
à tìm cậu nhưng không thấy đâu. Mình đoán là cậu ra đây.”
Rồi My nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh, lấy khăn giấy lau nước mắt cho
tôi. Cả hai đứa cứ ngồi đó yên lặng, trên chiếc xích đu, mắt nhìn về
phía xa xăm.
“My này, tớ có thể mượn vai cậu một chút không?”
“Ừ…”
Dường như bây nhiêu vẫn chưa đủ, tôi dựa vào vai cậu ấy khóc ngon lành.
Ít ra khi có My ở đây, tôi thấy mình không còn đơn độc nữa.
Khóc xong, tôi kể cho cậu ấy nghe hết tất cả mọi chuyện. Sau cùng, My hỏi tôi:
“Cậu có thích Justin Bieber, hay Logan Lerman không?”
“Có chứ. Hầu hết các cô gái đều thích họ.”
“Vì sao?”
“Vì họ đẹp trai, tài năng.”
“Ừ. Đúng là như vậy đấy. Justin thì có hàng triệu fan nữ trên khắp hành
tinh. Fan bình thường cũng có, fan cuồng cũng có. Cậu nghĩ xem, có bao
nhiêu cô gái trong số đó từng mơ mộng mình là bạn gái của Justin Bieber
chứ?”
“Rất…rất nhiều.”
“Nhưng một điều đáng buồn là không ai trong số họ sẽ trở thành bạn gái của JB cả.”
“Ừ…”
“Chuyện của cậu cũng như vậy đấy Kem à. Cậu thích Kiwi vì anh ấy nổi
tiếng, đẹp trai, lịch lãm, chẳng khác nào việc cậu thích JB hay LL cả.
Thử xem nhé, cậu biết anh ấy thích ăn món gì không?”
“Không…”-Tôi buồn rầu.
“Màu sắc yêu thích?”
“Mình không biết, mình thấy anh ấy hay mặc đồ đen.”
“Cậu biết gì về anh ấy, về bạn bè, về gia đình?”
“Một chút.”
“Mình nghĩ cậu nên dừng việc này lại, Kem à. Tình cảm của cậu dành cho
anh ấy chỉ dừng lại ở mức yêu mến, ngưỡng mộ thôi. Nếu cứ tiếp tục, nó
sẽ không đi đến đâu cả, chỉ khiến cậu thêm buồn.”
Có lẽ vậy. Tôi đã ngộ nhận rồi. Tôi không hề thích anh ấy, tôi chỉ
ngưỡng mộ thôi. Tôi thích Kiwi đơn giản vì các cô gái đều thích anh ấy,
coi anh ấy như là thần tượng.
Có thật thế không?
Vậy ra những lúc tim đập thình thịch khi ở bên cạnh Kiwi cũng là vì hâm mộ?
Cảm giác ấm áp, hạnh phúc khi được Kiwi bế xuống phòng y tế, cùng Kiwi
nghe nhạc, dựa vào lưng anh ấy ngủ thiếp đi, cũng là vì hâm mộ?
Cảm giác khi nghe anh ấy gọi tôi là Ice-cream, hay khi anh ấy dặn tôi đi về cẩn thận, cũng là vì hâm mộ?
Rồi lúc đạp xe đến trường cùng Kiwi, nghe anh ấy kể về Colorado tươi đẹp, thứ cảm xúc ngọt ngào lúc ấy, cũng là vì hâm mộ?
Chắc thế. Có lẽ thế. Là tôi hâm mộ anh ấy. Chỉ vậy thôi. Một lý do rất giản dị.
Sự thật này thật quá phũ phàng. Nhưng dẫu sao cũng cảm ơn cậu, My à. Cảm ơn vì đã cho mình thấy điều đó.
…
Tối hôm ấy, tôi đã gọi điện cho Kiwi, nói hết với anh ấy, rằng đúng là
tôi thích anh ấy thật, nhưng chỉ dừng lại ở hâm mộ mà thôi, mong anh ấy
không hiểu lầm.
Tôi cũng không khóc nữa, khóc nhiều mắt sẽ sưng lên và khiến tôi thấy
khó chịu. Kiwi không nói gì nhiều, anh ấy có vẻ khá buồn và lo lắng.
“Giữ gìn sức khỏe nhé Ice-cream. Ngủ ngon.”-Đó là câu cuối cùng Kiwi nói với tôi.
Thế là xong. Mọi chuyện kết thúc ở đây. Thật là vui vẻ và nhẹ nhàng.
Từ mai đến lớp gặp Kiwi, tôi đã có thể mỉm cười với anh ấy và tự tin
rằng: “Anh Kiwi, nhìn em này! Em rất vui vẻ! Rất rất vui vẻ anh có thấy
không? Chúc anh, và Mai Linh nữa, hạnh phúc! Hai người thực sự rất đẹp
đôi đấy!”
Tôi biết, việc này có thật khó khăn, nhưng không sao, thời gian trôi qua, tôi sẽ làm được…
…
Dẹp hết mọi chuyện không vui sang một bên đi. Ngày mai sẽ là một ngày tươi sáng…!
Cuối cùng thì cái ngày-trọng-đại ấy cũng đã đến. Tôi cho rằng đó sẽ là
một ngày tươi sáng hơn mọi ngày. Nhưng thực sự thì nó đã quá tươi sáng
tới mức chói lóa và không thể tin nổi.
Ngày hôm nay, tạp chí Teeny ra số mới. Việc đó không có gì đặc biệt cả,
Teeny vẫn ra số mới đều đều mỗi tuần, và mọi người cũng mua nó đều đều
mỗi tuần để cập nhật thông tin, thư giãn, giải trí. Teeny là một tạp chí rất được giới học sinh, sinh viên ưa chuộng. Sẽ thật là “cool” khi bạn
đến trường với Teeny ở trên tay, quyển báo với bìa bóng loáng, màu sắc
rực rỡ bắt mắt quả là một phụ kiện thời trang không thể thiếu giúp bạn
trở nên nổi bật.
Quay trở lại vấn đề chính, về cái bài báo phỏng vấn tôi ấy. Tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng mình sẽ được lên báo, tên tuổi, hình ảnh của mình cũng
được biết đến rộng rãi hơn, mọi người sẽ biết đến những bài hát tôi sáng tác, và tất nhiên, họ sẽ nghe chúng, gật gù nói rằng: “À, hay đấy!”.
Chỉ vậy thôi cũng khiến tôi hạnh phúc bay thẳng lên mây xanh rồi.
Nhưng…nó không hề đơn giản như tôi nghĩ.
Bài báo ấy-nó đã làm thay đổi cuộc đời tôi một cách đáng kinh ngạc, đánh dấu một bước ngoặt lớn và mở ra cánh cửa đến với thế giới showbiz lộng
lẫy, hòa nhoáng nhưng cũng đầy phù phiếm.
Nói cách khác, tôi-Kem-sắp trở thành một ngôi sao.
♥♥♥
Khi bước những bước chân đầu tiên vào cổng trường, tôi đã linh cảm thấy
có gì đó khác lạ. Đó là cách những anh chị khóa trên cầm quyển Teeny
trên tay, chụm lại với nhau sôi nổi bàn tán, khi nhìn thấy tôi