XtGem Forum catalog
Yêu Không Lối Thoát

Yêu Không Lối Thoát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327074

Bình chọn: 8.00/10/707 lượt.

hết lần này tới lần khác khiêu khích tôi,

thực sự, tôi cũng muốn biết, rốt cuộc em đến đây là để trượt tuyết, hay

là muốn làm chuyện đó với tôi?”

Nhất thời, từ đầu đến chân Cao Ca đều đỏ bừng, một ngụm máu mắc kẹt

trong cổ họng, lên không được, xuống không xong. Cô giận dữ liếc nhìn Tả Thừa Nghiêu, cũng không thể hùng hồn nói lên lời nào để phản bác. Quả

nhiên, ở cùng một chỗ với con người này, thì chẳng bao giờ tốt đẹp được.

Cuối cùng, kháng nghị của cô cũng chỉ có thể là giận đùng đùng, không thèm đi chậm cùng Tả Thừa Nghiêu, một người chạy về phòng trước.

Chỉ là… rốt cuộc, trở về phòng là để ngủ? Hay là làm cái kia đấy?

Điều này, chỉ sợ là nên đi hỏi “con gấu” kia.

***

Thời gian vui vẻ dễ dàng qua đi, hôm nay cũng là ngày cuối cùng bọn

đi trượt tuyết. Bởi vì hôm sau, lúc thức dậy, Cao Ca phát hiện ra mắt cá chân của Tả Thừa Nghiêu bị sưng to lên.

Anh bị thương rồi.

Cao Ca vội vàng gọi điện thoại tìm quản lý Tầm xin giúp đỡ.

Hiệu suất làm việc của quản lý rất cao, rất nhanh tìm đến một bác sĩ mập mạp, giống như như ông già Nô-en vậy.

Ông ta cẩn thận kiểm tra một phen, may mắn cũng không quá nghiêm trọng,

không bị gãy xương, nhưng cũng không có thuốc gì có thể khiến Tả Thừa

Nghiêu ngay lập tức khá lên, đề nghị phải nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng vài

ngày.

Bác sĩ cười híp mắt, thoải mái nhìn bộ dáng gấp gáp của Cao

Ca. “Cô gái, thả lỏng đi, chồng cô không có vấn đề gì lớn, nghỉ ngơi một tuần là có thể “mạnh như rồng như hổ” rồi.”

Thốt ra lời này, nhìn nét mặt Tả Thừa Nghiêu không có biểu cảm gì, Cao Ca lại cúi đầu, lúng

túng nói: “Anh ấy không phải chồng tôi.”

“À, là bạn trai. Tóm lại cứ hưởng thụ kì nghỉ thật tốt đi. Được rồi, bánh nướng ở đây rất ngon, hai người có thể nếm thử.”

Cao Ca muốn phủ nhận Tả Thừa Nghiêu cũng không phải là bạn trai của cô,

nhưng lại không biết nói như thế nào? Nên giải thích quan hệ của hai

người thế nào đây? Anh không phải là chồng của cô, cũng không phải bạn

trai của cô, nhưng bọn họ lại ở cùng nhau, hôn nhau, lên giường. Thậm

chí, cô còn vô cùng lo lắng khi anh bị thương.

Cô chỉ coi như không nghe thấy câu “bạn trai” đấy, nói cảm ơn và tiễn bác sĩ ra ngoài cửa.

Chờ đến khi quản lý thân thiết hỏi Cao Ca có muốn đem bữa trưa vào trong

phòng hay không, Cao Ca gật đầu ngầm đồng ý, tùy ý gọi vài món, sau đó

trở về phòng.

Nhưng người quay về phòng, trong lòng vẫn còn rối bời.

Hai ngày vui vẻ làm cô hí hửng, bác sĩ vô ý nói một câu lại kéo cô trở về hiện thực.

Anh là gì của cô đây? Giữa bọn họ được coi là gì chứ?

Một trận trả thù, một hồi nhục nhã.

Anh lấy người nhà của cô để uy hiếp, ép buộc cô, làm cô trải qua những đau

đớn cả đời cũng khó quên, nhưng anh cũng cứu cô từ trong tay Mạnh Dao…

Anh lạnh lùng muốn cô phải chủ động lấy lòng anh, đả kích mạnh mẽ lòng tự

tôn của cô, nhưng anh cũng từng ôm chặt lấy cô, trong đêm tối vỗ về cô…

Anh dùng lợi ích dụ dỗ ba vứt bỏ cô, nhưng cũng chính anh nói cho cô biết,

nếu như cô không muốn đi dự bữa tiệc cuối năm, anh sẽ giúp cô từ chối.

Anh nói, anh ta ở cùng Cao Lạc Thi, nhưng cuối cùng anh cũng giải thích với cô.

Anh nói, anh muốn cô phải lẻ loi, cô quạnh một mình, nhưng anh lại theo cô đi vui đùa trượt tuyết…

Có đôi khi, Cao Ca cảm thấy mơ hồ, đây là trả thù, đơn giản chỉ là trả thù thôi sao?

Phải chăng, Tả Thừa Nghiêu cũng không cứng rắn như mình nghĩ, dù chán ghét

Cao Ca như thế, cũng có lúc, anh sẽ mềm lòng? Có lúc, anh sẽ dần dần

buông bỏ thù hận và buông tha cho cô?

Mà nếu như ngày đó thật sự

đến, anh không hề hận cô, chán ghét cô, hoàn toàn buông tha cho cô… Cao

Ca nghĩ tới đây, đáy lòng đột nhiên không khỏi đau xót… Cô sẽ cảm thấy

vui vẻ sao? Có cảm giác giải thoát sao?

Nếu như, khi giữa bọn họ

ngay cả thù hận cũng không có, có phải tất cả mọi thứ cũng không có ý

nghĩa nữa? Mà đó là mong muốn của cô sao?

Không có gì cả, không có thù hận, không có tình yêu, từ nay về sau là người xa lạ…

Cao Ca cảm thấy bản thân không có cách nào lý giải được mớ hỗn độn này, dứt khoát tiếp tục làm một con đà điểu, nghĩ không được thì đừng nghĩ nữa.

Cho tới bây giờ, chuyện giữa cô và Tả Thừa Nghiêu không đến phiên cô

phải suy nghĩ. Lúc trước, cô ỷ vào tình yêu với anh nên chỉ biết cắm đầu xông lên trước, cho đến khi đụng phải ngọn núi, thế giới của cô sụp đổ. Bây giờ, trải qua nhiều chuyện, cô vẫn thích anh được sao? Cô không có

cách nào phủ định, cũng không muốn khẳng định. Đi được tới đâu thì hay

tới đó. Chính như những lời mà cô nói với Cố Tư Nguyên: Cô còn có cái gì để mất đây?

Cô cùng anh, đi được bước nào hay bước đấy. Cô cũng chỉ có thể làm theo suy nghĩ này.

Mà lúc tinh thần Cao Ca đang hốt hoảng, Tả Thừa Nghiêu lại trước sau như

một, bình tĩnh nằm ở trên giường. Giống như anh không hề bị thương, cũng không hề có chút cảm xúc nào với danh xưng “chồng” hoặc “bạn trai”.

Trong lòng Cao Ca phấn chấn lại, không muốn làm hỏng bầu không khí “Hòa bình thân thiện” hai ngày nay giữa hai người.

Cô nửa trách cứ nói với anh: “Bác sĩ nói ngày hôm qua chân anh đã bị thương, sao vẫn chịu đựng không n