
>
Hoa Phương đội lên cho cô bé và tâm đắc!
Đẹp thật đấy!!
Puny đặt xuống để cạnh chỗ Hoa Phương. Đây chỉ là lúc say hưng phấn
quá nên làm vậy. Nhưng thực sự cô thích đội vương miện. Vì thế nên mới
luôn ngủ mơ thấy chàng Hoàng Tử cầm chiếc vương miện tuyệt đẹp đội lên
đầu cô. Nhớ tới vương miện lại không thể quên cái vương miện bố cô tặng
dịp sinh nhật!
Đã mấy năm trời ngày sinh nhật của Puny không có quà tặng của bố!
Puny ra ngoài hít thở không khí để thôi những kí ức đau buồn ngày đó!
Cứ càng nghĩ lại càng đau . . .
Ở trong tầm mắt cô có Vyl và chị Kiều !!
Tại sao 2 người này dạo gần đây lại quá nửa thời gian là ở cạnh nhau. Cô tự hỏi rồi lại chê trách bản thân hỏi quá nhiều.
Lần trước anh cự tuyệt với Hoa Phương làm cô có suy nghĩ anh quá lạnh lùng, quá tàn nhẫn với cậu ấy nhưng khi giờ anh thoải mái với những cử
chỉ của chị Như Kiều cô lại trách sao anh quá dễ dàng, quá quan tâm.
Như mọi đau đớn bị tích tụ sẽ thành niềm đau lâu dài , niềm đau đó lâu dần thành vết thương khắc sâu trong tim!
Nếu một lần anh như thế cô có thể coi như chưa nhìn thấy, coi như
chưa biết gì nhưng đã 3, 4 lần anh cùng chị ấy thân thiết mà không quan
tâm tới cô
Ngay cả 1 lời nói với cô cũng chẳng có!
Bao nhiêu dồn nén mấy hôm nay cô bật khóc. Sợ rằng nếu bây giờ không
khóc đến lúc gặp anh nước mắt lại trào ra làm anh khó xử với chị ấy
Dù sao chuyện Vyl với cô chị Kiều chắc chắn không biết vì anh nhất định không bao giờ nói rằng anh đã thích người như cô
Ở tại đây có thể nhìn thấy cả hai nhưng cô không nghe rõ tiếng 2 người họ nói chuyện!
Như Kiều lại lên tiếng trước vì chẳng khi nào Vyl chịu nói chuyện với chị:
Đêm Hội học sinh em sẽ đi chứ?!
Vyl gật nhẹ đầu
Không muốn cũng phải đi vì Tan năm nào cũng muốn nhóm có mặt. Vì Tan
là Hội trưởng Câu lạc bộ gương mẫu nên ai trong nhóm cũng phải gương mẫu theo!
Hai chúng ta sẽ cùng đi, cùng nhảy, cùng dạ tiệc. Dù sao chị cũng
không có bạn trai đi cùng, cậu đương nhiên cũng không có rồi!Vậy quyết
định thế đi!
Tôi không đồng ý – Vyl nhấn mạnh
Tại sao??? Cậu định nhảy cùng Zita ,Huan hay Tan sao? Hay là cậu có bạn gái rồi?Người đó là ai?Tại sao không nói cho chị biết??
Chị hỏi nhiều quá đấy!
Cậu trả lời tử tế xem nào. Chị có chút bất ngờ khi cậu có bạn gái mà
giấu chị đấy!Chị chưa đồng ý thì cậu không được có bạn gái đâu
. . .
Chuyện này coi như cậu đã đồng ý! Chị đi trước đây
Chị Kiều đi thẳng mà không dám ở thêm sợ rằng anh sẽ nói điều gì đó là mình đau lòng!
Tôi thích chị . . .
Vyl nói khi Như Kiều đang vùng vằng bước đi! Nghe câu nói như thâm nhập sâu vào tâm can Kiều
Kiều dừng bước quay đầu lại thật nhanh lao đến gần Vyl!
Như chưa dám tin một ngày mình lại nghe được câu nói đó trong thời khắc bất ngờ thế này, chị khỏi lại:
Cậu vừa nói điều gì cơ?
Vyl dường như chưa bao giờ thích nhắc lại điều mình đã nói.Nhưng lần này khác anh nhắc lại 1 cách rõ ràng:
Tôi thích chị . . .
Ở đâu đó có 1 cô bé đang đau đớn , đau vô cùng như có ai đó đang bóp
nhẹt trái tim cô lại.Đau thắt từng cơn.Có thực sự điều cô vừa nghe là
thật không? Cô tự hỏi nhưng rồi không tin. .. không muốn tin. . .Chỉ
mong mình vừa trải qua giấc mơ dài và đau đớn !
* * *
Sau khi Vyl và Như Kiều nói chuyện xong. Cả hai mỗi người một ngả!
Puny chỉ nghe thấy anh nói ba từ. Đúng ba từ trong tất cả bao câu nói
chuyện của cả hai người họ!
Cô không nghĩ mình sẽ làm điều dại dột này… nhưng trái tim cô… nhất định sẽ làm!
Chị… em có thể nói ra điều này không? – Puny chạy thục mạng đến trước mặt Kiều
Chị còn thấy cô bé ấy thở hồng hộc vì chạy!
Em cứ nói – Chị Kiều thản nhiên
Em… em muốn biết chị và Vyl có quan hệ gì? – Puny hơi ngập ngừng nhưng giọng đã ổn định lại
Kiều cười nhẹ, đáp:
Sao? Em muốn nghĩ đó là quan hệ gì? Chị quen biết Prince rất lâu! Khi ấy tất cả đều cùng niềm đam mê mà chơi thân với nhau. Chị thích tình
bạn ấy. Và cũng thích cậu nhóc mỗi lần chị dạy nhảy xong đều ở lại tập
thêm cho đến khi thấm mệt! Chị là người con gái cậu nhóc ấy có thể nói
chuyện quá 2 phút! Rất rất thân. Em có thể hiểu đó là một mối quan hệ
thân thiết!
Nghe xong, Puny hơi buồn! Anh thân với chị ấy lắm sao? Thế thì cô còn ý nghĩa gì với anh giờ đây không?
Em thích anh ấy! – Cô bé lấy hết can đảm nói ra điều này
Như Kiều thoáng nét ngạc nhiên. Nhưng tính chị vốn bình ổn. Xưa nay
dù có chuyện tày đình chị cũng chỉ thể hiện một chút ra ngoài, dù thâm
tâm chị rối lắm!
Cậu ấy không thích người như em đâu! Mà nếu em nghe được lời vừa rồi Vyl nói thì em phải hiểu là cậu ấy thích chị!
Nhưng mà… anh ấy đã từng nói thích em! Anh ấy nói anh ấy không đùa!
Anh ấy còn ôm em nữa. Anh ấy cõng em dù luôn miệng nói em nặng. Anh ấy
băng tay ch