
rợn trắng. “Mẹ nó, nhũ mẫu người có phải có bọ chó trên
người hay không, sao lại run rẩy thành bộ dáng này.”
囧, không phải là muốn nàng cười thật lòng sao, lại dám
nói có bọ chó trên người nàng, ánh mắt gì đây, hừ, không biết thưởng thức ta
mặc kệ.
Một bên Độc Cô Ly cũng không nhịn được lên tiếng. “Nhũ mẫu, người không vì mình
suy nghĩ, cũng phải vì đứa nhỏ trong bụng suy nghĩ chứ, phụ thân đã đủ đáng
thương rồi, người làm ơn sinh cho phụ thân đứa nhỏ bình thường đi, đừng lại
sinh đứa nhỏ điên điên khùng khùng ra ngoài.” Năm đứa bọn chúng đã đủ điên rồi,
hi vọng nhũ mẫu có thể sinh đệ đệ cùng muội muội bình thường thôi.
Vừa nhắc tới đứa nhỏ, Hướng Tiểu Vãn lập tức cười đến gương mặt mẫu tính. Đưa
tay vuốt ve bụng, cười đến giống như có mật ngọt.
Mọi người vừa thấy, trận trận băng hàn lướt qua.
“Nhũ mẫu, người vẫn là cười điên điên khùng khùng giống như mới vừa rồi đi.”
Nhũ mẫu quá bình thường càng thêm khiến bọn chúng không chịu nổi.
Hướng Tiểu Vãn giận bọn chúng một cái, lắc lắc mông đẹp đi tìm địa phương luyện
công.
Bên ngoài thạch thất, Tiểu Xuân Tử cảm giác mình không được để mắt đến, hé ra
nét mặt già nua vừa uất ức, vừa khó chịu. “Các ngươi bọn trẻ nít này thật quá
đáng, lại không để ý tới Xuân gia gia, mỗi một người đều khi dễ Xuân gia gia,
hừ, không chơi với các ngươi nữa, ta đi tìm hai lão già kia chơi.”
Oán niệm trợn mắt nhìn cửa đá một cái, Tiểu Xuân Tử sôi nổi rời đi.
Ở một chỗ trong phòng ngầm của Vô Sinh cốc, Bạch Bàn Bàn cùng Kim công công
cũng bị ngâm mình trong một hang lớn hôi thối cả ngày, hai người bị hun đến
gương mặt cũng khóc, cả người yên lặng, hận không thể lập tức chết đi.
Bạch Bàn Bàn nâng lên mí mắt dày nặng, thống khổ lên tiếng. “Lão biến thái, ông
nói Tiểu Xuân Tử kia có còn trở lại hành hạ chúng ta hay không?”
Kim công công cũng được coi như một đời ma đầu rồi, từ trước đến nay chỉ có ông
chỉnh người khác, trước kia chưa từng trải qua một phen ngược đãi thế này, lúc
này thấy mình cùng bạn tốt rơi vào thảm trạng như vậy, không khỏi nước mắt nước
mũi tuôn rơi. “Mập mạp, nếu ông ta tới, ông trước tiên động thủ với ta đi, ta
muốn chết trong tay Bạch Bàn Bàn ông, tổng so với chết trong tay Xú lão đầu kia
còn tốt hơn nhiều.”
“Thật là to gan, lại dám nói lão phu thối. Xem ra, nước thối này vẫn không đủ
cho các ngươi học được câm miệng.” Thanh âm của Tiểu Xuân Tử trước mặt Bạch Bàn
Bàn cùng Kim công công lạnh lùng vang lên.
Năm đó Tiểu Xuân Tử ông chính là bị Đao Đao Suất ném vào trong hang thối như
vậy suốt mười năm, cho tới giờ những mùi hôi kia cũng đều ăn sâu vào tim mạch
của ông, bất kể ông tắm rửa thường xuyên thế nào, cũng không tẩy đi được mùi
hôi từ bên trong tản mát ra. Vì vậy, ông mới không tiếc bất cứ giá nào muốn phá
hủy đi môn phái Đao Đao Suất sáng lập hết thảy.
Bạch Bàn Bàn cùng Kim công công nhìn Tiểu Xuân Tử gần ngay trước mắt, trên mặt
của hai người đều thoáng qua căm ghét. Thật là thối, Tiểu Xuân Tử đáng chết
này, so với nước thối trong hang kia còn thối hơn, không được, bọn họ không
chịu nổi.
Nôn ——
Bạch Bàn Bàn cùng Kim công công sắc mặt trắng nhợt, rối rít quay đầu đi, ào ào
nôn như điên.
“Đáng chết, các ngươi lại
dám nôn?” trên mặt Tiểu Xuân Tử là thịnh nộ trước nay chưa từng có. Ông nhất
định phải hung hăng giết hai tiểu tử đang cười nhạo ông. Nhất định phải cho bọn
họ biết cười nhạo Tiểu Xuân Tử ông là phải trả giá bằng máu.
Bạch Bàn Bàn và Kim công công vẫn nôn mửa, lúc này căn bản không có phương pháp
để ý tới Tiểu Xuân Tử.
Tiểu Xuân Tử bị bỏ rơi như thế, càng tức giận.
Chỉ thấy ông vọt lên, hung hăng bổ một chưởng về phía Bạch Bàn Bàn và Kim công
công đang nôn không ngừng.
Ngay khoảnh khắc Tiểu Xuân Tử ra tay, trên mặt của ông thoáng qua vẻ đau đớn,
thân thể co quắp giữa không trung, gương mặt tức giận cũng đang từ từ biến hóa,
đến cuối cùng biến thành một bộ dáng tươi cười rạng rỡ mới thôi.
Tiểu Xuân Tử điên điên khùng khùng kia, lại trở về rồi.
Lúc này Bạch Bàn Bàn và Kim công công cũng nôn xong rồi, ngẩng đầu nhìn chằm
chằm Tiểu Xuân Tử ngây ngốc đang dừng ở không trung cười với bọn họ, hai người
đều sửng sốt.
Này, đây là tình huống gì?
Hai người nhìn nhau, Bạch Bàn Bàn lẩm bẩm nói: “Ai, Lão Biến Thái, ông nói Tiểu
Xuân Tử kia có phải là trúng độc rồi nên mới thay đổi vậy hay không?”
Ánh mắt Kim công công chuyển động, gật đầu nói: “Rất có thể, độc dược kia rất
là quỷ dị, nói không chừng Tiểu Xuân Tử này thật là trúng độc mới thay đổi như
vậy.”
Ngay từ lúc nãy bọn họ bị Tiểu Xuân Tử cướp đi, trong lúc kinh hãi, Kim công
công không khỏi lấy ra một bình thuốc màu hồng trên tay hạ độc Tiểu Xuân Tử,
lấy tinh thông của ông đối với độc thuật mặc dù xem không hiểu độc này có lai
lịch gì, nhưng lại biết không phải là vật tầm thường. Quả nhiên, sau khi Tiểu
Xuân Tử trúng độc, tựa như biến thành một người khác, cũng không có giết bọn
họ.
Tiểu Xuân Tử nghe hai người nho nhỏ nói thầm, bất mãn lại gần. “Này, hai lão
già các ngươi đang nói nhỏ gì đó?”
Thật là thối.
Bạch Bàn Bàn và Kim c