XtGem Forum catalog
Anh Đã Hứa Là Anh Sẽ Làm

Anh Đã Hứa Là Anh Sẽ Làm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327415

Bình chọn: 10.00/10/741 lượt.

thôi đã tiếp được thêm bao nhiêu nguồn cảm hứng vào người rồi…Và tại đây nguồn cảm hứng của cô bỗng trở lại như sóng vỗ vào bờ,Zami muốn ngay tại đây,tận dụng nguồn cảm hứng này,một lần được chơi nó…

“Được”_Ken không phản đối,anh cũng muốn xme thử cô chơi thế nào mà lại thu hút sự chú ý của Tiron đến vậy !

Ôm cây đàn ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường anh,cô hưng phấn nhìn cây đàn một lúc,cuối cùng cũng đặt đúng tư thế.Lại ngước mắt lên nhìn anh…nở một nụ cười hạnh phúc hiếm hoi trong đời…Các ngón tay phối hợp ăn ý với miệng cô,tiếng nhạc vang lên không trung cũng là lúc lời nhạc được thả tự do…

“Buổi chiều thu hôm đấy…”.

“Anh ngồi bên em…em nhẹ nhàng tựa vào vai anh,cảm giác yên bình len lỏi qua từng tế bào vào sâu trong trái tim này”.

“Anh ngồi đây…bên cạnh em…trao cho em hơi thở ấp áp”.

“Để sự an toàn của anh lấp đầy…những nổi buồn không đuổi mà vẫn đi,những nỗi lo toan sợ hãi chỉ trong chốc lát đã hóa thành niềm hạnh phúc lớn lao”.

“Một màu hồng chỉ có anh và em”.

“Xóa tan mây đen của cơn mưa ngày hôm qua…chỉ một bàu trời trong xanh”.

“Nơi chỉ có anh và em”.

“Có hay không?...”_Tiếng nhạc cuối cùng vừa kết thúc,Zami mắt vẫn mê man nhìn cây đàn đưa ra câu hỏi…

Lại không thấy phản hồi từ đối phương,cô ngẩng mặt lên,có chút ngỡ ngàng…Anh nhìn cô trân trân ánh mắt mê man như đang lạc vào một khu rừng sâu không có lối thoát…Zami giật mình,cô đưa tay lên khua khua vài cái trước mặt anh hỏi:”Sao vậy?Anh không sao đấy chứ?”.

Ánh mắt đen có chút trấn động…có thể dấu hiệu cho thấy anh đã tỉnh sau khi nghe bài hát của cô.Ken tự nhiển dời mắt sang phía cửa sổ cách đó không xa,theo bản năng mở miệng hỏi,ánh mắt vẫn mê man như vẫn còn đang đắm chìm trong giai điệu vừa rồi…:”Bài này…em tự sáng tác?”.

“Phải ! “_Zami không suy nghĩ mà trả lời một cách đầy tự hào,bài hát này cô đã sáng tác…từ rất lâu rồi…Ngay từ lúc đầu cô nhìn cây đàn này cô đã biết…chỉ có cây đàn này là phù hợp nhất để đánh bài hát đó…Và cô đã không lầm ! Một bản nhạc hài hòa từ giai điệu đến lời,mọi thứ thật hoàn hảo như ra từ một khuôn,như sinh ra đã dành cho nhau…

Cô lại cúi xuống nhìn cây đàn mình đang ôm trong lòng,đôi mắt biến đổi thần thái không còn lạnh lùng như mọi ngày nữa,mà nó nhu hòa yêu thương hơn…Nhưng sâu thẳm trong đáy mắt đó bất ngờ nổi lên một tầng đau buồn,nhớ nhung,…như thể cây đàn này đã gợi cho cô một quá khứ mà cô mãi chẳng thể quên.Một quá khứ đã cố quên,chỉ cần có một thứ gì đó gợi lại,mọi chuyện sụp đổ hoàn toàn…mọi thứ lại quay trở lại như cũ…và lúc đó ta mới nhận ra,thực chất mình vẫn chưa quên được…chỉ là…ta đẩy nó xuống nơi sâu nhất,của trái tim!

“Anh muốn nghe nữa không?”_Zami lại ngẩng mặt lên cười nhẹ nhìn anh,đã lâu lắm rồi cô không cảm nhận được hương vị hạnh phúc như thế này…cũng phải 3 năm rồi ấy nhỉ !

Ken bặm môi,không khó để nhận ra sự đắn đo trong mắt anh.Chẳng lẽ cô đánh thực sự tệ đến vậy sao?Thoáng qua mắt Zami một chút thất vọng,cô định lên tiếng thu lại lời nói của mình thì âm thanh từ miệng ai kia lại nahr ra ngoài không trung trước cô một bước:”Được”.

Zami hơi ngỡ ngàng nhưng rồi cũng không nói gì chỉ cúi xuống ôm cây đàn,bắt đầu cho giai điệu bản nhạc…



Cả tòa biệt thự như đắm chìm trong tiếng đàn của cô,giọng hát nhẹ nhàng sâu lắng…bóng dáng yêu kiều của người con gái anh nơi đây…ngay tại lúc này…Lại dịu dàng…mong manh như tấm lụa mỏng…chẳng khác nào một tiên nữ lầm đường lạc lối vào nhà anh…

Ken cũng bị cuốn theo tiếng hát mê hoặc lòng người của cô…anh chỉ biết ngồi thừ người ra một đống nhìn cảnh tượng mờ ảo trước mắt…

Người con gái hiền dịu bên chiếc đàn ghi-ta giọng hát mềm nhẹ…ánh trăng ngoài cửa hắt vào lúc sáng lúc tối lại càng thêm dụ hoặc lòng người…Đôi mắt đẹp nay lại chan chứa biết bao nhiêu tình cảm lạ thường…

Anh ngất ngây trước vẻ đẹp của cô…đã lâu lắm rồi…cũng đã 3 năm rồi ấy nhỉ ! Anh chưa từng thấy có người con gái nào đẹp như vậy…

----------------------------------------------------------------------------------------------------

“Reng…reng…renng”.

“Bụp”…

“Cộc…cộc…cộc…cô Zami…cô Zami...”.

“Cá…i…gì…”_Zami uể oải ngồi dậy nhăn mặt nói vọng ra ngoài cửa,mới sáng sớm mà đã luyện hát rồi sao?Không để cho người ta ngủ à?Hết đồng hồ báo thức lại đến người hầu…Mẹ kiếp !!!

“Cô…Zami…mở cửa cho chúng tôi…”_Người hầu dường như mất kiên nhẫn hò hét như điên…đập cửa như đi đòi nợ !

Zami mãi cũng khắc phục được cơn buồn ngủ,cố gắng lết xác tới cửa phòng …

“Hôm qua cô làm Sirloin Steak cho cậu chủ,cô đã bỏ cái gì?”_Alen gấp gáp đặt câu hỏi cho cô.

“Thì bỏ đồ cần bỏ chứ bỏ gì?”_Zami nhíu mày trả lời một câu rất là vô bổ…

“Có phải cô dùng lọ này không?”_Feren dơ một cái lọ to đùng lên hốt hoảng hỏi.

Zami nhìn cái lọ hai ba lần rồi cười nhẹ chỉ vào nó:”Chính nó “.

1s…

2s…

3s…

“A