Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325060

Bình chọn: 10.00/10/506 lượt.

i lắc đầu vui vẻ

sâu hơn

Hắn ngồi ở mép giường, đưa tay ôn nhu vuốt đi sợi tóc trên mặt Độc Cô Sương,

động tác vô cùng ôn nhu cùng ánh mắt chuyên chú kia, giống như là che chở vật

trân quý nhất thế gian, không dám dùng một chút xíu khí lực, chỉ sợ quấy rầy

người đang ngủ.

Thời gian ở nơi này đưa mắt nhìn thâm tình dần dần trôi qua, mặt trời cũng mọc

lên, ngày mới lại sắp tới.

Độc Cô Sương một đêm này ngủ rất tốt, mở ra ánh mắt sáng ngời, nàng hài lòng

duỗi thắt lưng, tay vung lên, chạm vào một thân thể.

Nàng sửng sốt, ngẩng đầu nhìn sang.

Chỉ thấy Thượng Quan Dạ ngồi ở bên giường, một tay chống đầu, một tay khác còn

duy trì tư thế ôn nhu vuốt ve, ngón tay đẹp mắt, cũng phiếm cứng ngắc, nhìn ra

được, hắn duy trì động tác ôn nhu như vậy cả buổi tối.

Ba nghìn tóc đen rơi xuống, nửa che gương mặt nghiêm nghị, nhưng xuyên thấu qua

lũ lũ sợi tóc có thể thấy hắn vẫn còn mang theo nụ cười cưng chiều, ánh sáng mơ

hồ, chiếu vào gò má của hắn, đó là một đường viền hoàn mỹ, giống như thiên thần

dùng kỹ thuật xắt rau xinh đẹp khắc ra ngoài một bộ mặt, da thịt như mật lộ ra

một cỗ thâm tình nồng đậm.

Độc Cô Sương nhìn một bên mặt hoàn mỹ như vậy, tâm không tự chủ được căng

thẳng.

Hắn, cứ như vậy chờ đợi nàng cả đêm? Hắn không mệt sao?

Độc Cô Sương cho tới bây giờ cũng không có thẳng thắng nhìn vào phần tình cảm

này, lần đầu tiên cảm nhận được nam nhân này thâm tình, thâm tình cẩn thận lại

không bức bách nàng, hắn luôn là không tiếng động che chở nàng, đếm lại thời

gian, hắn chờ nàng đã mười mấy năm rồi?

Trước kia nàng còn nhỏ, không hiểu được chuyện tình cảm nam nữ mà hôm nay sau

khi lớn lên, nàng luôn cảm thấy Thượng Quan Dạ đối với nàng chẳng qua là một

loại thói quen mà thôi, tựa như nàng đối với hắn, nhưng nàng không ngờ rằng,

Thượng Quan Dạ đối với nàng lại luôn che chở đến như vậy. Hắn thâm tình, tựa hồ

cũng không vì thời gian trôi qua mà tiêu tán, ngược lại là càng tụ càng dày

đặc.

Nam nhân tỉ mỉ che chở mình như thế, nàng phải cự tuyệt như thế nào đây?

Hoặc giả, nàng nên thử yêu người khác.

Độc Cô Sương ngồi thẳng người, đưa tay tới, muốn đỡ Thượng Quan Dạ nằm xuống.

Tay, nhẹ nhàng vừa đụng đến Thượng Quan Dạ, cả người hắn cũng tỉnh lại, mở ra

đôi mắt ngọc, thâm tình nhìn Độc Cô Sương một cái, sau đó thanh thanh cười nói:

“Sương nhi, nàng tỉnh rồi, thế nào, đêm qua ngủ ngon không?”



Độc Cô Sương có chút

ngượng ngùng gật đầu. “Ngủ được... Rất ngon.”

Thượng Quan Dạ thấy Độc Cô Sương rủ thấp đầu xuống, tựa như làm nũng tựa như

thẹn thùng, trong lúc nhất thời hắn giật mình. “Sương nhi...” Môi mỏng khẽ mở,

mất hồn lẩm bẩm một tiếng.

“Làm gì.” Độc Cô Sương có chút không tự nhiên đáp lời, ánh mắt lại không dám

đối diện đôi mắt Thượng Quan Dạ, mà là nhìn chung quanh, ngắm đông ngắm tây.

Đây là cảm giác gì? Tại sao tim của nàng đập thật mau, giống như muốn nhảy ra

từ tim, chẳng lẽ, đây là yêu sao?

Nàng, đã yêu Thượng Quan Dạ sao?

Thượng Quan Dạ lớn tuổi hơn Độc Cô Sương nhiều như vậy, đối với chuyện tình cảm

giữa nam và nữ, hắn cũng biết nhiều hơn, lúc này thấy phản ứng của Độc Cô

Sương, cả người hắn cũng không khỏi mừng rỡ như điên.

Biểu tình thẹn thùng của Sương nhi, không phải là muốn nghênh nhưng còn cự với

hắn sao?

Hắn đợi lâu như vậy, rốt cuộc đã được Sương nhi công nhận rồi sao? Sương nhi,

nàng đã tiếp nhận hắn phải không, hắn có thể không chán nản tinh thần vào ban

đêm, có thể không cần cô đơn tịch mịch nữa, hắn có thể không cần che giấu tình

yêu sâu sắc kia nữa, có thể phát tiết ra ngoài hết, không cần lo lắng hù dọa

Sương nhi của hắn chạy rồi sao?

Quá nhiều mừng như điên, làm cả người Thượng Quan Dạ đều có cảm giác rơi vào

đường cùng mà sống lại, hắn chậm rãi cất bước qua, một tay kéo lấy Độc Cô

Sương.

Hắn ôm lâu như vậy, ngón tay phiếm trắng kích động, chỗ khớp xương, lại hơi run

rẩy.

“Sương nhi...”

Độc Cô Sương bị ôm, thân thể run lên, một cỗ xúc động từ trong đáy lòng kích

thích từ trong ra ngoài, cảm thấy tim tê tê, run rẩy, giống như có một bàn tay

ấm áp, đang cầm tay của mình thật chặt, cả tiếng lòng đều có chút rung động.

Hơi thở đặc biệt của nam nhân xông vào cánh mũi, giờ phút này nàng mới phát

hiện, mùi trên người của Thượng Quan Dạ thật dễ chịu, giống như có cỗ ma lực

say lòng người, nàng cảm thấy hình như mình rơi vào trong rượu ngon đậm đà lâu

năm, người say, tâm cũng say.

Thì ra, đây chính là yêu ——

“Sương nhi...” Cảm nhận được hình như người trong lòng hơi có chút run rẩy,

thân thể Thượng Quan Dạ cũng dần dần nóng lên, nội tâm giống như là bị cái gì

nắm thật chặt, hắn có thể cảm thấy, người trong ngực có cảm thụ giống hắn.

Hắn cúi đầu, đôi môi chậm rãi hướng tới gần Độc Cô Sương, hơi thở ấm áp càng

gần, theo môi mỏng của hắn khẽ mở khẽ ngậm, chia ra phun trên mặt nhẵn nhụi của

Độc Cô Sương, tạo nên chút ửng đỏ.

Độc Cô Sương cảm nhận được một cỗ sốt nóng và bất an, mơ hồ, còn mang theo mong

đợi.

Hai tròng mắt Thượng Quan Dạ tĩnh mịch như biển, lúc này bao hàm thâm tình,

cuồn cuộn mãnh liệt gợn sóng. Môi thật mỏng, n


Lamborghini Huracán LP 610-4 t