
n chỉ tay về phía cô.- Là em đã cướp anh khỏi Khánh Linh.
Sửng sốt một lúc cô phá lên cười
- Ha, anh vẫn vui tính như xưa nhỉ.
Nhưng Kevin vẫn ko đổi sắc mặt:
- anh ko đùa.
Nhìn sâu vào mắt Kevin, Thiên Di hoảng hốt. “ Chết cha, anh ta nói thật. Chuyện này là sao”
Kevin thấy cô im lặng anh lại tiếp:
- Nếu ko phải em lại xuất hiện trk anh 1 lần nưa, lại xáo trộn tình cảm của anh 1 lần nữa thì sẽ chẳng bao giờ anh hiểu đk người anh yêu là em, ko phải Khánh Linh.
Thiên Di khẽ lắc đầu. Bản chất của đàn ông quả là cố hữu ko đổi ak nha. Tại sao lúc nào cũng phải tìm kiếm không ngừng cơi nới trái tim của mình ngay cả khi đã có người yêu, tại sao lúc nào
cũng muốn chơi trò đuổi bắt luẩn quẩn của tình ái. Kevin yêu cô, Khánh
Linh xuất hiện, anh chạy theo Khánh Linh. Anh yêu Khánh Linh, cô xuất
hiện anh lại chạy theo cô. Cái vòng tròn này sao còn ko mau chấm dứt.
- Nhưng em đã kết hôn rồi, chúng ta ko thể đâu.- cô nghiêm túc từ chối.
Tuy vậy Kevin vẫn ko có dấu hiệu buông tha.
- Em đừng nói dối anh nữa. Anh đã biết hết rồi đây là một cuộc hôn nhân sắp đặt theo di nguyện của mẹ em, hai người vốn ko có tình cảm hơn nữa
lại đã từng ly hôn.
Không để Kevin nói hết cô đứng dậy, gắt:
- Anh điều tra em.
- Phải.- Kevin thú nhận
- Anh bỏ ngay cái trò ấy đi. Em ghét nhất cái kiểu lén lút ấy.- Cô gương đôi mắt gườm gườm về phía Kevin.
- Anh xin lỗi, nhưng nếu ko làm thế làm sao anh biết mình còn cơ hội
- Ko có cơ hội nào cả, em sẽ ko quay lại với anh đâu, em cũng sắp có
con rồi, với lại Bây giờ em và Quân sống rất tốt. – Cô dứt khoát.
- Nhưng em nghĩ lại đi, 2 người đã ly hôn nay lại quay lại. Hoàng Quân
làm thế là vì em hay vì đứa bé.- Kevin cũng ko phải hạng vừa, anh ta lập tức xuyên thẳng 1 mũi tên nhọn vào trái tim cô.
Phải, Kevin nói đúng. Quân vì đứa bé hay vì cô. Thiên Di ko nói đk gì. Đến cô cũng ko biết chắc thì trả lời thế nào.
Đúng lúc ấy điện thoại trên bàn làm việc rung lên, Thiên Di định bụng
bước tới nghe điện thoại rồi lấy cớ đuổi khéo Kevin về thì từ sau, Kevin đã vội túm lấy cô, ôm chặt:
- Xin em đấy, quay về bên anh đi. Anh ko quan tâm em đã kết hôn, ko quan tâm em đã có con.
Thiên Di hoảng hốt ko biết phải làm gì. Kevin miệng thì nói ko quan tâm nhưng tay thì siết chặt như muốn bóp nát đứa trẻ trong bụng cô vậy.
Không có cách nào, cô đành cố đẩy anh ta ra.
- Anh làm gì vậy.? Buông ra.- Cô gắt lên.
Trong cái khoảng khắc cô vừa thoát ra khỏi vòng tay Kevin một thân ảnh to lớn đã xượt qua cô lao vút về phía anh ta.
“ Bốp”.
Là Quân. Có lẽ cú điện thoại lúc nãy là của anh. Ko thấy ai bắt mắt sợ
có chuyện nên anh đã lên trên này. Và chắc anh đã chứng kiến mọi chuyện
nên mới ko kìm chế đk mà ra tay đánh Kevin.
Sau cú đấm vừa rồi Kevin loạng choạng rồi ngồi phich xuống ghế, khoé miệng còn rỉ máu.
Thiên Di chưa kịp định thần nhìn lại sự việc thì Quân đã chạy đến nắm vai cô:
- Em ko sao chứ, hắn ta ko làm gì em chứ.
Thiên Di khẽ lắc đầu, như chỉ chờ có vậy Quân cầm vội túi xách trên bàn làm việc của cô rồi kéo cô phăng phăng ra ngoài, trk khi đi còn ngoảnh
đầu lại cảnh cáo:
- Nếu anh còn dám động đến Thiên Di 1 lần nữa thì tôi ko dám bảo đảm sẽ nhẹ tay như hôm nay đâu.
Thế rồi cứ thế mà kéo cô ra bãi đỗ xe.
Theo thói quen cũ Quân lại lái xe điên cuồng trên xa lộ. Thiên Di ngồi
bên dù sợ mất mật nhưng ko dám can. Dù sao lần này lỗi là do cô.Nói thật lúc Quân xô cửa đi vào cô có cảm giác như bị bắt gian vậy. Kể ra cũng
hơi chột dạ.
Cuối cùng sau bao giật mình, bao thót tim ở mỗi
khúc rẽ, khúc ngoặt trên đường 2 người đã về đến nhà. Lần đầu tiên Thiên Di cảm nhận rõ đk sự vững chãi của mặt đất này đến vậy. Cô chậm dãi
tiến vào trong nhà. Nhưng Quân thì khác anh hùng hục xông vào, xô cửa
cái “ rầm”. Bên trong, mấy cái gối tựa lưng sofa phòng khách cũng bị anh ném lăn lóc mỗi chiếc một nơi trên sàn, trên bàn trong cơn xả giận. Cô
bước vào nhìn thấy cảnh này ko khỏi ngán ngẩm thở dài: “ Y chang trẻ
con” rồi từ từ cúi xuống nhặt từng chiếc gối lên đặt vào chỗ cũ:
- Anh bình tĩnh đi, ko đáng đâu.
Quân vẫn hừng hực lửa giận:
- Sao lại ko đáng, tên khốn đó, hắn dám….
- Dám gì chứ, chỉ là một cái ôm thôi mà.- Cô dửng dưng chặn họng anh.
Thái độ ấy như đổ thêm dầu vào lửa, anh càng hung hăng hét lên:
- 1 cái ôm.
Tuy có hơi giật mình nhưng Thiên Di vẫn nhẹ nhàng gật đầu:
- Vâng, 1 cái ôm. Đâu có làm gì đâu. – Cô quay sang nhìn anh gian xảo. – Mà từ khi nào anh lại nhạy cảm quá như vậy?
Quân khựng lại.Phải có lẽ Thiên Di nói đúng, anh đã quá nhạy cảm chăng. 2 người bọn họ đã làm gì đi quá giới hạn đâu. Mặc dù Kevin là người chủ động nhưng cô cũng đã đẩy hắn ta ra còn gì. Thiên Di đâu có phản bội
anh, sao anh phải bự