Teya Salat
Vương Gia Rất Nghiêm Túc

Vương Gia Rất Nghiêm Túc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322352

Bình chọn: 7.5.00/10/235 lượt.

, hai tỷ muội nở nụ cười ngây ngô, không nói gì, lại úp sấp lên trên

cây.

Ấn Hoan vừa bực mình vừa buồn cười, liền tranh thủ kéo hai người về. "Các ngươi hãy đợi ở chỗ này, đừng có chạy lung tung!"

"Nhưng ——"

"Ta lên trên tìm, một chút là có thể tìm rồi."

"Phía trên?" Hai tỷ muội không hiểu ra sao.

"Các ngươi không biết leo cây, cho nên đừng lộn xộn, rất nguy hiểm." Dặn dò lần nữa, Ấn Hoan mới đề khí bay lên ngọn cây.

Không ngờ tới Ấn Hoan lại giống như con chim nhỏ, hai tỷ muội nhất thời trừng lớn mắt.

"Hoan Hoan bay mất rồi!" Đoàn Đoàn lập tức phát ra tiếng hô không thể tưởng tượng nổi.

"Ơ, vậy Hoan Hoan là chim sao?" Viên Viên kinh hoảng quay đầu hỏi.

"Ah? Nhưng, nhưng bọn hắn nói Hoan Hoan là thích khách mà."

Nhớ tới gần đây, trong phủ truyền đi lời đồn đại xôn xao, tỷ muội hai mặt

nhìn nhau, trên khuôn mặt tròn tròn non nớt đầy vẻ không hiểu, vắt hết

óc suy tư một lúc lâu, mới kết luận."Hoan Hoan mới không thể nào là

thích khách!" Đoàn Đoàn nắm hai tay thành quyền, kiên định lắc đầu.

"Không sai, Hoan Hoan chính là chim đấy!" Viên Viên cũng nói.

"Đúng! Hoan Hoan xinh đẹp, lòng dạ lại tốt, nàng ấy nhất định là tiên nữ biến thành chim!"

Nhớ tới sau khi vào phủ, Ấn Hoan đối với mình săn sóc đủ điều, hai tỷ muội

nhìn nhau cười một tiếng, rất nhanh đã đạt được nhận thức chung. "Ê! Còn chưa có tìm khăn tay hả?"

Phía sau, chợt truyền đến tiếng gọi kiêu căng, Đoàn Đoàn, Viên Viên nghe tiếng, liền vội xoay người.

Hai nữ tử yêu kiều được bọn nha hoàn vây quanh đi tới tàng cây hoa đào, hai tỷ muội vừa thấy được người tới, liền cung kính làm lễ. "Tào Tiểu Thư,

Mao tiểu thư."

"Không phải ta đã nhờ các người giúp tiểu thư ta

tìm khăn tay sao? Tại sao vẫn đứng ở nơi này lười biếng vậy?" Một nha

hoàn trong đó chống nạnh, rất không khách khí chất vấn.

"Nô tỳ không dám lười biếng, nô tỳ đang tìm." Đoàn Đoàn, Viên Viên sợ sệt trả lời, rất sợ hãi khách quý trước mắt.

Mặc dù làm việc không lâu, nhưng mà đối với “mỹ danh” của thiên kim hai nhà Tào, Mai, họ vẫn nghe nói không ít. Thì ra là hai vị biểu tỷ muội bởi

vì quan hệ của cha, thường đến làm khách trong phủ, nhưng bởi thân phận

tiểu thư nhà quan, hai người đối với việc ăn mặc ngủ nghỉ đều tương chú

trọng, có lúc chỉ vì bắt bẻ cái ăn, mà sai nha đầu trong phủ chạy gãy

chân, thỉnh thoảng nếu mà gặp phải lúc tâm trạng hai người không tốt,

thì lại càng không tránh được bị khinh bỉ, mắng nhiếc.

Nghe tin

hai người lại tới cửa, trong phòng bếp, cả đám người ngươi đẩy ta, ta

đẩy ngươi, hoàn toàn không có ai nguyện ý ra ngoài hầu hạ, vì vậy, người mới tới như các nàng không thể làm gì khác hơn là lại bị hy sinh —— á,

lại bị sai ra rồi.

"Khăn đâu?"

"Ách. . . . . ." Đoàn Đoàn

cực sợ, lắc lắc tay chần chờ mấy giây, mới dám trả lời: "Còn chưa có tìm thấy." Sợ bị trách mắng, Viên Viên bên cạnh liền bổ sung: "Nhưng Hoan

Hoan đang đi tìm, nên rất nhanh sẽ tìm thấy."

"Hoan Hoan?" Thiên kim Tào gia bên cạnh không khỏi sắc bén nhướng lông mày. "Nàng ta là ai?"

Hai tỷ muội còn chưa kịp mở miệng, một giọng nói mềm mại mượt mà lại không

báo trước xen vào —— "Cận thân nha hoàn của Hoàng Phủ Hạo Nguyệt."

Mọi người lập tức quay đầu nhìn về phía Ấn Hoan.

Giữa khung cảnh trăm hoa đua nở, nàng đạp hương thơm mà tới, tay áo trắng

ngà chập chờn phiêu bày trong gió, tơ lụa mềm mại khiến thân hình nàng

càng thêm yểu điệu. Khi nàng khép mắt khom người thì khí chất trong trẻo lạnh lùng tựa hoa mai, không khỏi khiến mọi người đồng loạt ngừng hơi

thở.

"Là khăn tay này phải không?" Nàng nhẹ giọng hỏi, dưới ánh

mặt trời, da thịt trắng nõn non mềm phản chiếu một tầng sáng nhàn nhạt

mà chói lọi, xinh đẹp xuất trần, làm cho người ta không khỏi hoài nghi,

nàng liệu có phải là tiên nữ từ trên trời giáng xuống? “Đúng đúng, chính là chiếc khăn tay này." Hai tỷ muội vô cùng vui vẻ.

"Không

đúng." Thiên kim Tào gia lại mở miệng phủ nhận. "Không phải cái khăn tay đó." Nhìn chằm chằm vào Ấn Hoan kiều diễm vô song, trong mắt lập tức

tràn đầy đố kị.

"Vậy sao?" Vẻ mặt Ấn Hoan không thay đổi.

"Mặc dù chỉ là một cái khăn tay, nhưng là công chúa ban cho, đánh mất cũng

không hay, cho nên phiền ngươi tìm giúp một chút." Mao tiểu thư bên cạnh cũng hận nghiến răng nghiến lợi .

Dõi mắt khắp Kim Huyễn Vương

triều, khuê nữ nhà ai mà không mến mộ Hoàng Phủ Hạo Nguyệt? Mặc dù thân

thể không tốt lắm, nhưng tướng mạo địa vị đều là số một, chớ nói chi còn là một Vương gia! Vì leo lên cửa hôn sự này, các đại thần trong nhà có

khuê nữ, ai cũng xuất hết vốn liếng, tìm hết lý do tới cửa thăm viếng,

chính là để cho khuê nữ nhà mình có cơ hội lộ mặt, nhưng Hoàng Phủ Hạo

Nguyệt từ trước đến giờ tuân thủ nghiêm ngặt giới hạn nam nữ, xưa nay

chỉ bàn chuyện ở phòng khách, về phần phần nữ quyến khác, đều được mời

đến vườn hoa nghỉ tạm.

Mấy năm qua, thiên kim các nhà tranh đấu

gay gắt, dùng hết thủ đoạn, nhưng vẫn không ai có thể thuận lợi đến gần

Hoàng Phủ Hạo Nguyệt, ai biết nửa đường lại nhảy ra “cận thân nha hoàn”. Tin tức Duệ Vương gia thu một nha hoàn cận thân xinh đẹp đã khô