Yêu Em Được Không

Yêu Em Được Không

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321811

Bình chọn: 9.00/10/181 lượt.

nh mắt Lam Nguyệt chỉ dám nhìn Vạn Đại Phú,

ngay cả nhìn Mạnh Thừa Kiệt cũng không dám, rất sợ bị lộ bí mật.

“Cô có con nhỏ?” Mạnh Thừa Kiệt kinh ngạc hỏi.

“Nhìn không ra đúng không? Tiểu mỹ nhân của chúng ta tuy đã có một con, nhưng quả thật vẫn rất xinh đẹp. Cô ấy kết hôn sớm như vậy, quả là đáng tiếc

cho cánh đàn ông.” Vạn Đại Phú đặt tay phải lên ngực, làm bộ tan nát cõi lòng.

Lam Nguyệt bị bộ dạng của Vạn Đại Phú khiến cho

thấy tức cười, lộ ra nụ cười trên môi. “Lão đại, anh muốn ứng trước tiền chi tiêu sao?”

“Đương nhiên muốn, dù bao nhiêu tiền đi nữa, tôi vẫn thấy thiếu.”

“Lão đại, anh rất keo kiệt nha! Tiền ở công ty từ trên xuống dưới đều là của anh.” Hà Tư Ngâm không nhịn được nhảy vào miệng Vạn Đại Phú.

“Tôi nào có keo kiệt, tôi chỉ là tính toán tỉ mỉ….”

Không hề để ý đến hai người đang cãi nhau, Mạnh Thừa Kiệt nhìn Lam Nguyệt,

đôi mắt mênh mông như nước, sáng ngời, như một cái gì đó rất quen thuộc ở sâu trong trí nhớ anh….

Đó là cảm giác quen thuộc. Anh nhất định đã từng gặp cô, nhưng là ở đâu? Có lẽ anh phải cố gắng nhớ lại, hoặc hỏi trực tiếp cô.

Cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của anh, Lam Nguyệt lúng túng tìm lý do

trốn ra khỏi văn phòng của Vạn Đại Phú, nghĩ cả đời này cũng không gặp

lại anh, ai ngờ thế giới lại nhỏ bé như vậy!

Anh hẳn là

không nhớ cô! Cô chẳng qua chỉ là một người từng qua lại với anh, trong

một trăm mười bốn người con gái đó, nếu anh còn nhớ cô, theo tính cách

của anh tuyệt đối sẽ nhận ra được, nhưng là, anh không nhớ.

Trái tim sớm đã chết năm hai mươi hai tuổi ấy, cô không muốn làm nó sống lại.

Cô đang mong chờ sao? Chờ mong Mạnh Thừa Kiệt nhớ cô sao? Lam Nguyệt vô

thức gõ gõ máy tính, cô đã bao lâu không gặp anh? Suốt bốn năm, theo lý

thuyết cô phải thấy anh xa lạ, nhưng cô chỉ liếc mắt nhìn đã nhận ra

anh, thậm chí nhất cử nhất động của anh, đối với cô vẫn vô cùng quen

thuộc, giống như họ chưa bao giờ cách xa.

“Lam Nguyệt, Lam Nguyệt! Sao cậu ngây ra vậy?” Hà Tư Ngâm lắc lắc cánh tay Lam Nguyệt.

“Chuyện gì vậy?” Lam Nguyệt sợ tới mức nhảy dựng lên.

“Nhìn cậu cả buổi chiều nay rất kỳ lạ, cãi nhau với chồng à?” Hà Tư Ngâm dò hỏi.

“Không!” Lam Nguyệt nhập số liệu vào máy tính, cô đang kiểm tra lại tiền của công ty, hy vọng không sai sót gì.

“Lão đại nói chiếc bàn trống phía sau chúng ta sẽ để cho giám đốc dùng, anh

ấy muốn chúng ta lau dọn.” Tư Ngâm tất nhiên muốn tranh thủ cơ hội này.

Văn phòng nhỏ, không thể lại tách ra một không gian riêng cho Mạnh Thừa

Kiệt sử dụng, Vạn Đại Phú đang hao tổn tâm trí, Hà Tư Ngâm liền đề nghị, có thể di chuyển bàn của cô và Lam Nguyệt lên phía trước một chút, thu

dọn sạch sẽ chiếc bàn trống phía sau, mua hoa trang trí, sau đó đặt một

chiếc bình phong nữa, như vậy sẽ thành một không gian riêng biệt.

Ha ha ~~ Trọng điểm là, như vậy cô có thể gần gũi với anh hơn.

Chỉ cần là phụ nữ bình thường đều sẽ bị sức quyến rũ của Mạnh Thừa Kiệt hấp dẫn. Tuy rằng không nhất định phải có mối quan hệ gì khác, nhưng thỉnh

thoảng có thể ngắm khuôn mặt điển trai ấy, tinh thần làm việc nhất định

sẽ tăng lên hàng trăm lần.

“Anh ấy sẽ ngồi sau chúng ta sao?” Lam Nguyệt sợ hãi.

“Ừ!” Hà Tư Ngâm thích thú gật đầu. “Chờ cậu xong việc rồi, chúng ta sẽ cùng nhau trang hoàng sửa sang lại.”

“….Được, số liệu mình cũng sắp nhập xong rồi.” Ở cùng một không gian với Mạnh

Thừa Kiệt trong công ty khiến Lam Nguyệt không chịu được, hiện tại lại

ngồi ở phía sau cô, đầu cô quả thật sắp nổ tung.

Phải đổi công việc khác thôi!

Cô làm việc ở đây đã ba năm, tuy rằng thường ngày làm việc đến mức thời

gian uống nước cũng không có, nhưng dù sao cũng không tăng ca. Đối với

con trai cô, thời gian là điều rất quan trọng.

Ở đây,

không chỉ Lão đại đối với cô rất tốt, các đồng nghiệp khác trong công ty cũng rất chiếu cố cô, tiền lương đãi ngộ cũng tốt, cô hiện tại rất cần

sự yên ổn để công tác.

Huống chi, cô dùng thân phận phụ

nữ đã kết hôn, lại có một đứa con nhỏ ba tuổi, muốn đổi công việc liệu

có được không? Vạn nhất không thích ứng với hoàn cảnh mới, cô làm sao để nuôi con đây?

Ngẫm lại cô dần từ bỏ ý định đổi công

việc khác, chỉ cần cẩn thận một chút, hẳn là không có việc gì. Huống hồ, Mạnh Thừa Kiệt không nhớ cô, chuyện trước kia đối với anh cũng chỉ là

gặp dịp thì chơi thôi.

Gần lúc tan tầm, hai cô gái cùng

nhau sửa sang lại cài bàn phía sau, bình thường mọi người đều đem những

thứ không cần dùng hoặc bỏ đi chất chồng lại đây, rửa sạch được quả thật mất không ít sức lực.

Vô cùng vất vả mới thu lại được

một túi rác, còn một số thiết bị máy tính cũ bị thải ra, Hà Tư Ngâm nhìn nhân viên kỹ thuật của công ty vừa đi vào, lập tức gọi to: “Tiểu Bạch,

Tiểu Lí, mấy thứ này có còn cần dùng không? Không cần dùng nữa thì tôi

đem đến phòng xử lý rác ở dưới tầng!”

“Đại mỹ nhân, đừng vất đi vội, đợi chúng tôi xem qua đã, sau đó muốn vất thì vất.” Tiểu

Bạch vội nói, chỉ sợ Hà Tư Ngâm hạ thủ không lưu tình.

Giống Tiểu Bạch, Tiểu Lí cũng là một con sâu máy tính, vội vã kiểm tra các

túi linh kiện, mỗi phần, mỗi bộ phận, dây cắm, màn h ì


Old school Easter eggs.