Old school Swatch Watches
Bà Xã Chớ Giở Trò (Ngũ Trọc Ác Ma Hệ Liệt)

Bà Xã Chớ Giở Trò (Ngũ Trọc Ác Ma Hệ Liệt)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323081

Bình chọn: 7.5.00/10/308 lượt.

ớn, trong nhà có tiền có thế, khi dễ Lí
Văn Cường; Mĩ Mĩ xem không vừa mắt nên cùng cậu ấy lý luận, kết quả Chu Đại
Tràng nổi trận lôi đình đẩy Mĩ Mĩ một cái...”

Kim Bối Nhi cau mày nhìn về phía Mĩ Mĩ bên cạnh, “Cậu có bị sao hay không?”

Nhắc tới chuyện này, Mĩ Mĩ cực kỳ giận, bực bội nói ra. “Cũng may, Lí Văn Cường
có lương tâm, biết tớ là thay cậu ấy trút giận, nhìn thấy Chu Đại Tràng đẩy tớ,
cậu ấy không chút suy nghĩ liền lao tới làm đệm lưng cho tớ, bằng không lúc này
chỉ sợ tớ vẫn còn bị dán trên tường làm tiêu bản” (mấy
con bọ xử lý hóa chất xong bỏ vào khung tranh cũng gọi là tiêu bản, em thấy chữ
này hay nên để lại)


Chu Đại Tràng đáng giận, lại còn dám khi dễ người của Kim Bối Nhi. (#Ami:
chị này chắc là “đại tỷ” trong trường ='>'>)


Đôi mày của Kim Bối Nhi nhíu chặt về phía mi tâm (giữa
trán, trên sóng mũi)
, môi mỏng mím chặt lộ
ra một tia cười lạnh, “Chu Đại Tràng thật giỏi, dám nghĩ rằng trong núi không
có hổ, vội vã muốn làm đại vương.” Cô quảy cặp sách đặt trên vai, bước về phía
lớp học.

Tú Tú cười hì hì lôi kéo Mĩ Mĩ vẫn còn tức giận, “Lần này có trò hay xem, Bối
Nhi nhất định sẽ dạy dỗ Chu Đại Tràng giúp cậu hết giận.”

“Nhất định phải dạy dỗ cậu ấy một chút, Chu Đại Tràng không coi ai ra gì thật
quá kiêu ngạo.” Trên mặt Mĩ Mĩ lập tức chuyển thành một nụ cười châm chọc.

Kim Bối Nhi vẻ mặt giận dữ tiến vào lớp học, không có trực tiếp đến chỗ ngồi
của mình, mà là đến trước mặt Chu Đại Tràng ngồi ở cuối lớp, tức giận quăng cặp
sách lên bàn của Chu Đại Tràng, ý tứ tràn ngập mùi khiêu khích.

Hành động của Kim Bối Nhi lập tức khiến cho tất cả bạn học chú ý, xem biểu tình
lạnh lùng cương quyết trên mặt Kim Bối Nhi, mỗi người đều có thể đoán ra chút
nữa chắc chắn sẽ có chuyện, nhưng dáng người Chu Đại Tràng thật to lớn, Kim Bối
Nhi có thể đấu thắng cậu ấy sao?

Tất cả bạn học ai cũng nín thở mở to hai mắt, chờ xem kế tiếp sẽ xảy ra chuyện
gì,

“Nghe nói cậu lại khi dễ người khác?” Ánh mắt của Kim Bối lạnh lùng nhìn chằm
chằm gương mặt tròn tròn của Chu Đại Tràng

Chu Đại Tràng khinh thường liếc Kim Bối Nhi, “Vậy thì sao?”

“Cậu thật sự quá kiêu ngạo.” Kim Bối Nhi không cam lòng yếu thế, dùng ánh mắt
hèn mọn trừng lại Chu Đại Tràng. “Heo học dáng người, cũng thật có bộ dáng, cậu
thật đúng là không hổ thẹn đối với ông tổ nhà cậu -- Trư Bát Giới!”

Lời nói của Kim Bối Nhi vừa rơi xuống, lập tức khiến cho tất cả bạn học cười
vang.

“Kim Bối Nhi, cậu có gan nói lại lần nữa xem, tớ không xé rách miệng của cậu
mới là lạ.” Chu Đại Tràng tức giận đứng lên đẩy cái bàn phía trước, mặt đỏ cả
lên, xoay xoay nắm tay.

Bộ dáng hung ác của cậu không làm Kim Bối Nhi sợ, ngược lại cô tiến về phía
trước nhìn Chu Đại Tràng, hai tay chống nạnh, mở trừng hai mắt, bày ra bộ dáng
nghênh chiến. “Có gan... Cậu thử độnng đến một cọng lông của tớ thử xem.”

Chu Đại Tràng tức giận đến mặt đỏ tai hồng, “Đừng tưởng rằng mọi người ở trường
học đều sợ cậu, tớ vốn không xem cậu là gì cả.”

“Phải không?” Kim Bối Nhi ngẩng cao đầu nhìn cậu, trong lòng bắt đầu âm thầm
tính toán, người này cao hơn cô hai cái đầu, thể trọng cũng gấp đôi cô, cô ước
lượng bản thân có thể có bao nhiêu phần thắng.

Còn đang tự hỏi, một cú đấm không hề báo trước đánh úp lại phía cô, tất cả bạn
học đều kinh hoàng mở to mắt hít mạnh.

Kim Bối Nhi cảnh giác nhảy ra, nhón chân xoay người, nhắm bụng cậu hung hăng đá
xuống.

Chu Đại Tràng cứ như vậy kêu thảm thiết một tiếng bay ra ngoài, nặng nề dán lên
vách tường.

Phịch một tiếng!

Một tiếng vang thật lớn pha lẫn tiếng lách cách của cái bàn, chỉ thấy Chu Đại
Tràng ngã vào trong một chồng bàn, mặt mũi vặn vẹo, miệng còn lầm bầm ai ai (đau
quá nên rên)
.

Kim Bối Nhi hoảng sợ, lúc nãy quên tính toán lực đạo của chân, nhìn bộ dáng
khốn khổ của Chu Đại Tràng, cô biết cú đá vừa rồi dùng lực không nhẹ.

Kim Bối Nhi nheo mắt lại, trong mắt bắn ra ánh sáng còn bén hơn đao, “Vừa rồi
còn mang theo dũng khí hung ác với tớ, bây giờ lại như một đống thịt béo thối.”
Căm giận đá thêm một cú.

Chỉ trong nháy mắt, thắng bại đã phân rõ, Kim Bối Nhi thắng.

Tất cả bạn học đều thở mạnh, sợ hãi khâm phục thân thủ lợi hại của Kim Bối Nhi,
tất cả đều bội phục vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

Kim Bối Nhi không để ý tới các học sinh vỗ tay, chỉ là chán nản nhíu mày cúi
đầu thì thào tự nói: “Sớm biết vậy thì đã không tính toán trọng lượng thân thể
to lớn của cậu ấy, trực tiếp đá vào bụng là được rồi.”

Mĩ Mĩ và Tú Tú vô cùng vui vẻ đi đến bên cạnh Kim Bối Nhi.

“Bối Nhi vẫn là nhất.” Mĩ Mĩ quả thực là bội phục cô sát đất.

“Tớ đã nói rồi, chỉ cần có Bối Nhi ở đây, Chu Đại Tràng tuyệt đối không thể
kiêu ngạo.” Tú Tú cười hì hì ôm lấy cánh tay Kim Bối Nhi.

Kim Bối Nhi đảo cặp mắt trắng dã liếc xéo hai con ngựa tinh này, “Sao không
giúp dọn dẹp mấy cái bàn, chẳng lẽ các c