
xoay người muốn né ra.
Nhưng
nàng mới chạy hai bước đã bị Từ Chấn dùng sức bắt trở về, như diều hâu bắt gà
con siết chặt nàng.
“Nàng
dám nói không? Nàng không sợ ta ăn nàng?” Hắn chăm chú nhìn đôi mắt kinh hoảng
mở to của nàng, hung dữ đe dọa nói:“Nàng sợ bên nào? Vương quốc xà? Hay bị ta
ăn?”
“Ta......”
Vũ Lâm căn bản không thể lựa chọn chỉ có thể cắn răng đồng ý, “Ta với
huynh xuống dưới.”
“Sớm
nghe lời không phải được rồi sao.” Hắn hừ lạnh một tiếng, kéo áo choàng rộng
thùng thình bao cả người trong ngực hắn, kèm theo dặn dò:“Trên đường xuống sẽ
có rất nhiều rắn tới gần, vô luận nàng sợ thế nào cũng không thể thét lên
tiếng, nếu nhịn không được thì cắn bả vai hoặc cổ của ta, một khi phát ra âm
thanh đàn rắn sẽ ùa về phía nàng, chết không toàn thây .”
Nghe
lời dặn dò vô cùng khủng khiếp, Vũ Lâm sắc mặt trở nên tái nhợt“Huynh sẽ không
cứu ta sao?”
“Nàng
muốn sống thì hãy ôm chặt ta, giữ im
lặng, nếu không ngay cả ta cũng không thể cứu được nàng.” Hắn trả lời không
chút đồng tình.
Vũ Lâm
nén xuống nước mắt, cắn môi dưới cố lấy dũng khí nói:“Ta...... Ta đã biết.”
“Tốt
lắm, chúng ta đi thôi!” Hắn ôm chặt eo nhỏ nhắn của nàng nhảy xuống vách núi.
Vũ Lâm
nhịn không được muốn thét lên tiếng, nhưng lập tức nhớ tới lời cảnh cáo, nhanh
chóng nhắm lại môi, hai tay dùng sức ôm chặt cổ hắn, giờ này khắc này nàng chỉ
có thể đem bản thân giao cho hắn .
Cảm
giác tốc độ rơi xuống thực dọa người, nhưng càng đáng sợ chính là ánh mắt của
đám xà bốn phía giống như tùy thời có thể nhào đến cắn nàng một ngụm, Vũ Lâm chỉ nhìn liếc mắt một cái rồi đem mặt vùi
vào bờ vai của hắn, sợ bản thân không cẩn thận hô lên tiếng.
Đột
nhiên không hề báo động trước, một con rắn nhỏ màu đen nhảy lên cổ Vũ Lâm, cảm
giác trơn trượt lạnh như băng làm cho nàng cơ hồ nhịn không được phải thét lên.
Nhưng
kinh hoảng thì kinh hoảng nàng cũng không nguyện vùi thân trong động rắn này,
dưới tình thế cấp bách nàng mở miệng cắn say gáy Từ Chấn nén đi xúc động kêu
to.
Từ Chấn
không chút chống đỡ, lùi bước, bàn tay to đặt sau gáy nàng, nắm con rắn nhỏ
quăng đi như thế một đường nàng cắn gáy hắn, thẳng đến bọn họ chạm mặt đất.
“Chúng
ta tới rồi.” Từ Chấn trầm giọng nói.
Vũ Lâm
vẫn không dám ngẩng đầu chỉ có thể ôm chặt hắn không nhúc nhích, bởi vì cả người nàng đều cứng ngắc .
“Nha
đầu ngốc, nàng muốn cắn ta tới khi nào?” Hắn có chút bất đắc dĩ hỏi.
“Hả?”
Nàng lúc này mới khôi phục vội buông miệng ra, lại phát hiện trên cổ hắn lưu
lại dấu răng của mình, đây là kiệt tác nàng hoảng sợ quá độ!
“Thực
xin lỗi, ta...... Ta......” Nàng đưa tay muốn xoa bóp
giúp hắn, nơi đó dường như càng xoa càng đỏ.
Hắn kéo
tay nàng ra, cố ý nói móc:“Không nghĩ răng nàng lợi hại như vậy, sức mạnh không
thua xà tộc.”
Mặt
nàng đỏ lên xấu hổ đến không thể trả lời, ngay lúc nàng muốn lảng tránh ánh mắt
của hắn mới phát hiện bốn phía tất cả đều là trứng rắn, còn có rất nhiều rắn
nhỏ mới vừa sinh ra chuyển động dưới chân bọn họ.
“Lão
thiên của tôi......” Nàng há mồm muốn thét tiếng sợ hãi, hắn vội vàng đưa tay
phủ lên môi nàng nhưng giây sau lại bị nàng cắn một cái!
“Nàng
đừng thét chói tai và cắn người được không?” Hắn đùa cợt hỏi.
Vũ Lâm
vô cùng ngượng ngùng đẩy ra ngực hắn muốn lui về phía sau, lại thiếu chút giẫm
trúng một con rắn nhỏ làm cho nàng lập tức khẩn trương quay về trước ngực hắn,
cũng không dám ... tùy tiện buông hắn ra.
Nha đầu
này thật thú vị! Hắn nghĩ hắn rất khó chán ghét cô.Trong mắt mang theo nét
cười“Nàng rốt cuộc muốn thế nào? Trốn ta? Ôm ta? Mau chọn một thứ đi!”
Có điều
nào tốt để nàng chọn đây ? Chỉ có thể đem mặt chôn trong ngực hắn, lên tiếng
nói:“Đừng...... Đừng buông.”
“Ta sẽ
không buông nàng ra.” Lời này của hắn tựa hồ có tâm ý khác.
Hai
người ôm nhau giống như có loại tình cảm lẻn bốn phía, làm cho người ta tự giác
tỉnh táo tinh tế cảm nhận khoảng khắc dịu dàng này.
Hắn rốt
cục mở miệng, trong giọng nói có chút khô khốc có chút đè nén“Chúng ta đến tổ
rắn không chỉ nhìn xem mà thôi, nàng có công việc phải làm.”
“Ta?”
Nàng không hiểu nàng có thể làm chuyện gì.
“Nàng
nhìn thấy cái trứng kia không?” Hắn chỉ vào chỗ nham thạch bên trái, mặt trên
có một cái trứng rắn tỏa hào quang bốn phía.
Nàng
gật gật đầu cảm thấy tia sáng kia thật ấm áp!Thật kỳ quái đi!
“Nàng
ngồi trên tảng đá đem quả trứng đặt trước ngực, thẳng đến ấp ra rắn con là
được.”
“Cái
gì?” Đột nhiên nghe yêu cầu này Vũ Lâm chỉ cảm thấy vớ vẩn đến cực điểm.
“Đây là
công việc đêm nay của nàng, nếu không thành công trong nàng phải tiếp tục ở
hang rắn, chỉ có mình ta mới được đi.” Từ Chấn tựa hồ rất quen thủ đoạn uy
hiếp, động một chút là lấy ra dùng.
“Nhưng......
nhưng ta làm sao ấp được trứng rắn?” Vũ Lâm không cho rằng mình có loại bản
lãnh này.
“Chỉ
cần nàng có thành ý nhất định có thể.” Hắn ôm lấy nàng, bay vọt một cái đến
trên tảng đá.
“Huynh
thật sự muốn ta làm như vậy?” Nàng vẫn thấy thật khó làm.
Hắn
không nói hai lời đưa tay kéo nàng ngồi xuống, cầm quả trứng lên đặt vào trong