Polaroid
Vượt Qua Lôi Trì

Vượt Qua Lôi Trì

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323911

Bình chọn: 7.00/10/391 lượt.

để lại trong tim.

"Mộc Mộc, em biết không?" Hắn nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài sau lưng cô, nhẹ nhàng trìu mến, "Đối với chuyện bốn năm trước, tôi vô cùng hối hận, hối hận đã không ngăn cản em đi nhận tội thay mẹ em, để cho em trải qua bốn năm cuộc sống không phải của mình, cả đời không rửa sạch tội... Bây giờ, tôi tuyệt đối sẽ không để cho em một lần nữa làm chuyện điên rồ."

"Không phải em làm chuyện điên rồ! Ông ấy là anh trai duy nhất của ba em, em không thể trơ mắt nhìn ông ấy chết... Em muốn làm gì đó cho ông ấy, cho dù là vì ba em..."

Hắn thở dài, "Tôi sẽ giúp em nghĩ cách. Em yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp ông ta tìm được nguồn thận thích hợp..."

Cô ở trong lòng hắn ngẩng lên, "Em đã nợ anh rất nhiều rồi."

"Đúng vậy, đã rất nhiều rồi, thêm một chút nữa có sao!"

"Em nợ anh nhiều như vậy, nửa đời sau chẳng phải làm trâu ngựa báo đáp?"

Hắn cười, cười đến có chút âm hiểm, "Có, sẽ cho em cơ hội làm trâu ngựa!"

Mộc Mộc cố gắng tự hỏi, sau này sẽ có cơ hội nào để vì hắn mà làm trâu ngựa? Chỉ bằng cô, có tài cán gì để làm cho hắn một việc hữu ích, ặc, trừ một việc.

Trong đầu cô không tự chủ được nghĩ đến một thứ, không phải là hắn muốn... muốn cô...

Hơn chín giờ, đúng là thời gian hoàng kim của cuộc sống về đêm, trên đường náo nhiệt, nam thanh nữ tú ra vào các loại khách sạn, quán ba, KTV...

Mộc Mộc ghé mình vào cạnh cửa kính, nhìn phía xa một quán KTV, cô đã lâu không hát, cũng không biết bây giờ còn có thể hát hay không.

"Muốn đi KTV chơi không?" Trác Siêu Việt tùy tiện hỏi, "Khi nào rảnh tôi đưa em đến KTV chơi."

Nhắc tới ba chữ KTV, hào quang trong ánh mắt cô bắn ra bốn phía, phấn khởi hỏi, "Khi nào?"

Hắn không trả lời, trực tiếp quay xe, dừng lại trước cửa KTV vừa chạy qua.

Ở thành phố S, KTV này không lớn, nhưng cực kỳ nổi tiếng, bởi vì nơi này từ trang trí đến phục vụ đều vô cùng tỷ mỉ chu đáo. Nhân viên phục vụ giới thiệu cho họ phòng VIP, loa dựng khắp nơi, ghế sô pha da thật khoa trương, nhất là chỗ ngồi quý phi, đủ cho hai người.

"Phòng này được chứ?" Nhân viên phục vụ hỏi, đồng thời liếc mắt nhìn Mộc Mộc, ánh mắt này làm cho Mộc Mộc bỗng nhiên nhớ tới lần đầu Trác Siêu Việt đưa cô đi "Long cung", nữ nhân viên phục vụ ở đó cũng dùng ánh mắt này nhìn cô.

Lúc ấy cô không hiểu, sau này ở quán bar nhiều mới biết được, đó là ánh mắt của phục vụ nhìn những cô gái không đoàng hoàng. Với kinh nghiệm của bọn họ, đàn ông đều đưa bạn gái có quan hệ ổn định về nhà, mà loại phụ nữ đến cùng những nơi thế này, bảy tám phần mười đều là theo đuổi nhất thời, còn không cần xuất chứng minh thư.

Trác Siêu Việt đăm chiêu nhìn sô pha đối diện nơi cửa phòng bên cạnh, một người đàn ông trung niên ở phía trong đi ra, nhìn thấy Trác Siêu Việt không khỏi ngẩn người, "A, Trác tổng!"

Ông ta hơi cúi người, cánh tay vươn đến, "Thật trùng hợp!"

"Trưởng phòng Diêu, xin chào!" Trác Siêu Việt cầm tay ông ta, cũng thuận tay đỡ lấy, phòng ông ta ngã xuống.

"Đến đây, đến đây." Trường phòng Diêu không hề thu tay lại, lôi kéo hắn về phía phòng mình, luôn miệng nói, "Tôi giới thiệu cho cậu vài người bạn... Vừa rồi tôi còn nhắc cậu với bọn họ, muốn gọi cậu ra ngoài chơi, Chu Tịch lại nói nhà cậu xảy ra chuyện, chắc chắn không đến ..."

Trác Siêu Việt do dự một chút, chỉ Mộc Mộc, "Trưởng phòng Diêu, thật ngại quá, tôi còn có bạn..."

Trưởng phòng Diêu lơ mơ liếc nhìn Mộc Mộc, "Là người đẹp? Thế cùng nhau vào đây ngồi, bên trong cũng toàn các người đẹp cả..."

Nhìn thấy sự khó xử của hắn, Mộc Mộc cũng biết đàn ông không thiếu những trường hợp từ chối không được, nhìn hắn gật gật đầu: "Em không sao cả, nếu không tiện, em có thể đi về trước."

"Không tiện, sao lại không tiện?" Cánh tay trưởng phòng Diêu buông lỏng Trác Siêu Việt, kéo lấy tay Mộc Mộc đi vào phòng, Trác Siêu Việt không thể không vào theo.

Trong phòng có khoảng mười mấy người ngồi cả nam lẫn nữ, nam đều khoảng ba bốn mươi tuổi, trông đều có vẻ là những người có vai vế, nữ toàn những người trang điểm cầu kì, xinh đẹp duyên dáng, ngồi ở bên cạnh những người đàn ông tỏ vẻ vô cùng quyến rũ đáng yêu. Khi ánh mắt Mộc Mộc dừng ở cô gái đẹp ngồi một mình trong góc sô pha uống rượu, đáy lòng hơi hơi đau xót, đó chính là người con gái khiến cho Trác Siêu Việt vừa hận vừa yêu không phải sao.

Người đẹp vốn đang một mình uống rượu, vừa thấy Trác Siêu Việt vào cửa, mặt mày thoáng chốc rạng rỡ, nhanh nhẹn đứng dậy, "Thì ra trưởng phòng Diêu cao tay như vậy, có thể tìm anh..."

Trác Siêu Việt thản nhiên quét mắt nhìn cô ta một cái, không nói nhiều, tay cố ý kéo Mộc Mộc thoát khỏi ma trảo của trưởng phòng Diêu đến bên mình.

Những người mà trưởng phòng Diêu muốn đưa họ đến gặp quả nhiên đều là những người đàn ông đã có công danh sự nghiệp. Mộc Mộc không nhớ kĩ những người đàn ông này tên gọi là gì, chỉ nhớ rõ tên cô gái kia, Chu Tịch.

Những người đàn ông giới thiệu, nâng chén chúc mừng, các người đẹp cũng không hề nhàn rỗi, vội vàng rót thêm rượu, bồi rượu. Cô vốn cũng muốn giúp Trác Siêu Việt, nhưng hình như hắn không thích, bảo cô đi hát.

Bốn năm rồi chưa hát lại, khi â