The Soda Pop
Cô Bé Nói Dối

Cô Bé Nói Dối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322965

Bình chọn: 7.00/10/296 lượt.

và cô như oan gia thù địch. Đến khi anh bị ba đuổi khỏi nhà,
cô vô tình đọc được dòng nhật ký của anh để trở nên thân thiện. NHất nhất đầu
đuôi không bỏ xót một chi tiết dù nhỏ nhặt nào, cô lần lượt kể ông nghe.

Vậy là… Triệu Vỹ không gạt bé, không hề giấu giếm thân phận
của mình như ông tưởng. Như trút được gánh nặng ngàn cân, ông thở phào ra nhẹ
nhõm rồi chăm chú nhìn con.

Quả là tình yêu màu nhiệm thật, có thể cải tử hoàn sinh, cứu
sống muôn loài. Không tin ư? Nhìn Đinh Đang con ông thì biết. Mới đó vẻ mặt ủ dột
đã mất tiêu. Mặt mày rạng rỡ, mắt ngời sáng, con bé kể về Triệu Vỹ say mê không
biết chán. Dường như càng lúc càng hăng.

- Đinh Đang à, có phải con và Triệu Vỹ đã yêu nhau? – Chợt cắt
ngang câu chuyện, ông nhìn con chăm chú, chờ phản ứng.

- Con…. con… – Biết không thể giấu cha và cũng không muốn giấu
làm gì, Đinh Đang cắn nhẹ môi ấp úng, mặt đỏ bừng xấu hổ – con cũng không biết
nữa. Chúng con chưa ai nói với ai về vấn đề này. Nhưng… con có cảm giác rằng…
Triệu Vỹ chẳng yêu con. Ảnh chê con còn con nít.

Nguy hơn tưởng tượng của ông rồi. Đinh Đang đã đơn phương
yêu người ta trước. Hèn gì mấy hôm nay con bé cứ u sầu, ủ rũ. Không được! Phải
cắt đứt ý tưởng này trong nó ngay lập tức, bằng cách nào bây giờ? À! Như chợt
nhớ, ông chìa tờ báo ra trước mặt con.

- Đinh Đang, con đọc đi!

Đang nói chuyện tình yêu, sao ba lại chuyển đề tài bắt mình
đọc báo? Như ngạc nhiên, Đinh Đang ngước mắt nhìn. Bắt gặp cái gật đầu khuyến
khích của ông, cô lật tờ báo ra và chợt hiểu.

Triệu Vỹ ư? Đúng là Triệu Vỹ rồi. Nhưng… sao anh được in
ngay trang bìa vậy? Để xem: một ngôi sao vừa xuất hiện trong làng bóng đá. Ngai
vị của vua bóng đá Vương Thanh đã được kế thừa. Triệu Vỹ với lối đá xà tuyệt đẹp
đã giành được vương miện “Đôi giày vàng” tại cúp vô địch Đông Nam Á..

Ôi! Thật vậy sao? Trang báo được lật nhanh vội vã. Như quên
mất ông Hưng, Đinh Đang cúi đầu chăm chú đọc. Thật không ngờ chỉ mới sáu tháng
thôi, Triệu Vỹ đã làm được chuyện thần kỳ. Tài giỏi thật!

Càng đọc càng say mê, càng vỡ lẽ. Thì ra bao ngày nay cô đã
trách oan anh. Không nhận thư phải đâu anh vô tình, vô nghĩa. Anh bận sang Thái
Lan thi đấu mà.

Theo các phóng viên, Triệu Vỹ là một phát hiện của huấn luyện
viên Phan Khải. Ông đã tình cờ bắt gặp anh sáng chói giữa đội banh không chuyên
nghiệp Tự Cường trong một trận giao tranh hữu nghị bán vé từ thiện giúp đỡ đồng
bào bị thiên tai, lũ lụt.

Họ còn nhấn mạnh, nhắc nhở đến công lao của một người mà
Đinh Đang không bao giờ ngờ đến. Đó chính là ông Hưng, ba của cô. Đó chẳng qua
lúc bị phỏng vấn, Triệu Vỹ cứ luôn miệng nhắc đến ông, một mạnh thường quân đã ủng
hộ đội bóng hết mình. Từ sân bãi.. đến việc góp phần đưa anh đến thành công rực
rỡ hôm nay. Ông chính là người chịu bỏ ra năm mươi triệu mua chiếc vé từ thiện
đầu tiên của ban tổ chức với một yêu cầu.Cho đội banh Tự Cường được tham dự giải
và cũng nhờ thế mà huấn luyện viên Phan Khải phát hiện được một nhân tài.

Không phải vậy đâu! Đinh Đang nghe ganh tỵ, Triệu Vỹ hiểu lầm
rồi. Nếu phải tính, công bằng mà nói công này là phần cô. Chính cô chứ ai đã bắt
ba làm như vậy, cô mới chịu về. Nhưng thôi… thấy anh thành công cô cũng mừng lắm.
Cuối cùng rồi anh cũng tạo thành sự nghiệp từ đam mê của bản thân mình. Thích
thật!




- Con dường như vui lắm, phải không? – Thấy con ôm tờ báo tủm
tỉm cười, ông Hưng hỏi. Không giấu giếm, Đinh Đang gật đầu:

- Vâng, vui lắm. Triệu Vỹ đã thành công. Ba biết không, toàn
công của con đó. Trời ơi, đội banh Tự Cường bây giờ vui phải biết. Họ chắc đang
liên hoan với nhau, cười hỉ hả. Không được, ba phải cho con đi. Con muốn chúc mừng
Triệu Vỹ. Anh hẳn cũng đang nóng lòng gặp con ghê lắm. Chà, có biết bao nhiêu
chuyện cần tâm sự. Đi Thái Lan, chắc anh chụp nhiều hình lắm.

- Đừng ngây thơ quá Đinh Đang. Sự việc không như con tưởng
tượng đâu.

- Là sao cơ? – Đang hớn hở, nghe cha nói, Đinh Đang quay đầu
nhìn lại.

- Với thành công đó, Triệu Vỹ bây giờ chẳng ở không để đến với
“Tự Cường” đâu. Mà dù có rảnh.. anh ta cũng không giết thời gian của mình bằng
những cuộc tiếp xúc, giao lưu vô bổ vậy. Biết bao cuộc tiếp xúc, chuyện trò
quan trọng hơn chờ anh ta trước mắt – Bằng kinh nghiệm của một người từng trải,
ông nhìn con như thương hại.

- Không đâu, Triệu Vỹ không phải hạng người như ba nói. Con
nghĩ, người đầu tiên anh muốn gặp là con, nơi đầu tiên anh đến sẽ là đội banh
“Tự Cường” – Không tin lời ông chút nào, Đinh Đang cãi – Dù sao con và đội banh
cũng có với anh quá nhiều kỷ niệm. Hay nói đúng hơn là tụi con đã giúp đỡ anh.

- Đành rằng vậy, nhưng lòng người không đơn giản như con
nghĩ – Ông vẫn khư khư giữ ý kiến của mình – Lúc thất bại người ta khác khi
thành công người ta cũng khác. Con đừng quá tin người.

- Dù ba nói gì, con cũng không tin Triệu Vỹ là hạng người
tham sang phụ khó – Đinh Đang cũng cương quyết giữ lập trường của