
theo sau là một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc đen ngắn ôm lấy khuôn
mặt tròn. Cặp kính đen to, che gần nửa khuôn mặt nhưng nó có thể nhìn
thấy đôi mắt sáng tinh ánh ẩn dưới lớp kính đó. Nó còn để ý thấy khuon
mặt cô gái này cũng khá thanh tú, đôi môi mọng đỏ rất đẹp.
Nó khó hiểu nhìn sang Haku, không lẽ một cô gái trông hiền lành, ngây thơ, không có vẻ gì nguy hiểm như thế lại có thể là nội gián. Có gì sai trong việc này không nhỉ???
Cô gái đó theo bước Leon, tiến gần lại chỗ nó. Thấy sự hiện diện của
hai vị hoàng tử là anh và hắn, cô gái thoáng nét luống cuống, rụt rè cúi đầu chào. Nó càng thêm nghi hoặc, cô gái yếu đuối như vậy mà là nội
gián sao? Anh và hắn từ đầu đến cúi không lên tiếng, chỉ chăm chăm quan
sát, đánh giá người con gái trước mặt. Trong mắt họ, chắc chắn cô gái
này không hề đơn giản, khả năng là nội gián cực kì cao.
Haku lúc này mới lên tiếng:
– Tên cô ta là Sarin, một phù thủy sơ cấp của lớp phù thủy ánh sáng.
Bình thường cô ta là một người hiền lành, ít tiếp xúc, không có gì đáng
nổi bật hay đáng chú ý cũng khong có hành động đáng nghi.
– Vậy sao có thể là nọi gián được.
Nó lập tức chen vào, đầy vẻ thắc mắc.
Leon lập tức tiếp lời:
– Vấn đề là thân thế của cô ta không bình thường chút nào. Theo lí
lịch của cô ta thì cô ta thuộc gia tộc Kisawa nhưng thần và Haku đã điều tra chi tiết, biết được rằng gia tộc đó đã bị tiêu diệt từ rất lâu rồi
và không còn tồn tại nữa. Thêm vào đó, cô ta có hành tung rất bí ẩn.
Haku gật đầu, tiếp:
– Vào đêm dạ hội, cô ta đã biến mất một cách bất thường rồi sau đó
đột ngột xuất hiện. Kể cả trong những biến cố xảy ra, cô ta cũng biến
mất và xuất hiện một cách kì lạ hệt như vậy.
– Nhưng như vậy liệu có đủ để chứng minh cô ấy là nội gián không? Trông cô ấy hiền lành và nhút nhát như vậy mà.
Nó hỏi lại, vẻ mặt vẫn đầy nghi hoặc.
Leon gật đầu chắc nịch:
– Thần chắc chắn vì ngay sáng hôm nay, thần và Haku đã nhìn thấy cô ta bước ra từ trong khu rừng cấm.
Nó ngơ ngác, không biết liệu có nên tin hay không khi cô gái tên Sarin này quá sức yêu đuối và hiền lành.
Sarin từ đầu đến giờ im lặng lắng nghe cuộc đối thọi và quan sát tất
cả mọi người. Lúc này đây, khi tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía cô,
Sarin mới khẽ nhún vai, lên tiếng:
– Lừa được mỗi một con nhỏ ngốc nghếch với cái dáng vẻ này thật là một sự thất bại lớn.
Nó ngẩng người kinh ngạc trước lời nói này. Sarin cười khẩy, nói tiếp:
– Điều tra cũng khá nhanh đấy. Nhưng cũng nhờ các ngươi may mắn thôi. Nếu ta giải quyết tên Sun đó sớm hơn thì hắn đã không có cơ hội tiết lộ vài thông tin cho các ngươi rồi.
– Cô… cô…
Nó cực kì ngỡ ngàng, nói không nên câu, lắp bắp.
Sarin lại tặng thêm cho nó một cái cười khẩy rồi đưa tay tháo chiếc
mắt kính to xuống. Cô ta phẩy tay, một luồng sáng bao trùm. Luồng sáng
vừa biến mất, trước mặt bọn nó là một người phụ nữ trùm kín lớp áo
choàng đen, không nhìn rõ mặt.
Anh, hắn, Haku và Leon sẵn sàng tư thế tấn công. Người phụ nữ trong
chiếc áo choàng đen cười lớn, tiếng cười đầy ghê rợn và tàn độc:
– Ryu, công chúa nhỏ. Nữ hoàng Gurena lệnh cho ta khi nào gặp người
nhắn với ngươi rằng bà mẹ tội nghiệp của người – Kurina nhớ người nhiều
lắm, bà ta cũng rất mong ngóng được gặp ngươi, được nhìn thấy ngươi.
Nó sững người. Người phụ nữ lại tiếp lời:
– À. Nữ hoàng còn nhắn, người sẽ sớm tìm đến ngươi để tặng cho ngươi
một món quà nhỏ. Chắc chắn món quà này sẽ làm ngươi hài lòng và bất ngờ.
Dứt lời, bà ta cười lớn rồi vụt hoá thành một đốm sáng, bay đi mất.
KHả năng của thuộc hạ bên cạnh Gurena không tầm thường chút nào. Anh,
hắn, Haku và Leon đứng tại chỗ không đuổi theo vì không biết liệu bà ta có âm mưu gì hay không. Thế nhưng, nó không suy nghĩ nhiều, lập tức
triệu hồi chổi thần, đuổi theo bà ta tức tốc.
– Ryu.
Hắn, anh, Haku và Leon gọi với theo nó rồi cũng tức tốc đuổi theo.
Mặt cho gió có ạt vào mặt đau rát, nó vẫn càng lúc càng bay nhanh hơn để đuổi theo cho kịp. Theo như những gì bà ta vừa nói, nếu đúng là sự
thật thì mẹ nó, người mà nó thương nhớ bao lâu vẫn còn sống. Và như vậy
thì, mẹ nó đang bị Gurena giam cầm. Chắc chắn Gurena sẽ không để yên cho mẹ nó, bà ta nhất định sẽ hành hạ, dày vò, nhất định sẽ làm tổn thương
đến mẹ nó. Không, nhất định nó sẽ không để mẹ nó phải chịu đựng những
điều đó. nhất định, nó sẽ đuổi theo kịp thuộc hạ của Gurena để tìm ra
nơi ẩn náu của Gurena, cứu mẹ nó thoát khỏi bà ta.
– Mẹ, hãy chờ con.
Vừa nói, nước mắt nó vừa rơi, ngày càng rơi nhiều hơn. Nó lại thêm quyết tâm, tốc độ chổi thần cũng tăng nhanh, đến mức cực đại.
===ENDCHAP47===
Mặt cho nước mắt rơi mặn chát, mặt cho những tiếng nấc cứ thế nghẹn
ngào, nó vẫn cố gắng duy trì tốc độ cao nhất, khoảng cách giữa nó và
thuộc hạ của Gurena mỗi lúc một gần. Một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa bà ta c