
có mẹ, ở với ngoại . Bạn Hồng kể với lớp, mẹ bạn Ty làm ... làm ... Thưa thầy, lớp sợ bạn Ty qua lời bạn Hồng kể .
Tâm Minh vừa khóc , vừa nói :
- Ty Ty tốt lắm . Tại bạn Hồng luôn "làm nhục" Ty Ty .
Hồng Diệp dịu dàng thong thả nói :
- Thưa thầy . Nghèo , kiếm sống ở lề đường, chợ trời không có tội , nhưng Ty Ty hay mặc cảm . Lăn lộn chợ , Ty Ty quen ... nhiễm thói xấu là lẽ dĩ nhiên, nhưng điểm tốt ở Ty Ty , ta phải thừa nhận . Em làm bạn với Ty Ty vì muốn bạn ấy tốt hơn , vì mong bạn ấy thành một thanh niên có giáo dục . Còn Hồng luôn muốn đẩy Ty Ty xuống bùn nhơ .
Cả Ty Ty , Hồng bị cảnh cáo trước toàn trường , nếu một học kỳ sau không sửa đổi, sẽ bị hạ bực hạnh kiểm , ghi vào học bạ .
Cô giáo văn tới nhà Ty Ty thăm hỏi , trò chuyện một tối . Cô nói gì ,Ty Ty không hé môi với Mi , Nu, nhưng từ đấy Ty Ty dần thay đổi .
o O o
Năm tháng dần trôi, Chín Mập mỗi năm hai lần về nhà nghỉ hè ăn tết . Ba cô bạn nhỏ , học lớp mười , qua mười một , đến mười hai . Thế nhưng Chín Mập chưa một lần thấy ai mặc áo dài cả . Hè về , ba cô nghỉ hè trước , tết về , ba cô nghỉ tết trước . Đi chơi chung thì Mi mặc đầm ngắn, Diệp đầm dài , Ty Ty jean bụi muôn thuở . Chín Mập kêu lên :
- Mặc áo dài anh xem thử .
Cả ba chúm chím , lắc đầu quầy quậy .
Hôm hai lăm tháng chạp ,Chín Mập xuống ga . Bà Hai Gấm đã đón ở cửa , bên bà là Hồng Diệp . Ty Ty , Minh vắng bóng . Chín Mập bồn chồn . Gần bốn năm đi học xa nhà , liên lạc đều đặn bằng thư , điện thoại , hình bóng là Hồng Diệp , Tâm Minh, thỉnh thoảng mỗi Ty Ty là bặt âm, không một lá thư , không một lần trò chuyện , dù bao lần Chín Mập hẹn trước, sẽ gọi ở máy nhà vào lúc nào , mấy giờ .
Mỗi lần Chín về nhăn , Ty Ty tưng tửng :
- Hồng Diệp đại diện được rồi . Em dốt như bò phải ráng cày kẻo rớt , anh gõ đầu .
Ty Ty khác nhiều lắm . Vẫn tưng tửng đùa vui nhưng không còn quậy phá . Ánh mắt dấu kín mọi điều , khiến Chín nhói lòng . Ty Ty , cô em gái nhỏ ngày xưa đâu rồi .
Ôm mẹ, Chín hỏi Diệp :
- Mi với Ty Ty đâu ?
- Ngoại bị té hôn mê mới đưa vào bệnh viện .
Chín Mập tái măt :
- Ngoại có sao không ?
- Em chưa biết . Mới cách đây nửa giờ .
Chín Mập chạy ra bãi xe, giao , dắt xe ra hè :
- Diệp chở mẹ về , con ra bệnh viện .
Mắt Diệp tối lại . Bà Hai Gấm than :
- Cái thằng , thấy mẹ chưa kịp mừng đã chạy .
Diệp mỉm cười :
- Hoàn cảnh bà cháu Ty Ty đơn chiếc , anh Thiên giống bác , tính nhân hậu , lẽ nào làm khác .
Cha trời ! Con nhỏ vừa hiểu biết , vừa khôn ngoan .
- Con đưa bác về, rồi ra luôn, xem giúp Ty Ty được gì .
Lúc ấy Ty Ty đang đi sau xe đẩy đến khu hồi sức nội . Bà Bốn nằm mê man như ngủ . Chai dịch truyền nhỏ giọt , lủng lẳng . Phía sau , Tâm Minh khóc bệu bạo .
Bà Bốn được chuyển qua giường, y tá đuổi Tâm Minh ra . Ty Ty mặc áo choàng hồi hộp hỏi mấy viên bác sĩ đang khám :
- Ngoại con có răng không ?
Viên bác sĩ trẻ nhất hơi cười khi nghe Ty Ty xưng "con" . Nàng cao ngang tai anh, "nhon" không chịu được, lại xưng con ngọt xớt .
- Ngoại em bị tai biến , khá nguy hiểm , chúng tôi sẽ cố gắng . Em ra đây, cần mua thêm ít thuốc .
- Thưa bác sĩ , có nhiều tiền không ?
- Kha khá .
- Con phải chạy về nhà mượn tiền, được không ?
Viên bác sĩ trẻ bất giác sờ túi , vừa lúc Chín Mập đâm bổ vào , ngay khi cô y tá mở khóa cửa .
- Ty Ty !
- Anh Mập !
Thiên như mơ khi thấy Ty Ty ôm chầm anh . Giờ cô khóc được rồi và khóc ngất .
- Mập ơi ! Gọi ngoại dậy cho Ty Ty , ngoại ngủ vậy Ty Ty sợ lắm .
Thiên choáng váng vì lo, vì mùi hương tóc Ty Ty đem lại cho anh cảm giác lạ kỳ . Theo quán tính tự nhiên , anh ôm cô dỗ dành :
- Ty Ty ngoan , đừng khóc . Có anh , ngoại không sao đâu . Anh thề đó .
Cô gạt nước mắt , chìa tay .
- Gì ? - Thiên ngạc nhiên .
- Tiền cho Ty Ty mượn mua thuốc .
Màn trình diễn làm vị bác sĩ trẻ xốn mắt chấm dứt . Ty Ty ngồi với ngoại , Thiêm đâm bổ đi mua thuốc . Hối Minh chạy về nhà , chở ghế bố , bình thủy , quạt máy , mùng mền ... Minh quay ra, có Hồng Diệp đi theo , cả hai nhìn qua cửa kính thấy Thiên bên Ty Ty, vuốt tóc cô , nói gì đó với viên bác sĩ . Hồng Diệp tái mặt . Minh vô tư :
- Hết hồn. May mà có anh Chín . Lạy trời cho bà ngoại tai qua nạn khỏi .
Chín Mập ra , nói nhanh :
- Tết nhứt việc nhà bề bộn phải không ? Hai đứa cứ về , để anh ở đây với Ty Ty được rồi .
Hồng Diệp cắn môi , dịu dàng :
- Anh nên về tắm rửa, ăn tối với nhà . Mai ra không muộn . Đừng để bác buồn .
Tâm Minh khuyên :
- Phải đó anh Chín . Em xin phép mẹ rồi , tối nay ở đây với Ty .
Thiên dặn dò Minh, vù về nhà . Hồng Diệp theo về . Trên đường , Thiên hỏ