
muốn sao ? Còn giả vờ nữa
- Cao công tử, ngài xấu quá a~ - THIÊN YẾT vừa cố dài giọng theo kiểu THIÊN BÌNH vừa ngăn cơn nôn ọe chực trào ra.
- Lam nhi, nàng thật xinh đẹp, chúng ta bắt đầu nha.
- A, Cao công tử, khoan đã, chúng ta chơi trò chơi đi.
- Mỹ nhân, nàng muốn chơi trò gì ?
- Công tử, bây giờ ngài bịt mắt lại đi, nếu ngài bắt được Lam nhi, Lam nhi cho ngài làm gì cũng được – “Tên chết tiệt, muốn bắt được ta, đâu có dễ vậy”
- Được, được nàng phải giữ lời nga – Cao Tôn nghe tới câu “làm gì cũng được” thì hai mắt sáng rỡ như đèn xe hơi, đồng ý ngay
Lúc đó, ở phòng bên cạnh…
- Hiểu Tuyết cô nương, mời ngồi
- Đa tạ công tử - “không biết THIÊN YẾT sao rồi, cầu trời nó đừng có giết người ở đây”
- Hiểu Tuyết cô nương, uống trà
- Đa tạ - KẾT vờ uống, đem đống trà đổ hết lên sàn nhà
- Hiểu Tuyết cô nương quả là như thiên tiên giáng trần, xinh đẹp khả ái, khiến cho người người ngưỡng mộ.
- Đa tạ công tử quá khen – “Ai ngưỡng mộ cũng không cần ngươi ngưỡng mộ tên chết bầm” – Nhưng mà, …
- Hiểu Tuyết cô nương, nhưng mà sao ?
- Nhưng mà hôm trước, Du công tử bắt được hai mỹ nhân, ngài nói xem là họ đẹp hơn hay Tuyết nhi đẹp hơn ?
Du Thiên giật mình :
- Sao nàng biết ?
- Hôm trước Tuyết nhi đi mua đồ, tình cờ nhìn thấy. Du công tử, ngài nói Tuyết nhi xinh đẹp vậy sao ngài còn mang hai vị cô nương đó về chứ ?
MA KẾT quay đi, làm bộ giận dỗi. Du Thiên thấy vậy, đoán là vị cô nương này thích mình nên ghen (tự tin quá anh ơi) cũng yên tâm phần nào. Hắn nói :
- Đương nhiên là Tuyết nhi của ta xinh đẹp hơn, chúng ta yêu quái sao có thể sánh với nàng được ?
“Tên đểu cáng, ai là của ngươi chứ, đồ vô liêm sỉ, vô văn hóa, vô đạo đức…”
- Vậy huynh nhốt hai người đó ở đâu vậy ?
- Nàng hỏi làm gì ?
- Để xem có đúng như huynh nói, muội xinh đẹp hơn không ?
- Nàng đáp ứng ta, ta liền nói cho nàng biết
- Ơ…a… Du công tử…
Bên THIÊN YẾT :
- Lam nhi, Lam nhi, muội đâu rồi ? – Cao Tôn quờ tay loạn xạ trong không trung gọi.
- Muội ở đây – THIÊN YẾT ngồi trên…xà nhà nói vọng xuống “Tìm đi, cho ngươi tìm tới mai”
Đột nhiên…
- Á…..
- Lam nhi, ta bắt được nàng rồi – Cao Tôn ôm THIÊN YẾT vui mừng nói
- A…hahaha…Tôn ca ca huynh giỏi quá – “Chết tiệt nếu không phải ta sơ ý để cái váy thòng xuống, tới mai ngươi cũng không tìm được ta.
- Lam nhi, muội nói phải giữ lời, ta muốn…. – Cao Tôn ôm bạn YẾT lên giường nói
- A, khoan đã, chúng ta uống chung rượu đã, có rượu mới vui chứ - THIÊN YẾT vừa nói vừa lấy ra một cái gói nhỏ
Chiều hôm qua…
- BẢO BÌNH, lại đây – THIÊN YẾT gọi BẢO BẢO
- Chuyện gì vậy ?
- Cậu có mê dược không ?
- Có, cậu cần hả ?
- Ừ, cho tớ một ít đi
- Cậu lấy làm gì ?
- Hỏi nhiều, cứ đưa đi.
- Đây nè
- Cảm ơn cậu.
Quay lại hiện tại…
THIÊN YẾT bí mật cho mê dược vào rượu. Cao Tôn tưởng mình sắp có được mỹ nhân thì hăm hở uống cạn mấy chung rượu liền. Đột nhiên, hắn nói :
- Mỹ nhân, nàng…nàng thật là…có cần tới xuân dược không ?
“WHAT ? Đó là mê dược mà, không lẽ ?”
Bên ngoài quán trọ…
- BẢO BÌNH, cậu làm rơi cái gì nè
- Cám ơn cậu BẠCH DƯƠNG
BẢO BẢO cầm cái gói tự nhiên đứng hình, 5 phút sau bạn la lên :
- Chết mình đưa lộn thuốc cho THIÊN YẾT rồi.
Quay lại phủ Thừa Tướng…
- Lam nhi, Lam nhi của ta, nàng đẹp lắm
THIÊN YẾT lúc này đang bị Cao Tôn ôm cứng ngắt, lòng thầm rủa BẢO BÌNH dám lừa cậu. Đột nhiên, Cao Tôn nói nhỏ :
- Chúng ta bắt đầu đi, mỹ nhân của ta
Cùng lúc đó…
- Xuân Lan, cô đợi ở đây, tôi đi lấy đồ sẽ quay lại liền.
- Ừ, cô đi nhanh đi
Giây thứ nhất, THIÊN YẾT đạp Cao Tôn lên giường. Giây thứa hai cậu lôi cô Xuân Lan gì đó vào phòng, một phát đánh ngất. Và giây cuối cùng, THIÊN YẾT không chút nương tay, vứt cô gái đó vào người Cao Tôn. Tên họ Cao trúng xuân dược, đang mơ mơ màng màng, chợt thấy một cô gái lao về phía mình thì lôi luôn lên giường. THIÊN YẾT thoát nạn, lại leo lên xà nhà ngồi coi phim ….(phim gì tự hiểu)
Lúc đó, chỗ MA KẾT…
- Thiên ca ca, từ từ đã, huynh phải nói cho muội biết nhị vị cô nương đó ở đâu đã, nếu không lỡ như họ thật sự xinh đẹp hơn muội, vậy sau này huynh sẽ không thèm quan tâm tới muội nữa. Lúc đó muội…muội phải làm sao đây – MA KẾT diễn hết sức đạt, trong lòng chửi rủa “Nói mau đi, ngươi còn không nói ta bằm ngươi ra cho heo ăn”
- Được rồi ta nói, ta giao họ cho đám sơn tặc ở vùng núi Hắc Phong. Muội vừa lòng chưa.
“Núi Hắc Phong, được lắm”
- Ê, nàng định đi đâu, chúng ta chưa xong mà
- Ngươi bỏ ra, ta phải đi cứu họ
- Thì ra cô cùng một bọn với lũ yêu quái. Không sao, chỉ cần