12 Chòm Sao Xuyên Không

12 Chòm Sao Xuyên Không

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324954

Bình chọn: 10.00/10/495 lượt.

ng khoáng, thích học võ, lúc nãy nghĩ đến điệu múa của NHÂN MÃ tôi mới vẽ ra tư thế này của bức "Tuyệt thế giai nhân"

- Ra là vậy, đa tạ cô nương đã giải thích

Lão già chắp tay vái CỰ GIẢI một cái. Quế Chi nhìn mà cực kỳ nóng giận, cứ ngỡ cô ta vẽ nhanh sẽ không đẹp, ai ngờ… Tiếng hoan hô vang dội cả Vọng Nguyệt Các, danh tiếng “Tứ đại tài nữ” hôm nay xem như đã không còn. Lâm Nguyệt nhìn tiểu cô nương áo lam nói :

- Tiểu Nguyệt, trong chúng ta chỉ còn muội là chưa ra đấu, muội nghĩ sao ?

- Lâm tỉ, dù sao hôm nay, danh tiếng coi như đã không còn, chúng ta cứ để Nguyệt nhi ra thử một lần. Biết đâu dành lại được chút thanh danh – Ngọc Diệp

- Lần này, mama bảo chúng ta tới đây, dùng danh tiếng của “Tứ đại tài nữ” để quảng bá cho Bách Hoa Lâu, xem ra thất bại rồi. Cứ để Nguyệt nhi ra một lần đi, có thua cũng không mang tiếng – Quế Chi

- Nguyệt nhi, ý muội thế nào ?

- Lâm tỉ, muội sẽ cố gắng

Nữ tử áo lam tên Nguyệt nhi nhẹ nhàng nói. Cô bước tới chỗ các bạn sao, cúi đầu :

- Tiểu nữ Lệ Nguyệt, xin được thi thơ văn cùng các vị

Cả bạn không ai bảo ai cùng nhìn SONG NGƯ. Bé NGƯ bước ra nói :

- Tôi là SONG NGƯ, mong Lệ Nguyệt cô nương chỉ giáo

- Mời nhị vị cô nương, đề thi đầu tiên là thi câu đối – lão gia lúc nãy giờ đã kiêm luôn chức MC

- Lệ Nguyệt cô nương, mời cô

Lệ Nguyệt liếc mắt nhìn SONG NGƯ, thân hình mảnh mai yếu đuối, khuôn mặt ngờ nghệch, chỉ có đôi mắt như có thần, khiến người ta sinh lòng che chở. Một cô nương thế này, có thể đấu bại cô ?

“Đồ họa lý, long bất ngâm, hổ bất khiếu, tiểu tiểu nữ tử khả tiếu khả tiếu. “

(Trong tranh, rồng không ngâm, hổ không gầm, nữ tử nhỏ bé đứng tè trông buồn cười)

SONG NGƯ chợt nhíu mày, câu này rõ ràng là chửi cô mà. Lúc nãy nhường cô ta chỉ là do cô ta lớn tuổi hơn, đâu có nghĩa cô ta có thể mắng cô vậy chứ. Khó chịu dâng cao, SONG NGƯ kìm nén đối lại :

“Thi thư lý, ngôn bất thông ngữ bất thuận, khiếu thanh tỉ tỉ đình đốn đình đốn”

(Trong sách vở, lời không thông, câu không thuận, cười tỉ tỉ dừng lại dừng lại)

Câu đối không quá hay nhưng chuẩn về nghĩa lẫn cú pháp, ý nghĩa không có ý mắng mà chỉ mong người kia dừng cười chê. SONG NGƯ đối câu này, bên dưới đã có người tán thưởng :

- Hay lắm, SONG NGƯ cô nương quả tài cao

- SONG NGƯ cô nương quả là có tài, tiểu nữ xin tiếp tục

- Mời

“Vong thiên không, không vong thiên, thiên thiên hữu không vọng thiên không.”

(Quên trời đất, không quên ngày tháng, ngày ngày rảnh rỗi ngắm trời đất)

SONG NGƯ chợt lo lắng, câu này thật không dễ nga, học thức của người xưa về thơ từ đúng là không thể xem thường. Những người bên dưới cũng thấy lo cho cô nương trẻ tuổi, tài nữ Lệ Nguyệt nổi danh chính là nhờ câu này, không biết cô nương kia sẽ đối thế nào. Bỗng, một ý tưởng lóe lên, NGƯ nói ngay :

“Cầu nhân nan, nan cầu nhân, nhân nhân phùng nan cầu nhân nan”

(Cầu người khó, khó cầu người, mỗi người đều khó gặp người khó cầu)

- Hay, hay, rất hay

Tiếng tán thưởng càng lớn, Lệ Nguyệt lo lắng, câu này của cô tới nay chưa ai đối được, bao nhiêu nho sinh đã thử nhưng cũng bó tay. Hôm nay, lại bị một tiểu cô nương, miệng còn hôi sữa đánh bại, thật quá mất mặt.

“Kim tiêu niên vĩ, minh triều niên đầu, niên niên niên vĩ tiếp niên đầu”

(Hôm nay cuối năm, ngày mai đầu năm, cuối năm này là tới đầu năm sau)

Lệ Nguyệt nói ta, trong giọng nói chứa rõ vẻ tức giận, liếc mắt nhìn SONG NGƯ nở một nụ cười khinh thường. SONG NGƯ chỉ cười nhẹ, đối lại, giọng lạnh như băng :

“Thiên thượng nguyệt viên, Địa thượng nguyệt bán, Nguyệt nguyệt nguyệt viên phùng Nguyệt bán”

(Trăng tròn trên trời, dưới đất bán nguyệt, mỗi tháng trăng tròn rồi lại khuyết)

Lệ Nguyệt tròn mắt nhìn, sao có thể chứ, cô tức giận :

“Thủy lục châu, châu đình chu, chu hành châu bất hành”

(Thủy bộ châu, thuyền dừng ở châu lục, thuyền đi châu lục không đi được)

Chữ “châu” và chữ “chu” ở đây có cách phát âm khá giống nhau, không phải dễ đối. SONG NGƯ nghĩ ngợi rồi đáp :

“Thiên tâm các, các lạc cáp, cáp phi các vị phi”

(Lầu Thiên Tâm, bồ câu đậu trên lầu, bồ câu bay, lầu không bay được)

SONG NGƯ mỉm cười, cô ta chơi chữ, cô cũng chơi lại, chữ “các” và “cáp” cũng có cách đọc giống nhau, hẳn là không sai chứ ?

“Thường như tác khách, hà vấn khang trữ. Đãn sử nang hữu dư tiễn, úng hữu dư nhưỡng, phủ hữu dư lương, thủ sổ hiệt thưởng tâm cựu chỉ, phóng lãng ngâm nga. Hưng yếu khoát, bì yếu ngoan, ngũ quan linh động thắng thiên quan, quá đáo lục tuần do thiếu.”

(Thường như làm khách, sao phải hỏi an khang. Nhưng chỉ cần túi có thừa tiền, bình có thừa rượu, nhà có thừa lương thực, thỉnh thoảng lại thả mình vào trang giấy, phóng đãng ngâm nga. Hứng lên thì rộng rãi, chán thì nghỉ chơi, ngũ quan linh động thắng thiên quan, qua t


XtGem Forum catalog