XtGem Forum catalog
7 Ngày Để Nói Anh Yêu Em

7 Ngày Để Nói Anh Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323761

Bình chọn: 8.5.00/10/376 lượt.

he – Diệp Hân gật đầu.

- Vậy sao hồi nãy mặt bà bí xị vậy – Nhỏ hằng thắc mắc .

- Có gì đâu, tại vì bây giờ tui mới nhận ra chân lý có công mài sắt có ngày nên kim, có cố gắng là có thành công. Hóa ra bài không khó nếu mình hiểu bài.

- Gớm, tu có mấy ngày mà mở giọng của thầy tu rồi . Đi thôi, ăn mừng thôi – Nhỏ hằng hớn hở rủ.

- Để bữa khác đi. Bữa nay tui quyết chí về nhà ngủ bù cho mấy hôm thiếu ngủ. Mệt chết được – Nhỏ vội lắc đầu xua tay từ chối.

- Ừ cũng được. Để có điểm rồi ăn mừng luôn. Nhỏ Ngọc cũng đắc ý lắm, nói không chừng điểm nhỏ đó cũng cao thì sao.

- Bà nói cũng phải. Thôi thì đợi có điểm ăn mừng luôn – Nhỏ gật đầu rồi tạm biệt nhỏ Hằng ra cổng trường chờ Lập Khiêm.

Trong lúc chờ, nhỏ nghĩ nếu nói cho Lập Khiêm biết nhỏ làm bài được thế nào cũng lên mặt này nọ với nhỏ, cho nên nhỏ quyết giả vờ cho đến khi có điểm kiểm tra. Thấy nhỏ làm bài không được, thế nào tên này cũng mắng nhỏ một trận cho xem. Khi có điểm, tên này sẽ bị một phen bẽ mặt khi đã mắng nhỏ ngốc cho xem. Haha, lúc đó nhỏ sẽ chống nạnh chỉ tay vào mặt hắn ta và nói : “ Đừng có mà khinh thường tui”

Cho nên Diệp Hân vác bộ mặt sầu thảm lên người mình. Quả nhiên Lập Khiêm vừa đi ra đã thấy bộ dạng rầu rĩ của nhỏ bèn nhỏ giọng hỏi.

- Bộ bà làm bài kiểm tra không được tốt à

Nhỏ lắc đầu. Cứ tưởng Lập Khiêm sẽ nổi giận mắng nhỏ như đã tưởng tượng, nào ngờ Lập Khiêm lại an ủi nhỏ.

- Không sao đâu. Đủ điểm trung bình là tốt rồi. Đề kiểm tra hôm nay cũng rất khó. Đừng buồn nữa, về nhà đi.

Trên đường về, Lập Khiêm thấy Diệp Hân không nói gì, thì hắng giọng nói:

- Nè, tui kể bà nghe một câu chuyện vui nha.

KHông đợi nhỏ trả lời. Lập Khiêm kể luôn.

- Một ông quan đi qua đường thấy 1 người ăn mặc rách rưới,người đàn ông này đang ngồi ăn cỏ bên vệ đường rất khổ sở.Thấy vậy ông quan lấy làm lạ kêu lính dừng kiệu và hỏi người đàn ông kia:

- Này anh,sao lại ăn cỏ thế kia??

Người đàn ông đáp:

- Vì tôi nghèo quá không kiếm nổi thứ gì để ăn.

Ông quan nổi máu thương người bèn nói:

- Thật tội nghiệp,thôi anh hãy về nhà tôi.

Nguời đàn ông mếu máo nói:

- Nhưng tôi còn 1 vợ và 3 con nhỏ ở kia nữa ạ.

Ông quan vẻ thông cảm nói:

- Chậc,thì chạy ra kêu họ cùng đi.

Sau khi đã đi đến cửa nhà ông quan,người đàn ông nói:

- Ông là vị quan tốt nhất mà tôi từng gặp đấy...

- Rồi anh và vợ con sẽ thích ngay thôi, sân sau cỏ mọc ngập đầu rồi đấy.

Lập Khiêm kể xong thì thấy tức cười quá bèn cười, nhưng quay đầu thấy Diệp Hân chẳng có cười gì hết thì trầm mặt. Diệp Hân vốn là người lạc quan, dù trời có sập xuống, chỉ cần kể một câu chuyện cười là nhỏ quên ngay phiền não, nhưng bây giờ nhỏ không cười thì đúng là tình hình rất nghiêm trọng. Cuối cùng chở nhỏ đến quán kem, mua cho nhỏ cây kem tươi.

- Ăn đi, đừng có buồn nữa. Cùng lắm là tui hi sinh một chút, mời nhỏ Ngọc đi chơi để nhỏ bỏ qua cho bà.

Diệp Hân cầm cây kem ăn mà trong lòng ngổn ngang trăm mối. Sao kịch bản của nhỏ lần nào cũng bị khác biệt như vậy chứ. Nếu như với tính cách hay chế giễu nhỏ của Lập Khiêm thì phải nhân cơ hội này mà cười cợt nhỏ mới đúng chứ, sao bỗng nhiên lại dịu dàng đến thế.

Kem mát lạnh, lại có vị ngọt khiến cho lòng Diệp Hân bỗng thấy khác lạ, nhưng khác là điều gì thì nhỏ lại không tài nào nhận ra.

- Hết buồn chưa? – Lập Khiêm hỏi nhỏ khi thấy nhỏ ăn kem ngon lành.

Nhỏ gật đầu, Lập Khiêm bèn cười hiền lành.

Đến chiều tối, Lập Khiêm đã chạy qua nhà nhỏ kêu nhỏ cùng đi chơi còn kèm theo một cái áo thun màu xanh dương rất đẹp nói là quà khen thưởng.

- Đi đâu?

- Đi chơi, chẳng phải nói nếu bà học hành tốt, sẽ có thưởng sao.

Cả hai đèo nhau đến một khu chợ đêm, đây là khu chợ nổi tiếng chuyên bán hang dành cho teen. Rất nhiều mặt hàng đẹp từ trang sức, quần áo, giày dép…..nhưng với giá bình dân nên có rất nhiều bạn trẻ đổ xô đến đây mua đồ hang đêm. Khu chợ vì thế mà tấp nập.

Chen chen lấn lấn cuối cùng cả hai cũng có thể vào được bên trong, những mặt hang lấp lánh khiến Diệp Hân say mê chọn lựa.

- Nè, bà thích cái này không, tui mua tặng bà – Lập kHiêm giơ ra chiếc đeo bông tròn rất lớn đưa cho nhỏ.

- Thiệt hả, đeo cái này sẽ đẹp lắm đó, nhìn rất sang. Để tui đeo thử?

Nói rồi Diệp Hân định đeo vào lỗ tai trống trải của mình thì Lập Khiêm đã đưa tay giật lại nói:

- Cái này đâu có đeo lỗ tai, đeo lỗ mũi mới đúng.

Diệp Hân ngơ ngác nhìn lại chiếc đeo bông trên tay Lập Khiêm nói:

- Vậy sao.

Nhỏ chưa thấy ai đeo đeo bông to như thế trên lỗ mũi nha.

- Chứ sao, bà mà đeo cái này đóng quảng cáo. Bảo đảm pho mai con bò cười bán đắt như tôm tươi.

Sax, hóa ra cái tên này đang chơi xỏ nhỏ, vậy mà nhỏ còn đang cảm động vì tưởng hắn thấy nhỏ