Disneyland 1972 Love the old s
Vừa Ý Quý Công Tử

Vừa Ý Quý Công Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321654

Bình chọn: 7.00/10/165 lượt.

ô tới nơi này làm gì? Tổng giám đốc có rất nhiều công việc bận rộn, không có thời gian cho các cô, mời các cô trở về đi."

Kiều An Na vừa thấy Vu Dương đối với Chu Ngọc Diệp thái độ cung kính như

thế, một lòng đã sớm lạnh. Vì vậy, đối với lệnh tiễn khách của Vu Dương

cũng không dám cãi lời, ngay sau đó chán nản rời đi.

Vậy mà Chiêm Lộ Lộ vốn kiêu căng bốc đồng, cũng là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, cứng rắn muốn gặp Tuyên Dĩnh.

"Cút ngay, tôi muốn gặp Tuyên Dĩnh."

"Cô không thể đi lên." Vu Dương ngăn trước mặt Chiêm Lộ Lộ, cự tuyệt cô tự tiện xông vào phòng làm việc của Tổng giám đốc.

"Anh tại sao ngăn cản tôi, không để cho tôi gặp Tuyên Dĩnh?"

"Tổng giám đốc hiện tại bề bộn nhiều việc, không rảnh gặp khách."

"Gạt người, vậy anh mới vừa rồi tại sao để cho bà lão kia, cùng với người đàn bà lai lịch không rõ ràng đi lên?"

"Mời nói chuyện tôn trọng một chút! Người phụ nữ trung niên là mẹ của Tổng giám đốc, cũng không phải để cô tùy ý phê bình." •

"Tôi bất kể dù sao tôi chính là muốn lên đi gặp Tuyên Dĩnh, anh rốt cuộc có cút ngay không?"

Vu Dương đáy mắt thâm thúy, thoáng hiện ánh lửa thần bí, từ đáy lòng hắn

đã sớm bất mãn kiểu đàn bà kiêu căng cậy mạnh. Nếu không phải cô ta vì

đến gần Tổng giám đốc, cố ý ngụy trang thành bộ dáng ôn nhu đơn thuần,

Tổng giám đốc tuyệt sẽ không nhìn đến loại người như cô ta.

Cũng

được! Để cho cô ta đi lên biết một chút về Tổng giám đốc bề ngoài bình

thường ôn nhu đa tình, không muốn người biết mặt khác cũng tốt.

"Nếu như cô kiên trì vô luận như thế nào, đều muốn vào lúc này thấy Tổng giám đốc gặp mặt nói chuyện..., cô hãy đi đi!"

Vu Dương tránh người sang một bên, cúi đầu nói.

"Hừ! Coi như anh thức thời."

Đợi cửa thang máy mở ra, Chiêm Lộ Lộ phách lối hất cằm lên, đi vào, mà Vu Dương là lộ ra nụ cười âm trầm kín đáo.

Thang máy vừa đến lầu ba mươi sáu, Chu Ngọc Diệp ngay sau đó kích động dắt

tay Vân Ny đi về phía đại sảnh tiếp khách bên ngoài phòng làm việc của

Tổng giám đốc.

Thư ký vừa thấy được Chu Ngọc Diệp xuất hiện, kinh ngạc hỏi: "Người phụ nữ trung niên sao lại tới đây?"

"Còn không phải là vì đến nhìn con trai ta một cái sao? Tuyên Dĩnh vẫn còn bận rộn ở trong phòng làm việc sao?"

"Đúng vậy, hôm nay có hai hội nghị quan trọng diễn ra, Tổng giám đốc vẫn còn ở bên trong xem lại văn kiện."

"Buổi chiều hội nghị mấy giờ tiến hành?"

"Ba giờ ạ."

"Thời gian vẫn còn sớm, ta đi vào tìm hắn tán gẫu một hồi, cũng sẽ không làm trễ nải đến công việc."

Chu Ngọc Diệp kéo Vân Ny đi đến phòng làm việc, Thư ký tò mò hỏi: "Người phụ nữ trung niên, vị tiểu thư này là ai ạ?"

"Đây là Đỗ tiểu thư, cô có chuyện muốn gặp Tuyên Dĩnh, lại cùng tôi vừa thấy liền hợp ý, tôi liền dẫn cô ấy đi lên. Như thế này phiền cô thay tôi

mang hai tách cà phê đi vào."

"Vâng, không thành vấn đề." Phòng làm việc

"Mẹ, sao lại tới đây?"

Tuyên Dĩnh xem xong một đống văn kiện, ngẩng đầu lên, đột nhiên nhìn thấy mẹ của mình tới, hết sức kinh ngạc.

"Thế nào ở đây ai nhìn thấy mẹ cũng hỏi vấn đề giống nhau như vậy? Chẳng lẽ mẹ không thể tới sao?"

"Con không phải là ý này, mẹ."

"Được rồi, được rồi. không sao!"

"Đỗ tiểu thư, cô cũng tới? Hai người biết nhau?"

Đỗ Vân Ny cùng Chu Ngọc Diệp đi vào phòng làm việc, Thiệu Tuyên Dĩnh lấy làm kỳ lạ tại sao hai người bọn họ lại cùng xuất hiện?

"Mẹ cùng Vân Ny là vừa mới biết, Vân Ny là một cô gái vừa xinh đẹp, hào

phóng,, lại có tinh thần trọng nghĩa. Hôm nay mẹ bị hồ ly tinh cậy mạnh

khinh dễ, cũng chỉ có Vân Ny chịu vì mẹ lên tiếng."

"A?" Tuyên Dĩnh hướng Vân Ny lộ ra nụ cười cảm kích, "Cám ơn cô, Đỗ tiểu thư."

"Không sao, chẳng qua là một việc nhỏ." Vân Ny lễ phép trở về lấy vẻ điềm

nhiên mỉm cười, trong lòng lại không tự chủ được mà nghĩ , chi phiếu rốt cuộc lúc nào thì mới có thể nằm trong tay?

"Mẹ, đến tột cùng gặp chuyện gì?"

"Ai! Chuyện này một lời khó nói hết . Mẹ mới vừa ở dưới lầu đụng phải một ả

hồ ly tinh hung dữ......." Chu Ngọc Diệp kể lại câu chuyện

"Thật có chuyện này?" Thiệu Tuyên Dĩnh âm trầm, tròng mắt đầy lửa giận.

Có người dám can đảm như thế làm nhục mẹ của hắn, cũng tương đương với làm nhục hắn. Hắn cũng muốn nhìn một chút là người nào không biết phân

biệt, lại dám lớn lốí như thế.

Đang lúc Chu Ngọc Diệp thao thao bất tuyệt nói, bên ngoài liền truyền đến giọng Hồ Ly tinh đang cãi vã.

"Bọn người hèn mọn, tại sao ngăn cản tôi? Cô có biết bổn tiểu thư với người

lãnh đạo của các cô quan hệ như thế nào? Cút ngay! Tôi có việc muốn tìm

Tuyên Dĩnh."

Chiêm Lộ Lộ không để ý sự ngăn cản của thư ký, vẫn cố gắng phải thấy Tuyên Dĩnh.

"Cô không thể tự tiện xông vào phòng làm việc của Tổng giám đốc."

Thư ký muốn ngăn cản Chiêm Lộ Lộ, lại bị cô ta vô tình đẩy ngã.

Cô ta mở cửa phòng làm việc của Thiệu Tuyên Dĩnh ra, lập tức lộ ra một nụ

cười kiều mỵ, phong tình vạn chủng, lại dối trá vô cùng .

"Dĩnh —— người ta. . . . . ."

Chiêm Lộ Lộ chưa nói hết lời, liền bị một giọng nói lạnh lùng cắt đứt: "Ai cho cô tiến vào?"

Thiệu Tuyên Dĩnh lạnh lùng nheo mắt lại, uy nghiêm và mạnh mẽ khó nói nên

lời, dọa cho Chiêm L