
i
đó, chân mày nhíu chặt, trong lòng nổi lên một ngọn lửa vô danh. Mạc
Mạc! Làm sao cô ấy lại không nghe lời như vậy? Lời hắn nói đã quên hết
rồi sao? Giữa bọn họ… còn chưa có kết thúc.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Tiêu Hữu thật cao hứng, bởi vì Lăng Việt Nhiên chịu kết hôn rồi. Lăng Việt Nhiên thì không cách nào có thể chịu
được Tiêu Hữu sẽ yêu thương một người đàn ông khác ngoài hắn, càng không có cách nào xác định được bọn họ có chắc sẽ mang lại hạnh phúc cho cô
hay không.
Đối với Tiêu Hữu, hắn sẽ rất vĩ đại, có
thể nhìn cô hạnh phúc dù người mang lại thứ hạnh phúc đó cho cô không
phai là hắn, thế nhưng thuỷ chung là hắn vẫn không làm được điều đó.
Thời điểm hắn nghe Tô Thuộc Cẩn tỏ tình với Tiêu Hữu, tâm tình hắn thật
sự rất phức tạp. Khi hắn nhìn cô ra ngoài gặp Tô Thuộc Cẩn, tim hắn như
đang đặt trên chảo dầu nóng. Không ngăn được những cảm xúc ngổng ngang
nổi lên trong lòng mình, hắn đành đi theo cô. Thật ra thì cũng không
biết mình đi theo thì có thể làm được cái gì, thế nhưng vẫn ngoài dự
đoán của hắn, hắn gặp được cảnh Tiêu Hữu đang ở cùng Giản Chiến Nam.
Một khắc kia, hắn liền ý thức được rằng
thật ra hắn không hề có vĩ đại như vậy. Hắn muốn cô ở bên cạnh hắn, hắn
muốn cưới cô, cho dù cô không có yêu hắn đi chăng nữa, chỉ cần có thể ở
chung một chỗ, chỉ cần cô nguyện ý, người hắn yêu là cô.
Đúng vậy. Tiêu Hữu nguyện ý, nguyện ý gả cho Lăng Việt Nhiên, cũng nguyện ý thử yêu hắn. Không phải riêng vì
nguyện vọng của mẹ mà còn hắn chính là người quan trọng nhất trên cõi
đời này của cô, là người thân duy nhất còn sót lại trên nhân thế. Còn
Giản Chiến Nam… hắn đã không còn là sinh mạng của cô nữa rồi.
Tiêu Hữu cùng Lăng Việt Nhiên tay trong
tay đi chọn nhẫn kết hôn, chọn mua những vật dụng liên quan đến hôn lễ,
bố trí tân phòng. Đôi mắt tối tăm giờ đây lại lần nữa tràn ngập ánh mặt
trời. Lúc cô đáp ưng lời cầu hôn của Lăng Việt Nhiên, Tiêu Hữu liền
nguyện lòng sẽ cùng hắn bên nhau suốt cuộc đời, dù cho hoạn nạn, ốm đau, cũng cùng nhau vượt qua. Rồi còn có những đứa con mũm mĩm đáng yêu nữa, một gia đình ấm áp, hai người nắm tay nhau nhìn con của mình trưởng
thành, giống như một bản nhạc sẽ đi sâu vào lòng người, thật hạnh phúc.
Cầm Tử biết cô muốn kết hôn liền khiếp
sợ giống như thấy được người sao Hỏa. Cô la hét khắp nơi. Làm sao có
thể? Mặc dù cô biết Lăng Việt Nhiên cùng Tiêu Hữu không có quan hệ máu
mủ, nhưng mà vẫn không nghĩ tới chuyện Tiêu Hữu nguyện ý gả cho hắn. Cầm Tử nói “Tiêu Hữu! Đó không phải là tình yêu, đó là vì cậu sợ cô độc, sợ tịch mịch, muốn có được một thứ gì đó giúp cậu vượt qua khó khăn, nhưng cậu sẽ phải trả một cái giá quá đắt. Tiêu Hữu, cậu không muốn suy nghĩ
hơn một chút sao? Cậu mới… mới 18 tuổi nha…”
Lúc ba mẹ qua đời, dì của Tiêu Hữu đã
trở lại. Dự định là sẽ đưa cô về quê dì ở nhưng cô không muốn rời đi, cô muốn ở lại chỗ này, như vậy sẽ giống như gần ba mẹ hơn một chút. Có lẽ
Cầm Tử nói rất đúng, Lăng Việt Nhiên chính là người quan trọng nhất
trong cõi đời Tiêu Hữu. Đúng vậy, cô sợ sẽ mất đi người thân một lần
nữa, nhưng mà vẫn còn nhiều thứ xen lẫn, chẳng hạn như tâm nguyện của
mẹ, còn có tình cảm của Lăng Việt Nhiên.
Tô Thuộc Cẩn vẫn không có xuất hiện,
hình như là có một vụ án gì đó rất lớn, đã đến thành phố khác trợ giúp.
Đáp án hắn muốn có cô cũng chưa trả lời cho hắn, có lẽ đã không còn cần
nói rồi, sự thật đã nói lên tất cả, không phải sao?
“Mạc Mạc, em muốn hôn lễ như thế nào?”
Lăng Việt Nhiên bên cạnh Tiêu Hữu, nhìn cô vẫn đang ngẩn người nhìn bộ
váy cưới lộng lẫy. Biết cô lại đi vào cõi thần tiên rồi nên hắn đưa tay
vuốt vuốt hai gò má mềm mại của cô, vẻ mặt cưng chiều. Hắn nở một nụ
cười hạnh phúc, rù rì nói “Anh thật không còn đủ kiên nhẫn để nhìn Mạc
Mạc khoác trên người bộ váy cưới kia”
“Nhất định… sẽ rất bất ngờ. Đến lúc đó cậu cũng đừng có kích động mà đi không nổi hoặc chảy cả nước miếng nha”
“Nha đầu tự sướng. Anh là người không có tiền đồ hay sao?”
Hai người cùng nở nụ cười.
Mẹ! Ba! Hai người có nhìn thấy Mạc Mạc
không? Mạc Mạc sẽ hạnh phúc, cũng sẽ khiến cho cậu thật hạnh phúc. Mẹ!
Ba! Mạc Mạc thật muốn gặp hai người, hai người có muốn gặp con không?
Sau tiếng cười là những bi thương lẫn chua xót trong lòng cô.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Lễ kết hôn đều do Tiêu Hữu cùng Lăng
Việt Nhiên cùng nhau chuẩn bị. Cô muốn tự tay mình trang trí một ngôi
nhà, một gia đình thật ấm áp. Thế nhưng hôm nay cô phải ra ngoài một
mình bởi vì Lăng Việt Nhiên vội đến công ty giải quyết một số chuyện. Cô đành phải tự mình đến siêu thị tỉ mỉ chọn lựa một chiếc đồng hồ đeo tay định làm quà kết hôn tặng cho Lăng Việt Nhiên.
Từ siêu thị đi ra, Tiêu Hữu cảm thấy hơi nóng, trên chóp mũi cũng đã xuất mồ hôi. Cô muốn đón taxi để về nhà sớm một chút, nhưng là bàn tay vươn ra đón xe lại bị người khác nắm lấy.
Tiêu Hữu giật mình quay đầu lại, lại
thấy Giản Chiến Nam đang đứng ở bên cạnh cô, bàn tay của hắn bao bọc lấy tay cô. Gương mặt âm trầm, con ngươi lạnh lùng, không thấy một chút tâm tình bên trong. Không