
ghét dữ dội, căm giận bất bình chống nạnh giận dữ hỏi:
"Cô là ai mà dám nói mình là nữ chủ nhân tòa nhà này ? Hừ! Tối nay người
cùng Tuyên Dĩnh ước hẹn là bổn tiểu thư, cô là rễ hành?"
Đỗ Vân Ny kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy một cô nàng mặc trang phục công sở Chanel kiều diễm, căm tức nhìn Chiêm Lộ Lộ.
"Còn cô là ai? Cùng Tuyên Dĩnh có quan hệ gì?" Chiêm Lộ Lộ khó có thể tin mở to hai mắt, nhìn người phụ nữ trước mắt, cảm giác, cảm thấy cô ta có
mấy phần nhìn quen mắt.
"Tôi là hồng phấn tri kỷ của Tuyên Dĩnh - Kiều An Na, đồng thời cũng là nữ chính sắp lên phim tháng sau, còn là
người đẹp cùng qua đêm nay với Tuyên Dĩnh.”
Chiêm Lộ Lộ ngoài ý
muốn phát hiện tình địch, lại là nữ minh tinh năm nay mới nổi Kiều An
Na, trong lòng vừa tức giận lại vừa ghen ghét.
Vân Ny có chút
kinh ngạc, Thiệu Tuyên Dĩnh cư nhiên như thế hoa tâm? Nhưng nhìn thấy
trước mắt kia hai người phụ nữ mắt nhìn nhau chằm chằm, lại cảm thấy có
chút hả hê. Nhìn loại này chó cắn chó, một miệng mao hí mã làm thành
tiêu khiến, không tồi.
Nhất là Chiêm Lộ Lộ cứ như vậy trước mặt
mọi người khinh dễ một vị người phụ nữ trung niên, thật là quá đáng.
Không cho cô ta một bài học thì thật là có lỗi với cảm giác chính nghĩa
của cô.
"Người ta là hồng phấn tri kỷ cũng đứng ra nói
chuyện, cô giả danh là người phụ nữ trung niên của Tổng giám đốc, còn có mặt mũi ở chỗ này giương nanh múa vuốt?" Vân Ny hướng về phía Chiêm Lộ
Lộ vừa nói.
"Cô. . . . . . Cô nói cái gì?" Chiêm Lộ Lộ tức giận
nhìn chằm chằm Đỗ Vân Ny, trong lòng hận chết người đàn bà trước mắt xen vào việc của người khác.
Hơn nữa chính là, Tuyên Dĩnh quả thật
cự tuyệt buổi gặp mặt tối nay với cô, cho nên cô mới không cam lòng đến
công ty của hắn, muốn đích thân hỏi nguyên nhân hắn cự tuyệt cô. Không
nghĩ tới còn chưa có hỏi, mà Kiều An Na đã nói cô ta cùng Tuyên Dĩnh có
ước hẹn, hại cô dù tức giận thế nào, cũng không thể phản bác lại.
"Tôi đang nói cái gì, cô không phải là rõ ràng nhất ?" Vân Ny hướng Chiêm Lộ Lộ ra vẻ khinh miệt cười lạnh, tiếp đó dắt tay vị người phụ nữ trung
niên bị khinh dễ kia, ôn nhu hỏi:
"Bác gái, bác coi như mới vừa
rồi vận khí không tốt, bị chó điên cắn, cậy là người nhà Tổng giám đốc
gây khó khăn cho bác, người điên khùng nói lời điên khùng bác đừng để ở
trong lòng. Cháu nghĩ Tổng giám đốc Thiệu sẽ không đến nỗi coi trọng
loại phụ nữ thế này, cũng sẽ không có liên quan với cô ta! Chắc cô ta
lại mượn cơ hội lừa tiền người khác, bác phải cẩn thận."
Chiêm Lộ Lộ vừa nghe thẹn quá thành giận hét lớn: "Đứng lại! Cô cái đồ đàn bà
ghê tởm nói cái gì? Bổn tiểu thư là loại người mượn cơ hội lừa tiền
sao?"
"Tôi lại không cảm thấy cô ấy nói có chỗ nào không đúng."
Kiều An Na đứng ra lên tiếng ủng hộ Vân Ny, ngay cả cô cũng không ưa
người phụ nữ hách dịch này."Cô ta ngay cả xưng mình là người phụ nữ
trung niên Tổng giám đốc chuyện như vậy cũng làm ra được, còn có cái gì
không thể làm đây?"
"Cô. . . . . . Cô cô. . . . . . Các cô đều liên hiệp đối phó tôi."
"Vậy cô liền sai lầm rồi, " Kiều An Na cười lạnh nói: "Tôi căn bản là không để cô ở trong mắt!"
"Cô thật là quá đáng, Kiều An Na, cô nhớ cho bổn tiểu thư, tôi sẽ đi tìm
Tuyên Dĩnh lý luận ngay bây giờ, cho hắn biết cô làm nhục tôi, cho hắn
biết cô là người đàn bà có tâm cơ." Chiêm Lộ Lộ bị bức không còn kế gì,
tính toán xông vào công ty Vĩnh Xương.
"Hừ! Nếu như tôi là cô, tuyệt đối sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như vậy." Kiều An Na vẻ mặt không liên quan, cười lạnh.
"Cô nói như vậy là có ý gì?"
"Cô chẳng lẽ không biết tính của Tuyên Dĩnh? Anh ấy từ trước đến giờ ghét
nhất loại phụ nữ cố tình gây sự, quấy rầy công việc của anh ấy. Nếu như
cô nghĩ đi tố cáo, liền đi đi!"
Chiêm Lộ Lộ bị Kiều An Na dọa sợ, nội tâm bắt đầu dao động. Hai người cứ như vậy giằng co không dứt, ai
cũng không có ý thối lui.
Đỗ Vân Ny nhìn hai cô giằng co không
dứt, vỗ nhẹ bả vai vị người phụ nữ trung niên nói: "Bác gái, hiện tại
không ai làm khó dễ, bác nhanh lên rời đi."
Người phụ nữ trung
niên vừa thấy Đỗ Vân Ny, đã cảm thấy cô có chút quen mắt, nhưng trong
khoảng thời gian ngắn nhất thời không nghĩ ra đã từng gặp cô ở đâu, bất
quá, bà lần đầu tiên nhìn đã thích cô gái lương thiện trọng nghĩa này.
Phụ nhân cười mị dắt tay Vân Ny, nói: "Dù sao bác chỉ là tới xem con bác
một chút, cũng không vội đi. Nếu như cháu cũng không có việc gấp muốn
làm, hãy theo bác nói chuyện một lát, như thế nào?"
"Có thể a!
Bất quá. . . . . . Cháu hôm nay tới nơi này là muốn tới công ty Vĩnh
Xương tìm Thiệu Tổng giám đốc, cho nên không thể cùng bác tán gẫu quá
lâu."
Phụ nhân nghe thấy, trên mặt lộ ra khổ sở, vẻ mặt tiếc hận, "Như vậy a! Khó có được cơ hội gặp một cô gái hợp ý bác! Không thể tán
gẫu lâu một chút thật đúng là đáng tiếc. Đúng rồi, cháu mới vừa nói muốn tìm Thiệu Tổng giám đốc, sẽ không phải là Thiệu Tuyên Dĩnh con bác
chứ?"
Mọi người vừa nghe, tất cả thất kinh.
Nhất là Kiều
An Na mới vừa căn bản không đem tên người phụ nữ trung niên để ở trong
mắt, còn có Chiêm Lộ Lộ hung hăng khi dễ b