
ao, mày mau đưa tiền cho tao đi bệnh viện.
Tùng Linh vốn trốn nhà đi, lại về trễ thế này rồi, tất nhiên nhỏ sợ xanh mặt khi nghĩ đến việc ba mẹ nhỏ biết nhỏ trốn nhà đi chơi, vậy thì cuộc đời nhỏ tiêu rồi.
Tên kia thấy mặt mày nhỏ sợ hãi vội vàng làm dữ:
- Mau đưa tiền, nếu không thi bỏ lại chiếc xe này cho tao.
- Ý đâu có được, xe này đâu phải của tui, tui cũng không có tiên trả
anh. Rõ ràng chỉ là đụng nhẹ mà thôi, đến em bè còn không sao huống hồ
là một kẻ to đầu lớn xác như anh. Tôi thấy rõ ràng anh là cố ý làm tiền
mà.
- Đúng vậy, tao là cố ý làm tiền đó , mày biết rồi thì mau giao ra đây
cho tao – Tên đó bị bóc mẽ thì tỏ vẻ dữ dằn đáp, muốn làm cho nhỏ phải
sợ hãi.
Tiếc là Tùng Linh không một chút sợ hãi, nhỏ nhìn hắn ta cong mỏ nói:
- Ông anh nghe em gái nói nè :
Tiền là giấy ==> Đốt là cháy
Người yêu là rác ==> Đầy là đổ.
Tình là bụi ==> Thổi là bay.
Đời là phù du ==> Ngu là phù mỏ.
- Anh có hiểu chưa hả. Nói cho anh biết, muốn ăn cướp thì nên chọn
người mà ăn cướp, em đây tuy nhìn thế những võ đầy mình đấy. Anh đừng
nên chỉ vì mấy đồng tiền bạc mà coi chừng phù mỏ có ngày nha.
Tên này nghe Tùng Linh nói xong thì nhìn nhỏ đánh giá Tùng Linh ưỡng ngực nhìn hắn đầy thách thức.
- Tùng Linh – Bỗng giọng Tuấn Anh từ nơi nào vang lên gọi nhỏ. Cậu mặc
quần thể thao, giầy ba ta trắng, áo gió có nón trông rất bảnh.
- Anh….- Tùng Linh thấy Tuấn Anh thì nhắm mắt sợ hãi lí nhí kêu – Sao anh lại ra đây.
- Em nhìn xem mấy giờ rồi – Tuấn Anh chỉ tay vào chiếc đồng hồ phát
sáng loại của Thụy Sĩ rất đắt tiền trên tay mình rồi mắng, sau đó đưa
mắt nhìn cái tên chặn đường nhỏ dò xét.
Tùng Linh sợ Tuấn Anh hiểu lầm cái tên cướp kia là bạn trai của nhỏ, nhỏ vì hẹn hò mà về trễ thì kiếp này nhỏ chết không kịp ngáp mất, cho nên
nhỏ vội vàng giải thích.
- Anh, anh ta chính là ăn cướp, đang đòi cướp xe với cướp tiền.
- Cái gì? – Tuấn Anh giật mình quay đầu nhìn cái tên ăn cướp kia. Tùng
Linh thờ dài, biết ngay là cái tên Tuấn Anh này đã hiểu lầm mà, thử nhìn kỹ mà xem, cái tên kia mặt mũi xấu òm còn mụn không nữa chứ, nghĩ sao
mà nhỏ có thể thích được. Haiz, đúng là …..
Tên cướp thấy đứa con gái chẳng chút sợ hãi nào cả, còn khoe khoang mình có võ, thêm một thằng con trai ở đây nữa, dù nó có biết võ hay không
hắn ta cũng không thể một mình đấu hai, cho nên không nói không rằng, bỏ chạy mất dép.
- Anh, mình mau về nhà đi – Tùng Linh thấy vậy vội vàng nói.
Tuấn Anh giành lấy xe của mình ngồi lên, Tùng Linh cũng lật đật ngồi vào yên xe, nhưng xe vì nhỏ thắng gấp nên văng mất chìa khóa. Tìm hoài
không thấy, cuối cùng đành dẫn bộ về nhà, dù sao cũng gần tời. Nhỏ sợ
Tuấn Anh mắng mình ham chơi về trễ xém chút gặp phải cướp thì vội vàng
đánh trống lãng.
- Anh, Việt Nam mình có những kỷ lục thế giới hay lắm, em kể anh nghe nha.
Người quái thai dị dạng nhất Việt Nam: Sọ Dừa. Chỉ có mỗi cái đầu
Người phụ nữ nặng nhất hành tinh : Chị Hai năm tấn.
Cascader đầu tiên của Việt Nam là Lê Lai. Ông ta đóng giả Lê Lợi để dụ địch.
Món hàng đặc biệt nhất mà Hàn mạc tử dám rao bán là : Trăng
Việt Nam là nước giàu nhất hành tinh vì có "Rừng vàng, biển bạc"
Khách sạn sang nhất thế giới : khách sạn "Ngàn Sao”
Vụ li dị đầu tiên và lớn nhất trong lịch sử VN : Lạc Long Quân và Âu Cơ
50 người con theo cha lên rừng, 50 người con theo mẹ xuống biển
Người có cái chết độc đáo nhất: Từ Hải.
Người có khả năng đặc biệt đó là Sơn Tinh Thủy Tinh, có thể dời non lấp bể, hô mưa gọi gió.
Người có thể hồi sinh nhiều lần nhất : Chính là cô Tấm.
- Haha, anh thấy có ngộ không? - Tùng Linh vừa cười vửa kể, đến chảy
nước mắt, thế mà Tuấn Anh chẳng cười tí nào – Vậy em kẻ anh nghe một
chuyện khác nhé.
Một thằng bé trèo tường vào chùa nghịch ngợm và hái trộm hoa quả, bị sư
trụ trì tóm được và thọi cho cu cậu 1 trận tơi tả. Nó chạy về nhà khóc
và gọi bố nó đến. Ông bố vốn là 1 đầu gấu có tiếng ở vùng này vội đến
gặp nhà sư và hầm hầm nói:
- Này, sao mày **** con tao?
- Thiện tai, thiện tai, bần tăng chưa **** ai bao giờ.
- Thế tại sao mày đánh con tao?
- Thiện tai, thiện tai, bần tăng chưa đánh ai bao giờ.
- Cái thằng này, đã đánh con tao tại sao lại không nhận. Có giỏi thì đánh nhau với tao nhé.
- Thiện tai, thiện tai, xin mời thí chủ, bần tăng chưa ngán ai bao giờ.
- Haha, anh xem, đến là bó tay với vị sư này. Anh thấy có vui hay không?
Nhưng Tuấn Anh chưa kịp trả lời thì bị bao quay bởi một băng nhóm mà có mặt cả cái tên xấu xí hồi nãy. Một tên đứng ra nói:
- Mau giao cái đồng hồ trên tay mày ra, tiền bạc và cả xe, nếu không tụi bây đừng trách tao.
Tùng Linh vốn chẳng khuất phục ai cả chỉ khuất phục sư huynh mà thôi, cho nên nghe vậy cho nên mới giễu nói:
-