
rào làm đung đưa những ngọn cây cao. Gần bờ cát có 1 số chiếc thuyền nhỏ của dân làng chài.
-Ko ngờ nhà mi có hòn đảo đẹp qúa xá!- Nhi xoa đầu Lâm nói.
-Oái! Sao xoa đầu tôi trời- Lâm nhăn mặt, vội chỉnh lại đầu tóc.
-Chứ sao ko. Lâm là con trai tổng thống Nga cơ mà- Long vỗ bộp vào vai Lâm nói.
-Gì? Thế mi là Nga hoàng tương lai cơ á?- Nhi trố mắt ra.
-Sax, có phải ai cũng "mù" thông tin như em đâu- Kỳ chôm chỉa vào.
-Đây ko có chỗ anh bình luận nhá!- Nhi lườm xéo ông anh lắm chuyện.
-Thực ra hòn đảo này nhà Lâm mới mua thôi. Nghe nói trên đảo có 1 ngôi nhà cổ rất rộng đấy!- Phương lại gần cười tươi nói.
Này, "ông cụ non" Phong với anh Vũ đâu ta?- Thoại Anh cũng nhập cuộc.
-Ôi xời. Đang ngồi đàm đào với nhau ở trong kia kìa- Nhi thở hắt ra nói.
-Ê, thử bàn xem đến đó rồi làm gì đi- Long hào hứng đề nghị.
-Thưởng thức hết các đặc sản trên đảo. Ăn là đầu tiên- Nhi xoa 2 tay vào nhau mơ màng đến đống cá, tôm, cua, mực
-Aissi, em suốt ngày ăn ăn ăn và ăn. Rồi thành con heo ko ai thèm rước đấy- Kỳ gõ đầu cô em đang mơ màng của mình.
-Đi biển thì phải tắm biển chứ. Rồi cua lấy thằng bồ- Thoại Anh lấy 2 tay áp vào má và bắt đầu thả hồn theo gió
-Đi chợ đêm và shopping- Phương lôi ra 1 đống lịch trình chợ đêm.
-Khỏi cần anh 3 và Long nói. Nhi đây cũng biết rồi. Đi tán gái chứ gì. Xííí!- Nhi nhảy vào họng 2 ng nói. Còn Lâm, cậu chỉ khẽ mỉm cười nhưng ai cũng hiểu. Cậu là quản gia đặc biệu của tiểu thư yêu kiều Kiều Phương mà.
-Chụp ảnh làm kỉ niệm chứ mọi ng?- Phong đi ra hỏi. Tay cầm theo chiếc máy ảnh.
-2 ơi, chụp cho em nào 2- Nhi cười toe toét dang 2 tay quay mặt về phía Vũ. Gió biển thổi làm bay bay mái tóc màu hạt dẻ của cô bé.
Cuối cùng thì thuyền cũng cập bến an toàn. Tập đoàn rắc rối thi nhau kéo đồ đến ngôi biệt thự cổ. Biệt thự rất rộng, nó đc thiết kế theo phong cách phương Tây, có lẽ đc xây từ thập niên trước.
-Kính chào cậu chủ, tiểu thư Kiều Phương- bà quản gia với gương mặt phúc hậu, mái tóc búi cao cúi đầu chào
Chào bà Lý. Đây là bạn cháu. Anh Vũ, anh Kỳ, Thoại Anh, Long và Phong- Lâm giới thiệu từng ng 1.
-Kính chào các thiếu gia, tiểu thư- bà Lý cúi đầu- ng đâu, mau mang ra mang đồ cho khách qúy vào.
Bà quản gia dứt lời thì khoảng 6, 7 cô hầu bước ra và đem đồ vào cho tất cả. Tập đoàn rắc rối thừa hơi, dỗi sức kéo nhau đi đến phòng ăn.
-Ủa, sao Phương có vẻ thân với nhà Lâm thế ta?- Kỳ vuốt cằm hỏi.
-Ừh ha, nhắc mới nhớ. Phương biết rõ thông tin trên đảo mới mua nhà Lâm, quản gia còn biết Phương, Lâm ko giới thiệu Phương. Chứng tỏ Phương là ng quen trong nhà Lâm. Đúng ko?- Vũ kết luận.
-Ủa? 2 anh ko biết à? Nhà anh Lâm với chị Phương thân nhau lắm đó- Phong tròn mắt ngạc nhiên.
-Lâm còn là quản gia đặc biệt của Phương nữa- Thoại Anh bổ sung thông tin.
-Và biết đâu.. Phương lại trở thành phu nhân nhà họ Nguyễn thì sao. Hehe- Long cười tinh quái chọc Lâm và Phương.
-Nè nè thôi nha. Đừng có mà linh ta linh tinh- Phương vẫn nở nụ cười hiền trả lời.
-Thôi thôi, ta đi ăn thôi ko tớ đang bị phóng liên hoàn "đạn mắt" kìa!- Lâm cười nhìn qua Nhi.
-Oa! Phát hiện mới- khuôn mặt Nhi từ cau có chuyển sang ngạc nhiên- Lâm, mi có răng khểnh cơ.
-TRỜI Ạ!- tất cả mọi ng đến là muốn đập đầu vào gối với Nhi. Vậy mà cứ làm như nhìn thấy khủng long ý!
Nguyên 1 bàn ăn 6 mét vuông chật cứng đồ ăn hải sản đc dọn ra. Làm cho ai kia nhìn muốn lòi con mắt luôn.
Ăn xong, cả 8 ng ngồi lại ở phòng khách. Bà quản gia từ đâu đi vào. Khuôn mặt vô cùng nghiêm trọng.
Quản gia Lý, có việc gì sao?- Phương nhẹ nhàng hỏi bà.
-Các cô cậu chủ thứ lỗi nhưng tôi bắt buộc phải nói để mọi ng đề phòng- quản gia Lý ngập ngừng nói. Ánh mắt thoáng chút run rẩy sợ hãi. Bên ngoài, gió đập mạnh vào những ô cửa kính. Trời xẩm tối, có lẽ sắp mưa.
-Biệt thự này đc xây vào thập niên trước. Ừm...chủ cũ của biệt thự này nói rằng ở đây bị....ma ám. Mới đầu tôi cũng ko tin nhưng cứ vào ngày rằm có mưa là lại có tiếng khóc trong biệt thự. Rồi cả tiếng đập cửa phòng nữa- bà quản gia rùng mình khi nghĩ lại.
-Đêm rằm...mưa...ma nữ- giọng Nhi run run. Ánh mắt cô bé nhìn ra cửa. Mưa bắt đầu rơi lác đác vài hạt.
-Và hôm