Ai Là Định Mệnh Của Ai

Ai Là Định Mệnh Của Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324664

Bình chọn: 10.00/10/466 lượt.

ăn tay của
mình ra băng bó vết thương cho Chu Nhất Minh rồi một chú đưa anh ta vào bệnh
viện.

Tôi cũng nước mắt lưng tròng chạy theo. Khi đó tâm hồn non
nớt của tôi còn nghĩ chắc chắn anh ta sẽ chết, dọc đường đi khóc lóc vẻ hối
hận: “Chu Nhất Minh, anh chết thảm quá!”

Câu nói đó cũng là học được trên ti vi. Còn nhớ ngày ấy xem
một bộ phim truyền hình cổ trang, trong phim có một người con trai chết, người
con gái ở bên cạnh khóc lóc nói: “XX, huynh chết thảm quá!” Tôi liền vận dụng
ngay vào hoàn cảnh này, khả năng bắt chước của trẻ đúng là rất nhanh!

Vết thương của Chu Nhất Minh không sâu, chỉ bị cứa nhẹ thôi,
không đến mức bị đứt động mạch, có điều vết thương hơi dài, bác sĩ phải khâu
cho anh ta bảy mũi.p>

Chuyện này cũng coi như kinh thiên động địa, có thể cải
thiện đáng kể tình hình hay bị ăn đòn của tôi và Chu Nhất Minh. Khi biết chuyện
hai đứa nhóc do bị người lớn đánh nhiều quá mà âm thầm bàn mưu tính kế tự sát,
bố mẹ anh ta và bố mẹ tôi đều phát hoảng. Mẹ tôi luôn than phiền trẻ con bây
giờ đúng là khó bảo, đánh vài trận đòn là chúng nó liền nghĩ ngay đến chuyện tự
sát, phụ huynh không kiểm soát nổi!

Từ đó về sau, tôi và Chu Nhất Minh không bị đánh nữa, người
lớn không dám động đến một sợi tóc của chúng tôi. Chu Nhất Minh cảm thấy rất
thỏa đáng, tuy bị khâu bảy mũi nhưng sau này không phải chịu cảnh “thịt nát
xương tan” nữa, có giá lắm! Tôi đương nhiên càng thấy thỏa đáng. Chu Nhất Minh
bị một vết dao mà đã có tác dụng rút dây động rừng đối với mẹ tôi như thế, tôi
không phải chịu chút đau đớn nào đã đạt được tâm nguyện. Vì thế, tôi tặng Chu
Nhất Minh một cuốn sổ ghi chép rất to, rất đẹp để biểu thị lòng cảm ơn chân
thành.

Còn bé học đòi tự sát chứ lớn rồi ai lại ngốc như thế. Nói
muốn chết không có nghĩa là chán sống thật, chỉ là câu than thở thôi. Tôi không
muốn tự tử đâu!

Chị đây còn phải tiếp tục sống, tiếp tục đến chỗ này chỗ kia
xem mặt, tìm đối tượng. Đời người con gái, tôi mới tận hưởng giai đoạn đầu, vẫn
còn chưa được làm vợ, làm mẹ, làm bà nội hay bà ngoại, tôi phải hướng đến những
mục tiêu đó mà cố gắng tiến lên phía trước.

Vì thế phải tiếp tục xem mặt, trước khi đi tôi đều cầu
nguyện: “Lạy Chúa! Lần này xin hãy ban cho con một người đàn ông tốt!”

Nhưng có lẽ Chúa chê tôi không phải con chiên của Người nên
không quan tâm đến lời cầu nguyện của tôi. Tôi hết lần này đến lần khác gặp
phải “những loại thượng hạng chốn nhân gian”... Mẹ kiếp, con trai tốt trên đời
này chết hết rồi sao?

Tôi đang suy nghĩ về cái thân phận bi thương “độc thân có
hại” của mình thì La Lợi vui mừng, hớn hở trao cho tôi chiếc thiệp hồng. Cô ấy
và em họ của cô giáo Mai đã có kết thúc tốt đẹp, mùng Một tháng Năm này họ sẽ
kết hôn. Sao người ta lại thuận buồm xuôi gió như vậy? Còn tôi, con đường tình
ái quá lận đận, long đong!

Bị kích động mạnh, hết giờ làm tôi không muốn về nhà, liền
gọi Điền Tịnh cùng đi dạo phố. Trên phố đi bộ gặp Chu Nhất Minh đúng lúc tan
làm, anh ta cũng không muốn về nhà nên đi cùng tôi, đi dạo một hồi thì rủ bọn
tôi ăn đêm.

Khi ngồi ăn, Chu Nhất Minh mới nói không muốn về nhà là vì
không muốn nghe bố mẹ lải nhải mãi. Thì ra hai cụ rất vừa ý cô y tá đó, nghĩ cô
con dâu tương lai là y tá thì chuyện sau này hai người có ốm đau vặt vãnh sẽ dễ
dàng được giải quyết. Nhưng Chu Nhất Minh từ chối, không muốn tiếp tục qua lại
với cô ta, vì thế không tránh khỏi bị họ trách mắng.

“Mẹ anh lúc nào cũng nói cô y tá đó tốt, anh cũng không phủ
nhận cô ấy tốt nhưng cô ấy quá kiệm lời. Mỗi lần gặp nhau, anh nói mười câu thì
may ra cô ấy nói một, chán chết đi được! Hễ nghĩ đến chuyện anh sẽ phải sống
với cô ấy cả đời lại thấy toát hết mồ hôi hột.”

Anh ta nói xong, chán nản làm một ngụm rượu.p>

Tôi chợt nghĩ đến anh chàng khôi ngô, tuấn tú nhưng ba hoa
chích chòe mà dì tôi giới thiệu kia, liền gật đầu tán đồng: “Có một số người
không phải là xấu nhưng thật sự không thể sống chung cả đời được. Bởi vì đó
hoàn toàn không phải là người đi chung một con đường với mình.”

“Đúng thế, tìm đối tượng là tìm người có thể đi cùng mình
trên một con đường. Phải hợp nhau về mọi mặt, nói chuyện phải hiểu nhau, chứ
ông nói gà bà nói vịt thì còn gì là thú vị nữa.”

“Những người con trai em đi xem mặt cứ như từ sao Hỏa rơi
xuống ấy, cơ bản không thể nói chuyện được.”

“Thì những cô gái anh xem mặt có khác gì, cứ như từ sao Kim
đến vậy, quá tôn thờ tiền bạc, mở mồm ra là hỏi đã có nhà, có xe chưa.”

Tôi và Chu Nhất Minh vừa uống rượu vừa kêu ca, oán thán.
Điền Tịnh ngồi bên nghe hai đứa tôi nói chuyện thì đột nhiên cười ha ha, nói:
“Em thấy hai người rất hợp để đi chung một con đường, hay hai người thử hẹn hò
xem sao!”

Cô ấy nói làm ngụm rượu trong miệng tôi phun hết ra ngoài.
“Cậu nói cái gì, mình hẹn hò với anh ta? Cậu nói đùa đấy à?”

Chu Nhất Minh cũng lắc đầu quầy quậy. “Anh với Bé bự á? Sao
thế được? Bọn anh đã quen nhau hơn hai mươi năm nay, nếu yêu t


XtGem Forum catalog