Snack's 1967
Chuyện Tình Kem Kiwi

Chuyện Tình Kem Kiwi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325634

Bình chọn: 10.00/10/563 lượt.

i người rất yêu thích đấy! Cụ thể là chỉ trong
vòng 3 ngày, clip của bạn đã có hơn 100.000 lượt xem và hơn 1000 bình
luận. Bạn nghĩ sao về điều này?

Kem: Chào các độc giả của Teeny! Mọi thứ xảy đến thật là bất ngờ vì
người up video đó lên không phải mình mà là cậu bạn thân của mình-Siro.
Mình rất vui vì không nghĩ được rằng có nhiều người lại yêu mến mình đến thế. Nhất là lúc mới biết, mình thấy khá là shock.

PV: Kem có thể chia sẻ về ý tưởng clip đó không?

Kem: Ồ, thực ra bọn mình đã không hề chuẩn bị hay lên ý tưởng gì trước
cả. Lần đó Siro và mình đến trang trại bò sữa của ông nội chơi, tiện thể Siro mang theo máy quay mới đến quay thử. Lúc bọn mình xuống hồ nước
chèo thuyền, bỗng dưng bạn ấy nổi hứng muốn quay mình hát. Mũ Len Nhỏ
đơn giản chỉ là một sản phẩm rất tình cờ khi đó mà thôi. Nhưng được chú ý như vậy, mình thấy rất hạnh phúc. (cười)

PV: Một chút về bản thân Kem nhé. Bạn đã học chơi guitar bao lâu rồi? Và bạn đã qua trường lớp đào tạo thanh nhạc nào chưa?

Kem: Mình học guitar đã được 3 năm rồi. Còn về thanh nhạc thì mình cũng biết một chút ít qua những giờ học nhạc năm cấp 2.

PV: Thần tượng âm nhạc của Kem là ai vậy?

Kem: Mình thần tượng nghệ sĩ piano Yiruma, phong cách âm nhạc của ông
ảnh hưởng rất nhiều đến mình. Các bản piano của Yiruma rất trữ tình, nhẹ nhàng, êm đềm, khi thì buồn man mác, nhưng cũng có lúc vui tươi, ngọt
ngào, tràn ngập sức sống ^^.

PV: Thú vị thật đấy Kem à! Bạn có thể nói đôi điều về mỗi ngày của bạn được không?

Kem: (Cười) Mỗi ngày của mình cũng giống bao bạn khác, không có gì đặc
biệt cả. Mình đến trường vào buổi sáng, buổi chiều thì đến câu lạc bộ
Tiếng Anh hoặc ở nhà học bài, nghỉ ngơi, vui chơi cùng bạn bè,…

PV: Bạn có dự định gì cho tương lai chưa? Có bao giờ bạn mơ ước trở thành ca sĩ nổi tiếng không?

Kem: Mình yêu âm nhạc, yêu ca hát. Đó là sở thích, đam mê từ bé của mình rồi. Còn việc theo đuổi nó và trở thành ca sĩ, mình cũng từng mơ ước,
nhưng thật khó nói, còn tùy thuộc vào yếu tố may mắn vì mình còn rất
trẻ, có vô vàn sự lựa chọn trước mắt. Mỗi bài hát mình viết ra, cũng
giống như việc trồng một cái cây nhỏ. Nếu mình thực sự chăm sóc cái cây
ấy bằng tình yêu và lòng nhiệt thành, cái cây ấy sẽ lớn lên xanh tươi,
vậy thôi ^^!

PV: Vậy Kem có ý định up thêm nhiều clip nữa không? Hẳn sau bài phỏng
vấn này, sẽ có thêm nhiều người biết tới bạn và yêu thích clip của bạn
đó.

Kem: Chắc chắn rồi!

PV: Cảm ơn Kem vì buổi phỏng vấn thú vị này. Chúc bạn học tốt và đạt được những ước mơ của mình!

Bài và ảnh: Việt Phương

Trên đây là toàn bộ bài phỏng vấn của chúng tôi. Thực ra thì nó hơi ngắn so với tôi tưởng tượng. Bởi hôm đó anh Việt Phương đã hỏi tôi rất nhiều thứ khác, như về trường trung học Isaac, về bạn bè, gia đình, cả mèo
béo Jimmy nữa. Nhưng chắc vì khuôn khổ có hạn nên không đăng tải hết
được.

“Mình rất thích so sánh ví von với cái cây của cậu, triết lý ra phết!”-My chống cằm gật gù.

“Lẽ ra Teeny nên đến tận lớp chúng mình phỏng vấn mới đúng. Biết đâu
người ta tóm được mình và hỏi về Kem nhỉ.”-Long Hôi Nách mơ màng, cặp
mắt ti hí cùng cái môi dày cộp của nó cứ trề ra khiến tôi buồn cười
không chịu được.-“E hèm. Kem là một người bạn rất tốt, cậu ấy học giỏi,
luôn vui vẻ giúp đỡ các bạn xung quanh, năng nổ nhiệt tình tham gia các
hoạt động ngoại khóa, chúng em rất tự hào về bạn ấy!”

“Thôi đi Long! Khiếp quá đấy!”-Tôi lấy quyển Teeny đập cho cậu ta một cái.

“Lên báo là phải khao nhé!”-Huy Tuti lên tiếng, nó là một tay họa sĩ
nghiệp dư chuyên môn phóng tác, vẽ vời bừa bãi lên chân dung người nổi
tiếng trong sách Văn cũng như Lịch Sử. Tôi đã cá với nó là kiểu gì cũng
có ngày cô Hà Anh bắt được và cho nó một trận tơi tả.

“Ừ, tất nhiên rồi. Chuyện vui thế này cơ mà.”-Siro bật cười.

“Vui nhỉ?”

“Haha người nổi tiếng cơ đấy! Mỉa mai quá ha?”

Tôi giật mình quay đầu lại. Thì ra là hội Gigi.

“Có mỗi một clip hát hò vớ vẩn mà cũng được tung hô ầm ĩ trên báo?
Chuyện gì đang diễn ra ở cái thế giới này vậy?”-Gigi làm ra vẻ khó hiểu.

“Kiểu này chắc về phải học đàn guitar rồi hát một bài hát, biết đâu mai kia lại được lên Teeny làm người nổi tiếng nhỉ? Hô hô.”

“…”

“Thôi đi!”-Siro bực mình quát ầm lên.-“Các cậu để cho Kem yên đi có được không?”

“Nghe này Gigi, Kem thực sự rất tài năng, nhưng lại chưa bao giờ được
phát hiện, cậu ấy đã bị lãng quên trong bóng tối quá lâu rồi, bây giờ là lúc cậu ấy cần phải bước ra và tỏa sáng, hiểu không?”-My cũng đáp lại.

“Tài năng? Cậu ta mà được gọi là tài năng ư? Thật là điên rồ quá mà!”

“Mình chưa bao giờ nhận mình là tài năng hay thế này thế nọ cả. Việc
được Teeny phỏng vấn chẳng qua là vì mình may mắn mà thôi. Nó cũng chẳng phải cái gì to tát lắm đâu. Các cậu đừng cãi nhau nữa!”-Tôi luồn qua
người Siro và bước chậm chạp về chỗ ngồi của mình.

Mặc dù nói thế, nhưn