
hừ lâu nữa, 3
đứa nhảy vào xử. Vừa bỏ cái đùi gà vào miệng nó quay qua chị phục vụ
nói:
- Ị ơi, ị ể ồ ại ây oy y y – Nó nói xong, mặt chị phục vụ chỉ có một dấu chấm hỏi
- On ày ó ói là ị ể ại ộ ồ ục ụ oy y y, ị à ông ỉu à – Bình giải thích cho chị phục vụ hiểu
- Ày u oá, ói ị ai à ỉu ược, ó y ị - Phương vừa nhai, vừa cười
Rõ khổ, nó nói đã đủ phức tạp, 2 con bạn nhảy vào còn điên thêm. “Ăn
cũng không xong”, nó đang định nuốt trôi rồi giải thích khi thấy bộ mặt
ngờ nghệch của cô phục vụ này.
- Haizz, cô đang ăn đùi gà nói là: “Chị ơi, chị để đồ lại đây roy đy đy” – Hắn giải thích, đúng là không được yên với cô này
- Còn cái cô đang mút cọng bún nói với chị là: “Con này nó nói là chị để lại bộ đồ phục vụ roy đy đy” – Tự giải thích cho chị phục vụ, mà mắt cứ dán vào cái miệng đang chu ra mút bún của Bình (tại sao lại nhìn, có ai “xông minh” mới bít thoy)
- Con nhỏ cuối cùng, đang ăn như heo kia nói : “Mày ngu quá, nói zị ai
mà hỉu được, sorry chị” – Long là nhà phiên dịch cuối cùng
Chị phục vụ nghe xong, thì vội chạy vào trong nhà tắm, cởi bộ đồng phục
ngoài ra, sau đó vội vàng rời khỏi phòng vì “khiếp đảm cộng sợ hãi”. 3
nhỏ thật sự không biết sức ăn của 3 nhỏ kinh khủng tới mức độ nào. phải
gọi là “quét sạch không còn một bóng quân thù”
“Phù, may mà nhỏ đó không để ý”. Lúc nãy, Long vô tình nói nhỏ Phương là heo, may là cô bạn đang chăm chú ăn nên không biết, nếu không thì không ai biết hậu quả. có lẽ ngày mai báo thanh niên sẽ lên trang nhất với
tít “Cậu út Highland Coffee và lầu 13 Inter Continental”. nghĩ tới thôi, tự nhiên Long toát mồ hôi.
Sau khi đánh giặc xong, cứu nước nhà xong, giải quyết hạn hán cũng như lũ lụt xong, 3 nhỏ quay qua hỏi:
- nè, sao 3 anh lại hỉu ngôn ngữ Miên của chúng tôi
- Hơ, đó mà là ngôn ngữ Miên á, cô có bị….. – Lại là Long chooc chooc
- Nghe đây, giải thích đi Bình – Phương nói
- Miên viết tắt từ chữ Miệng, chúng tôi chỉ nói ngôn ngữ này khi đang
ăn, vì thế sẽ có một số âm bị nuốt, từ đó, chúng tôi bỏ chữ “g” và dấu
nặng – xem như nó bị nuốt – Bình trầm ngâm giải thích
- Mà nói đi, sao mấy anh hỉu – Nó hỏi
- Xời, 3 anh đây thông minh mà, chiện nhỏ như con sâu – 3 tên hất mặt, vuốt tóc ra sau, ưỡn ngực, mắt nhìn lên trần nhà
Thấy không gian bỗng im lặng lạ thường, 3 tên đành dời mắt từ trần nhà
xuống chỗ tụi nó, thì thấy 3 đứa nó tay bịt miệng, tay ôm bụng, xếp
thẳng hàng kéo vào nhà tắm
- Ê, vừa phải thôi nha. Phản ứng zị là hơi bị quá à nha >”< - Long xì khói khi thấy bộ dạng mún ói của 3 đứa.
- Tại 3 người chảnh ch… quá mà – Nó nói
- Cô nói ai chảnh cho…. ê ê, tui ko nói anh chảnh cho nha, chảnh ch là
chảnh chẹ - Hắn đang định la nó thì nó đã nhảy vào họng cãi
- Ai bảo anh nhắc tới sâu – Phương ôm bụng nói
Sau đó, 3 đứa nó kéo nhau vào nhà tắm, đóng cửa. 3 tên ở bên ngoài thấy
hối lỗi, vì ăn nói vô ý tứ, làm cho tụi nó phải nôn oẹ thế. 3 tên cáo
già này cứ nghĩ như thế vì chỉ toàn nghe “oẹ, oẹ” phát ra từ nhà tắm,
chứ nào có hay, họ đã nằm trong tay 3 con quỷ to này rồi. Tụi nó thì ôm
bụng phì cười trong này, chỉ cố bụm miệng để không cười to.
Loay hoay một lúc, Phương và Bình mới mò đầu ra. Không thấy nó ra cùng, nên hắn vội hỏi:
- Nhỏ Quyên đâu? Sao chỉ có 2 em ra?
- Anh này hỏi hay thiệt, thì tất nhiên là…. á – Phương đang định trả lời là nó đang thay đồ trong đó thì bị Bình thúc cho một cái
- Ui, mày có sao ko Phương, tao vô ý đạp lên chân mày, xin lỗi nha
(Bình chớp chớp mắt nhìn Phương – 3 tên nhìn zô thấy Bình cứ như cún con hối lỗi, rất rất là tội nghiệp, trong khi chỉ có Phương mới thấy được
sự thật :
Cuộc nói chiện trong thinh lặng:
- Ai bảo mày nói cho 3 ông này nghe – Bình hỏi
- Ơ thì ….. – Phương ú ơ
- Thôi thôi, có trò hay phá con Quyên đây, mày chỉ cần gật đầu đồng ý thoy – Bình chớp chớp mắt lúc này đây
- Ừ, tao bỏ qua cho mày đó. Mày liệu hồn, làm gì thì làm, tao mà bị đau là mày chết, nhớ chưa bạn Bình cu….te – Phương đồng ý như Bình nói, đồng thời đe doạ Bình, vậy mà 3 thằng – đặc biệt là Long – lại nghĩ Phương hiền lành
Sực nhớ kế hoạch của mình, Bình xoa tay vào nhau, miệng nhếch một nụ
cười, “kaka, lần này cho mày tơi bời hoa lá lun nghen con Quyên kia,
kakaka”
- ủa, sao nó lâu ra vậy? lúc nãy nghe nó nói là nó thấy hơi khó chịu
buồn nôn nên ở trong đó thêm xíu mà ta – Bình giả vờ lo lắng, đôi vai
run run như sắp khóc mà nào ai hay cô ấy đang nín cười
- hở, sao tao biết, hay zô xem coi, lỡ như … - Phương bỏ lửng câu, xoay ánh mắt đưa từ Bình sang Phong
Quả nhiên Phong dính bẫy đi ngay vào phòng tắm. Vì đây là phòng Suite,
lại dành cho 3 thằng này nên khá rộng, vì thế nó và hắn đã tách biệt
hoàn toàn với 4 ng này. Phong bề ngoài thì tỏ vẻ không lo lắng, nhưng
trong lòng sốt ruột khi nghĩ tới tính hấp tấp và hậu đậu của nó “có p