Sinh cốc, không ai phát hiện có bốn bóng dáng nho

nhỏ đang chạy vào Vô Sinh cốc.

“Lão Tứ, có phải vị trí này không?” Độc Cô Phi chỉ vào miệng cốc, hỏi Độc Cô

Sương đứng cạnh cậu.

Độc Cô Sương nheo mắt nhìn đỉnh đen sẫm cách đó không xa, gật đầu nói: “Nơi đó

là Vô Sinh cốc, chúng ta đi nhanh một chút”

“Không biết nhũ mẫu và Tiểu Ngũ thế nào rồi?”

“Nhất định sẽ không có chuyện gì đâu, chúng ta chạy nhanh qua, hồi nữa cứ theo

kế hoạch làm việc.”

Ở cửa Vô Sinh cốc, bốn bóng dáng nho nhỏ liếc thấy có ba người đang đánh nhau,

bốn tiểu gia nhìn nhau, sau đó nhỏ giọng nghị luận.

Lão Đại: “Chúng ta có cần giúp ông lão kia không?”

Lão Nhị: “Xem bọn họ, chắc là người của Vô Hoàn cốc rồi, nếu nhũ mẫu thật sự là

đệ tử của họ, chúng ta giúp bọn họ cũng hợp tình hợp lý.”

Lão Tam: “Hắc hắc he he, lão... độc dược Nhị ca chuẩn bị bây giờ bắt đầu hữu

dụng rồi.”

Lão Tứ: “Các ngươi nhìn kia, đó có phải...” Mắt lão Tứ chỉ về hướng đối diện

kêu lên.



Ba người nhìn theo hướng

Độc Cô Sương chỉ.

“Ủa, giống nhũ mẫu quá?”

“Đúng rồi, chính là nhũ mẫu, mọi người xem, tiểu tử bên cạnh người có phải Tiểu

Ngũ không?”

“Không sai, xác thực đúng là Tiểu Ngũ.”

“Đi, chúng ta đi cứu họ ra ngoài.”

Theo kế hoạch, lão Tam cùng lão Đại lưu lại giúp hai người kia đối phó nam nhân

mặc áo đen đeo mặt nạ, còn lão Nhị cùng lão Tứ cứu Hướng Tiểu Vãn cùng Tiểu

Ngũ.

Trong lúc đánh nhau, thân thể Bạch Bàn Bàn lại bị Hắc diệu đả thương làm cho

chảy máu, ông nhìn chằm chằm Hắc Diệu, gương mặt lạnh như băng. “Hừ, ngươi muốn

chết, dám phá hư da của gia gia ta, xem chiêu.”

Đôi mắt lạnh như băng chợt lóe, sát chiêu bén nhọn chống lại chiêu thức của

Bạch Bàn Bàn.

Hai người lúc này đều là so chiêu, Kim công công sớm đã bị Hắc Diệu đả thương,

đang thở bên cạnh.

Ông thấy Bạch Bàn Bàn gặp nguy hiểm, đang định tung người xông vào, lại bị bóng

dáng nho nhỏ kéo lại.

Quay đầu lại nhìn, Kim công công ngây ngẩn cả người. Một tiểu quỷ mang mặt nạ?

“Ai, lão đầu à, để con qua giải quyết cho.” Độc Cô Ly khẽ mỉm cười với Kim công

công, giọng nói bình thản khiến cho Kim công công sửng sốt.

Chuyện gì đang xảy ra? Tên tiểu quỷ này là ai?

“Lão đầu, ông bị thương rồi, cũng đừng cậy mạnh, để cho tại hạ đỡ ông đi.” sau

lưng Kim công công, vang lên một giọng nói.

Kim công công vừa quay đầu qua, lại là một gã tiểu quỷ mang mặt nạ, nhìn chiều

cao người này đoán tuyệt đối không quá mười tuổi.

“Các con là ai?” Đây là chuyện giỡn chơi sao, không phải chứ, bọn nhóc này

không ngoan ngoãn về nhà, sao lại chạy tới đây.

Nhìn thấu ánh mắt khinh miệt của Kim công công, lão Tam Độc Cô Phi rất không

thoải mái lên tiếng. “Này, lão đầu à, ánh mắt gì thế hả, nói cho ông biết nha,

chúng con là hai trong Ngũ Đại La Sát đó, không nên xem thường chúng con.” Đã

từng có người xem thường bọn chúng, nhưng kết quả cũng sẽ rất thảm đó.

“Ngũ Đại La sát? Các cháu?” Kim công công chất vấn.

“Ai, lão Đại, lão đầu này xem thường chúng ta, huynh cho ông ấy biết một chút

về sự lợi hại của chúng ta đi, để xem ông ấy còn dám xem thường chúng ta hay

không.” Độc Cô Phi cực kỳ khó chịu lên tiếng.

Độc Cô Ly vẫn bình thản, cậu lãnh đạm cười một tiếng với Kim công công, đôi môi

dưới mặt nạ cong cong, vừa nhìn đã biết không có ý tốt.

Cậu vươn tay ra sờ sờ mu bàn tay của Kim công công, ngượng ngùng nói: “Lão gia,

mùi vị thế nào?”

A? Cái gì mùi vị thế nào? Kim công công mờ mịt, nhưng rất nhanh, mặt của ông

liền vặn vẹo.

“Đừng mà, thật là nhột, tiểu oa nhi, Kim gia gi