
i, đừng lo cho tớ, tớ không sao cả.
– Saphia…
Lời nói của nó chưa xong thì Saphia đã vụt chạy đi. Nó có thể hiểu
tâm trạng Saphia hiện giờ đau khổ như thế nào. Nó thấy mình thật sự có
lỗi với người bạn thân này.
Anh nắm lấy tay nó, xoay nó về đối diện với mình, cúi đầu nhìn thẳng vào nó:
– Hãy đồng ý với anh, được chứ?
Nó im lặng. Anh nói tiếp:
– Tất cả những thứ này là anh đã cất công chuẩn bị cho em. Anh muốn
nói với em những lời này từ lâu, rất lâu rồi nhưng đến giờ anh mới có đủ can đảm để nói. Xin em hãy đồng ý ở cạnh anh, anh sẽ luôn bảo vệ em, sẽ không bao giờ làm em tổn thương.
– Ryu… Ryu…
Tiếng gọi tên nó vang lên ngày một lớn dần. Mắt nó sáng lên. Là hắn.
Hắn đang đi tìm nó. Nghe tiếng gọi của hắn, nó đang cảm thấy rất vui
mừng, vội vã quay đầu hét lên:
– Ren.
Ngay lập tức, hắn đã xuất hiện ở đó.
Trước mắt hắn là cảnh tượng nó và Yun đang đứng trong một trái tim
làm bằng nến, những cánh hoa hồng nhẹ nhàng rơi, anh đang giữ lấy vai
nó. Mặt hắn tối sầm lại, hàn khí từ người hắn toát ra làm không khí đột
ngột giảm xuống, hắn gằn giọng:
– Hai người, đang làm gì?
– Em…
Nó toang lên tiếng giải thích thì bị anh kéo ra đứng phía sau. Anh lên tiếng:
– Tôi đang cầu hôn cô ấy. Cậu có lẽ không nên làm phiền chúng tôi như vậy.
– Cầu hôn sao?
Hắn nở nụ cười nhạt. Khuôn mặt lo lắng vừa rồi đã thay bằng vẻ mặt vô cảm, hắn lên tiếng:
– Cô ấy đã trả lời cậu chưa?
Anh hơi cúi đầu, có vài nét buồn:
– Nếu cậu không đến làm phiền thì cô ấy đã đồng ý rồi.
– Vậy sao?
Hắn nói, nụ cười như có như không, nhìn về phía nó. Thấy hắn như vậy, nó vội vã lắc đầu, nó thật sự sợ, sợ hắn sẽ ghét nó, sợ hắn sẽ xa lánh
nó, nó không muốn như vậy.
Hắn nhìn nó, lạnh nhạt lên tiếng:
– Ryu. Lúc này em phải tự giải quyết thôi. Giữa anh và Yun, em chỉ có thể chọn một người mãi bên cạnh em. Em chọn đi.
– Em…
Nó ngập ngừng, anh quay lại nhìn nó, ánh mắt khẩn khoản:
– Em chọn đi Ryu.
Nó nhắm tịt mắt lại. Lúc này nó nhất định phải dứt khoác, không thể
để chuyện này kéo dài được nếu không sẽ làm cho mọi người đều đau khổ.
Hít thở thật sâu, nó mở mắt ra, nhìn vào anh rồi lại nhìn vào hắn. Nắm chặt tay lại để thu hết can đảm, nó nói hết lòng mình:
– Anh Yun, ban đầu khi gặp anh em đã có nhiều cảm tình với anh, em
thật sự rất thích anh, em còn nghĩ là mình yêu anh. Nhưng từ khi găp anh Ren em mới hiểu được thế nào là tình yêu. Em đã thật sự rung động, đã thực sự yêu một người. Người đó là…
Cả hai đều hồi hộp chờ đợi câu trả lời từ nó. Nó lại nhìn hai người một lượt rồi nói tiếp:
– Người mà em thực sự yêu, người mà em muốn sẽ mãi mãi ở cạnh em chính là…
RẦM…
Sự lựa chọn của nó chưa được nói ra thì một tiếng nổ lớn đã cắt ngang cuộc trò chuyện giữa ba người họ. Giữa không gian tĩnh mịch, một tiếng
cười man rợ vang lên, kèm theo đó là một giọng nói cũng không kém phần
ghê rợn:
– Ryu. Bạn thân của mày – tiểu thư Saphia cao quý – đang nằm trong
tay tao. Muốn cứu con nhỏ này thì một mình mày ngay lập tức theo tao,
nếu không, tao sẽ không ngần ngại giết chết nó đâu. Nữ hoàng Gurena đang nhớ mày lắm đấy.
Nghe đến đây, nó sững người. Bà ta đã biết sự hiện diện của nó rồi sao?
Phía trên cao, dưới ánh trăng, nó nhìn thấy thấp thoáng một bóng
người đang cưỡi chổi, trên chổi còn có một người nữa. Saphia. Đúng là
Saphia đã bị bắt.
Không suy nghĩ nhiều, nó lập tức triệu hồi chổi thần phóng theo mụ
ta. Yun và Ren ngay lập tức xông lên toàng cứu Saphia và ngăn cản nó
nhưng cả hai đều bị tấn công bởi hai con quái vật khổng lồ. Cả Witchard
nháo nhào cả lên, tất cả cùng hợp lực tấn công tiêu diệt con quái vật.
Nó không chút suy nghĩ, phóng chổi theo cứu cô bạn của mình. Nó bay
nhanh nhất có thể. Cả nó và mụ ta đều bay ra xa khỏi Witchard. Giờ thì
nó mới phát hiện ra rằng, kết giới của Witchard đã bị vô hiệu hóa.
Trong màn đêm u ám, tiếng gió rít ghê rợn, cảm giác lạnh buốt bao vây lấy nó nhưng nó vẫn cố gắng vượt qua, cố gắng cứu lấy cô bạn thân của
mình, người mà vừa nãy nó đã vô tình làm tổn thương.
===ENDCHAP27===
Không gian yên lặng đến đáng sợ, nó ngừng lại trên không cố gắng quan sát tình hình. Phía dưới nó toàn cây với cây, người đã bắt cóc Saphia
cũng phút chốc chẳng thấy đâu nữa. Nó đang lo lắng tột độ, không biết
liệu Saphia có xảy ra chuyện gì không.
Tiếng gió rít lên thật ghê rợn. Dưới ánh trăng, mái tóc tím nó càng
thêm lung linh, phất phơ trong gió. Một tia sáng bất ngờ lóe lên, tiến
nhanh đến phía nó. Một cách nhanh chóng, nó đã né được. Tia sáng ấy
không gì khác chính là một mũi tên băng sắc nhọn. Nó thở phào. Nếu né
chậm một chút nữa thì nó chắc chắn chết dưới mũi tên đó rồi.
Cố giữ cho mình thật bình tĩnh, nó quan sát xung quanh. Không gian
yên tĩnh nãy giờ