Snack's 1967
A Little Love

A Little Love

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321643

Bình chọn: 9.5.00/10/164 lượt.

ất thô là đằng khác,thô lỗ ,cục cằn, đáng
ghét-cứ nhắc đến hắn là lại thấy bực....-Tôi đưa mắt nhìn chỗ khác:

-Đã thế,còn lâu mới đưa cho anh....

_Cậu lẩm bẩm gì đấy..đưa ...đưa cái gì...?-nhỏ Ngân tò mò

_À,không có gì...-tôi cười nhìn nhỏ-thế là buổi đi chơi hôm nay mất cả vui rồi....

_Không,vui mà...lại quen được anh đẹp trai...,í quên chưa hỏi tên..-nhỏ
nhìn tôi ,mắt đầy “bi thương”,tôi đã biết nhỏ sẽ nhờ tôi chuyện gì
rồi...

Bầu trời tối đen như mực bên ngòai cửa sổ thật tĩnh lặng,tôi ngồi ghi
lại mớ cảm xúc hỗn độn trong ngày vừa qua.Chợt,lại có tin nhắn.

~Mai tui qua trường đón bà đi ăn cóc dầm,chịu không:) ~

~Ớ,lớp vờ đó hén,sao tự dưng tốt tính thế?~

~ lớp vờ này tốt tính lâu rồi mà =))~

~ Không tin được,mà thôi,ngủ ngon~

~G9 ,u!!~

Tôi hiểu nhỏ Ngân đang có âm mưu gì đó,và tôi cũng lờ mờ đoán được í
định ấy,chuyện này cũng không có sao ,vì mai tui lại được đi ăn cóc
dầm..món khoái khẩu của mình.Ha ha ha ,cuộc đời vẫn đẹp sao..mặc dù luôn có những thứ rất chi là ...xấu xí...

Cả buổi học hắn chẳng buồn nói một câu,mà tôi lại thích thế đấy nên cái
bàn cuối lớp không khí yên tĩnh vô cùng.Chỉ là trong lớp ai cũng nhận
thấy một không khí u ám bao trùm cả khu vực đó.Giờ ra chơi có đứa thì
thào:

_Trông hai đứa nó cứ như kiểu đang yêu mà giận dỗi nhau ấy nhỉ?-một nhỏ
quay lại nhìn hai đứa bàn cuối là tôi và hắn rồi lại quay lên nhìn nhỏ
kia

_Phải là một đôi không nhỉ?-nhỏ kia đáp..Và rồi,một tràng cười lớn nổ
ra,tôi vật vã trên bàn “sao lại có chuyện buồn cười ngược đời vậy
chứ,không đời nào..”

_Ha ha ha ha ha ha..-Tôi thoáng thấy điệu bộ của hai cô bạn cùng lớp,vừa quay lại nhìn tôi ,ngại ngần,thì xua tay:

_Không có gì...không có gì đâu-Lại quay về tầm nhìn cũ chợt bắt gặp ánh mắt sắc lém kia:

_Cô thích cười lắm nhỉ?ha ..ha ..ha-Hắn nhéo điệu cười với vẻ của một tên ngốc,trông cái mặt mỉa mai..

_Ừm ừm..-Lấy lại trạng thái ban đầu,tôi ngừng cười.Còn hắn,lại mang cái
vẻ tức tối,bỏ ra ngoài,tôi có làm gì phải tội với hắn đâu chứ,bộ hắn
không muốn tôi cười,không thích thấy tôi vui...,tôi trở về với mấy hàng
chữ của mình trên quyển vở..,chỉ một tiết học nữa là có thể biến khỏi
đây....yeh!!!

Cuối cùng thì tôi cũng nhai xong cái giờ học khiến người ta buồn ngủ của thầy dạy Lý,lúc thầy mới bước vào ,tôi suýt cười té ghế vì cái mái tóc ngộ nghĩnh của thầy,may mà thầy ấy không để ý,lại thấy cái mặt của tên
ngồi cùng bàn,tôi cố không cười nữa... “cái gì mà lườm với nguýt vậy
chứ...,có ngày lé mắt cho mà coi”.À quên,từ hôm nay,chúng tôi bắt đầu
vào học chính thức rồi,cũng coi như là,thơi fđiểm bắt đầu cuộc trường
chinh vạn dặm.

Nhỏ Ngân bảo cuối h qua đón tôi đi ăn cóc dầm,không biết có giữ lời không,a,có tin nhắn rồi,nhỏ đã tới...

_Tôi vác cái cặp lẹ giò mà chạy ,vụt qua cả hắn,hắn đang đi với anh trai thì phải.

_Ê ê,tui nè bà...-dáo dác bóng nhỏ phía trước,tôi vẫy vẫy... “sao lại
hướng đó,không lẽ nhỏ không thấy tôi”,tôi ngạc nhiên nhìn nhỏ đi về
hướng...

Nhỏ chạy đến bên Phong,chào niềm nở,nhỏ còn nói chuyện gì đó,rồi lại gọi tôi lại,nhỏ vẫn nhìn thấy tôi mà....

_Anh Huy ,em đến nhờ anh chút chuyện-giọng nhỏ ngọt xớt,sao tui thấy ớn hết cả người vậy nè.

_Sao em biết tên anh?

_Thì em có cách mà,em còn biết anh là một cao thủ môn toán nữa kìa-nhìn mặt nhỏ lúc này,sao mà....

Được nghe câu nói của nhỏ Ngân,anh Huy cũng giống như mấy anh chàng được các nàng khen ngợi,lại đưa tay gãi đầu

_Có gì đâu?Mà em nhờ anh chuyện gì thế...

Chỉ chờ có thế,nhỏ liền nói một mạch luôn,đến tôi cũng thấy khó hiểu

“Ah” tôi chợt nhận ra một vài điều khác lạ,không phải là khác lạ một
cách bình thường mà khác lạ rất chi là khác lạ ^^,kiểu như gà trống đẻ
trứng ấy =))

Xì tai của nhỏ Ngân...không phải là cái quần jean bạc phếch màu,chẳng phải cái áo phông rộng thùng thình thường ngày tôi hay được thấy

FB

“_Mày có phải con gái không đấy?

_Tao là con gái chăm phần chăm mà,có muốn kiểm nghiệm không?

_Ôi thôi,lỡ mày không phải con gái ,tao làm sao mà....

_Hì hì,tao chả cần ai biết tao là con gái cả,mình tao,bố mẹ tao biết là được rồi....ka ka”

Vậy mà,bây h....

“Váy hồng lúng liếng em bước đi trên con phố dài...em ,cô tiểu thư đài
các....”,một sự thay đổi đáng kinh ngạc,chỉ sau một đêm thế này ư,hôm
qua tôi còn thấy nhỏ bình thường mà...tác động nào đây? Có phải là tình yêu sét đánh như mấy cuốn tiểu thuyết hay viết không,tình yêu mà có thể thay đổi con người ta như trong “first love”?(a little thing called
love_Mario Maureur)

Oah!!!Tôi định làm kẻ chen ngang mà không được,muốn hỏi nhỏ ngân cho ra
lẽ thì iệng vừa thốt ra từ nào là cứng luôn từ ấy,hai người chăm chú
quá.

Dường như thấy được tôi là kẻ thất thế,tên Phong bên cạnh mỉm cười một cách tai quái,thật đáng ghét!!!!

Sau một câu chuyện