Snack's 1967
Chiến Thư Của Nàng Tình Nhân Nhỏ

Chiến Thư Của Nàng Tình Nhân Nhỏ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322144

Bình chọn: 9.00/10/214 lượt.

ồn lấy tôn nghiêm của mình, chẳng lẽ cũng là sai sao.

Đôi mắt Lan Đạo Uy thoáng hiện lên vẻ thương yêu nhưng lập tức chuyển sang
cứng rắn, anh chuyên quyền tuyên bố. “Anh đã nói rồi, không thể có điều
gì che giấu anh, ngược lại anh cũng sẽ đối xử công bằng với em.”

“Không công bằng, rất không công bằng! Em chẳng qua chỉ nợ anh một chút ân
tình, nhiều nhất là thỏa thuận làm người tình của anh thôi, không lý do
gì phải trả nợ bằng tất cả những gì trân quý nhất của em.” Phương Tử Cầm nghẹn ngào.

“Đã không kịp rồi, em đừng nghĩ muốn hối hận! Từ hôm nay trở đi, anh sẽ giữ chặt em bên người, cho đến khi em cam tâm thần
phục anh, thừa nhận anh là chúa tể của em mới thôi.” Lan Đạo Uy âm trầm
nói. Cho tới nay anh chưa từng có ham muốn mãnh liệt và không khống chế
nổi đối với người phụ nữ khác như vậy, vẻ kháng cự mơ hồ của cô khiến
anh giận dữ không thôi, trong lòng có một ngọn lửa mãnh liệt thiêu đốt,
ngọn lửa này chỉ có cô mới có thể dập tắt.

Đôi mắt long lanh
trong suốt của Phương Tử Cầm u oán nhìn anh, mệnh lệnh ngang ngược của
anh khiến lòng cô mơ hồ dao động, không hiểu phải làm sao.

“Từ ngày mai trở đi, không cho em đến Tư Tài làm việc nữa.” Lan Đạo Uy ra lệnh.

“Vì sao? Em đã kể mọi việc với anh rõ ràng rồi mà!” Phương Tử Cầm kinh hoảng.

“Lữ Tử Khiêm kia rõ ràng là còn yêu em, anh không thể để cho em và anh ta
có cơ hội ở cùng một nơi.” Lan Đạo Uy tức giận phản bác.

“Em đã nói rõ ràng với anh ấy, em với anh ấy là không có khả năng. Anh tin em có được không?” Phương Tử Cầm kích động nói.

“Anh nói không được là không được! Nếu em muốn đi làm ở Tư Tài thì anh đành phải cho Lữ Tử Khiêm rời đi.”

“Không được, anh không thể làm như vậy, đối với Lữ Tử Khiêm rất không công
bằng.” Phương Tử Cầm kịch liệt phản đối. Trời ơi! Cô gặp phải sát tinh
gì đây! Đây có phải là sự trừng phạt mà ông trời dành cho cô? Khiến cho
cô gặp phải anh.

“Hai con đường cho em chọn, nếu em không rời khỏi Tư Tài thì Lữ Tử Khiêm phải rời đi.” Lan Đạo Uy không hề hào phóng nói.

Phương Tử Cầm thần sắc ảm đạm, bất đắc dĩ gật đầu, “Được, em đồng ý với anh sẽ không về Tư Tài làm việc.” Cô đột nhiên thấy mệt mỏi cùng cực, cuối
cùng cũng không còn sức để đấu với anh.

Lan Đạo Uy hài lòng cười. “Anh biết em không thích ở nhà, như vậy đi, em đến Tường Duệ làm. Cho
đến nay anh cũng chưa tìm được một trợ lý vừa lòng.” Anh đương nhiên cảm thấy tâm tình rất sảng khoái.

“Em phải làm việc chung với anh?” Phương Tử Cầm hoài nghi hỏi.

“Đúng vậy, năng lực của em rất tốt, tiếng Anh lại lưu loát, có thể giúp anh
xử lý rất nhiều việc, anh sẽ chi lương cho em thật ưu ái.”

” Vậy
em đây chẳng phải mỗi ngày đều phải ở bên cạnh anh sao?” Cô có chút do
dự, cứ như vậy thì ngay cả thời gian tự do của bản thân cô cũng không
có.

” Sao? Em không muốn à?” Lan Đạo Uy dùng đôi mắt không vui nhìn cô.

Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của anh, Phương Tử Cầm nuốt vào lời từ chối.” anh
nói thế nào thì cứ làm thế đấy đi!” Cô không tức giận trả lời.

Lan Đạo Uy phát ra một tiếng cười trầm thấp vừa lòng , hai tay anh lần ra
phía trước người cô nắm lấy hai nụ nhỏ trước bờ ngực mềm mại trắng ngần
của cô.

Phương Tử Cầm kinh hô một tiếng,” anh…… anh định làm gì nữa?” Lần điên cuồng vừa nãy đã khiến cô mệt chết rồi.

” anh còn muốn em nữa.” Môi anh cúi xuống một bên ngực của cô, tay anh không ngừng xoa nắn bên kia.

” Đừng…… Như vậy, lần thứ hai mới vừa nãy còn chưa đủ sao?” Cô trả lời
hụt hơi, cô không nghĩ rằng sức lực của mình còn đủ để tiếp nhận tinh
lực dồi dào của anh.

” Không đủ! Đây là em nợ anh, hại anh cả
tuần mất ngủ, anh phải đòi lại cả vốn lẫn lãi.” Lan Đạo Uy khàn khàn
nói, một bên nhẹ nhàng cắn mút vành tai cô.

” Nhưng…… Em…… Em đói!” Cô giãy dụa nói, đang định lừa phỉnh cái người bên trên đang càng ngày càng không biết phải trái.

Lan Đạo Uy chỉ cười cười mà không hề dừng lại,” Anh cũng đói…… Hơn nữa còn
cực kì đói.” Anh mờ ám nhìn cô, “chỉ có em mới có thể khiến anh no” Anh
tách hai chân cô ra, nhẹ nhàng ướm thử.

Gò má Phương Tử Cầm đà hồng, hơi thở dồn dập, căn bản nói không nên lời .

” Chờ anh ăn no xong sẽ tự mình xuống bếp làm bữa tối cho em.” Giọng anh
yêu chiều mà khàn khàn . Lập tức, anh xoay người đè lên cô, cơ thể cường tráng không ngừng cọ sát vào cô, anh thỏa mãn thở dài, sau đó dường như không chờ đợi nổi , anh hòa nhập bản thân mình vào thiên đường ấm áp
đang chờ đợi anh……..

Sáng hôm sau, Phương Tử Cầm cả người mệt mỏi tỉnh lại, ánh sáng rạng ngời khiến cô cảm thấy chuyện hôm qua như một giấc mộng.

Nghĩ lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua, cơ thể của cô hơi run rẩy, tinh
lực hơn người và thể lực của Lan Đạo Uy cô không dám lĩnh giáo. Tối hôm
qua ngoài việc xuống giường làm bữa tối cho cô, cả đêm anh quấn quýt lấy cô không rời, đòi hỏi cô hết lần này đến lần khác, mãi đến lúc anh no
nê mới thả cô ra

” chào buổ