Teya Salat
Boss Đại Nhân Ta Thua Rồi

Boss Đại Nhân Ta Thua Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327923

Bình chọn: 10.00/10/792 lượt.

hông sao, bộ dạng em bây giờ làm tôi cảm thấy rất thích thú. Nào cho tôi hôn em một cái.

Nói rồi hắn cúi đầu xuống, hôn lên cánh môi tôi, tôi ửng mặt, choàng tay lên cổ hắn thuận theo yêu cầu của hắn, không những không kháng cự mà còn hòa vào hắn. Tôi từ từ dùng hàng mi che khuất đôi mắt đang trong suốt như lưu ly, khẽ khàng đáp lại nụ hôn của hắn. Thấy tôi hợp tác, hắn càng cuồng dã mà mảnh liệt hôn tôi mạnh mẻ cắn nút bờ môi của tôi. Một lúc sau hắn buông tôi ra, giọng hờn trách:

- Uyển Nhi em thật là cứng đầu, dám tuyệt thực sao!

- Hàn Phong tôi van xin anh hãy thả tôi ra, tôi cầu xin anh.

Tôi có thể nhìn ra ánh mắt hắn đang có chút lay đông do sự van cầu thống thiết của tôi. Tôi cuộn tron lại trong lòng hắn, nâng khuôn mặt lên đôi mắt tôi đang đong đầy nước nhìn vào đôi mắt hắn. Hắn cúi xuống hôn nhẹ lên vầng trán tôi. Tôi nép vào hắn, khẩn khoản:

- Tôi sẽ không chống đối anh nữa, sau này anh muốn làm gì thì cứ tùy ý. Nhưng tôi muốn vào ngành giải trí đó là mơ ước của tôi.

Hàn Phong nhìn tôi cười thỏa mãn:

- Được chỉ cần em ngoan ngoãn chiều theo ý tôi thì em muốn gì tôi cũng có thể cho em.

Một lúc sau, hắn cất tiếng hỏi:

- Cuộc họp báo khi nào thì diễn ra?

- 9h sáng ngày mai

Hàn Phong thản nhiên nói:

- Kể từ lúc này hãy nghĩ ngơi tốt cho tôi, ăn thật ngon vào.

Đúng 9h sáng tôi đã có mặt tại cuộc họp báo ra mắt cho album mới. Thấy tôi đến, các phóng viên kí giả nhanh chóng chụp hình tôi, đèn flash lóe lên không ngừng khiến tôi cảm thấy chói mắt. Tôi bước chợt chân tưởng chừng như đã ngã thì có vòng tay rắn chắc đã choàng qua người tôi, ép sát tôi vào hắn. Tôi ngạc nhiên nhìn chằm chằm chằm vào hắn ta không chớp mắt, Hàn Phong với vẻ mặt lạnh băng, ngữ khí bình thản:

-Cô không sao chứ?

Lấy lại được nét mặt như thường, tôi mỉm cười rạng rở:

- Tổng giám đốc, thật cảm ơn anh.

Hàn Phong nhếch môi thong thả bước vào trước bao ánh nhìn thán phục của mọi người. Hắn như một vị chúa tể với bộ âu phục đen lịch lãm gọn gàng, gương mặt lạnh lùng ngẩng cao sải từng bước đi anh tuấn hiên ngang.

John nhìn hắn khá ngạc nhiên vì chưa bao giờ hắn tham gia buổi họp báo ra mắt cho album của ca sĩ mới cả có lẽ hắn ta thực sự quan tâm đến Uyển Nhi tuy suy nghĩ thế nhưng anh ta vẫn mỉm cười kéo chiếc ghế mời hắn. Hàn Phong không nói gì lạnh lùng ngồi xuống, đôi mắt đen lạnh lùng nhìn tôi. Tôi đi tới kéo chiếc ghế cạnh hắn mỉm cười với toàn thể các phóng viên:

- Chào mọi người, tôi rất vui vì mọi người đã bớt chút thời gian mà tham dự buổi họp báo của chúng tôi.

Máy chụp hình vẫn không ngừng lóe sáng, vào giây phút này đây, tôi ngồi thẳng người, mỉm cười tự tin nói:

- Tôi là trần Uyển Nhi, là người mới vào ngành xin được mọi người giúp đỡ.

Tôi vừa dứt lời, bọn họ đã che miệng cười thành tiếng. Tôi nói gì sai sao?

Có chút mất tự tin, rồi có một phóng viên đứng dậy hỏi tôi:

- Cô Uyển Nhi xin hỏi sao cô lại chọn nghề ca sĩ trong nhiều nghề của ngành giải trí?

Tôi mỉm cười nhìn cô ta, giọng nói vui vẻ:

-Cảm ơn câu hỏi của cô, tôi chọn nghề ca sĩ là vì tôi đam mê âm nhạc.

Cô phóng viên mỉm cười ghi ghi chép chép vào một cuốn sổ rồi lại một phóng viên khác hỏi tôi:

- Cô sẽ cho bao nhiêu bài hát ra mắt cho album lần nay?

Tôi đan hai tay vào nhau, tự tin trả lời.

- Trong album này gồm ba bài hát, bài thứ nhất là cry on my shoulder trong MV The Angle của tôi, còn hai bài còn lại là căn phòng băng và thần thoại trăng sao.

- Cô có thể hát một đoạn của một trong hai bài hay không?

- Oh. Được chứ.

Tôi khép mắt lại từ từ hồi tưởng về giai điệu trong bài hát, về phần thương tâm của cô gái để dễ dàng hòa vào xúc cảm; lòng tôi dâng lên một cảm xúc lạ thường. Ngữ khí trầm ổn, tôi điều chỉnh cho giọng mình thấp xuống một chút...

Người khuất xa đường về sao thênh thang quá.

Người gần bước chân vẫn như còn xa.

Dù lòng nhớ thương người,vẫn luôn âm thầm.

Mà nói không nên lời

Ngày tháng qua, tình trong anh chôn giấu.

Dù rằng chúng ta vẫn hay gặp nhau.

Lòng hoài ngóng trông được nghe tiếng em cười.

Mà cứ như vô tình

Người ơi anh có biết em đang chờ lời yêu em giấu kín

Mà sao em vẫn thấy anh âm thầm,mình anh với tương tư.

Giờ ta đây đã đến bên nhau rồi,mà sao anh chẳng nói.

Thời gian trôi em vẫn luôn mong chờ mình sẽ mãi bên nhau

Này người yêu hỡi anh mong chờ...Sẽ không bao giờ cách xa

Giong5 nói ngọt ngào, tiếng hát dịu dàng, ca từ sâu sắc về mối tình thầm kín khó bộc lộ cũng như lúc này đây, hắn và tôi tuy gần mà xa lời bài hát này diễn tả rỏ ràng tâm ý của hắn cũng như của tôi làm tôi hát không chỉ một đoạn mà đến hết cả bài.

Kế bên tôi, Hàn Phong đã từng chút biến sắc trên khuôn mặt, ngay cả Vũ đang đứng cạnh hắn mặt cũng nhă