
ỉ đi một mình. Sau lưng hắn còn một giai nhân nữa.
Một giai nhân rất đẹp , rất model với bộ đầm cao khoe cặp
đùi thon lẳn. Mái tóc quăn bồng và gương mặt đầy son phấn. Cô ả đeo đầy nữ
trang lấp lánh , ra vẻ một người giàu có lắm.
Gã láu cá đã mở được cánh cửa bằng chiếc chìa khóa nhỏ xíu của
mình. Nhìn điệu bộ hắn tự tin đẩy xe vào nhà , Đinh Đang biết hắn đích thực là
chủ nhân .
Sao bây giờ? Nhón nhón chân , Đinh Đang không lo cho điểm
kinh doanh lý tưởng của mình sắp bị lung lay. Cô chỉ nóng lòng muốn biết sau bức
tường dày cộm đầy miểng chai kia , gã láu cá nói gì với cô gái đẹp. Họ có phải
là người yêu của nhau không nhỉ?
Muốn biết quá ! Nỗi tò mò như lửa thiêu làm Đinh Đang đứng
ngồi không yên. Cô mặc kệ nồi bánh bao nguội lạnh. Nhắc chiếc ghế đến sát gờ tường.
Hít một hơi thật sâu , nhón người lên , Đinh Đang đu tòong teng trên thành như
một chú thằn lằn.
Gì chứ leo tường , Đinh Đang chuyên nghiệp lắm. Ở nhà , cô vẫn
thường lén ba đi chơi theo kiểu này hoài. Nên không cần phải tốn nhiều công sức
cô đã vắt vẻo trên tường , ngay trụ đèn như một chú mèo con.
Búng mình , đu tay qua một chạng cây gần đó , chưa kịp sửa lại
tư thế ngồi cho thoải mái , Đinh Đang đã phải nín thở ngồi im. Bởi trời xui đất
khiến , tàn cây nào không chọn , cô lại chọn ngay tàn cây có đôi tình nhân ngồi
ôm nhau tâm sự .
Thoảng trong tiếng lá xạc xào , Đinh Đang nghe giọng cô gái
khàn khàn :
- Triệu Vỹ , em đố anh , chiếc nhẫn hột xoàn em đang đeo mấy
ly đây?
Khe khẽ vạch tàn lá nhìn ra , Đinh Đang thấy Triệu Vỹ cầm
tay cô gái lên nhìn rồi xì một tiếng :
- Nhỏ xíu vậy , chừng hai ly mấy chứ gì ?
- Ba ly rưỡi của người ta đó – Cô gái cải chính lại rồi kéo
dài giọng của mình ra – Của anh Duy tặng cho em đó. Ảnh bảo…
- Vứt mẹ cái này đi – Kèm theo giọng cáu kỉnh là một tiếng cạch.
Giọng cô gái thất thanh.
- Sao lại ném của em đi?
- Ngày mai anh mua cho em chiếc khác to hơn – Triệu Vỹ cộc cằn
– Còn bây giờ , cấm em nhắc đến tên Duy chó chết.
- Ô ! Người hùng của em cũng biết ghen ư? – Cô gái cười lả
lơi pha chút tự hào.
- Còn nói nữa , có tin anh giết em không?
- Ôi ! Đừng anh !
Giọng cô gái nghe gấp rút , làm Đinh Đang ngỡ gã Triệu Vỹ
côn đồ dở thói vũ phu đánh đập cô ta. Đinh Đang cúi thấp xuống , cố gương đôi mắt
to nhìn xuyên qua bóng tối. Lòng nhủ lòng , dù đánh không lại , cũng nhảy xuống
can thiệp kịp thời.
Nhưng… gì thế này ! – Đôi mắt Đinh Đang chơm chớp lạ lùng.
Không phải đánh nhau , mà Triệu Vỹ làm gì… kỳ cục vậy? Hắn hôn cô gái một cách
say mê.
Là cô bé sống trong tháp ngà , được nâng niu gìn giữ như báu
vật. Đinh Đang chưa một lần chứng kiến cảnh yêu đương nam nữ , cũng như chưa một
lần đọc qua sách báo hay phim ảnh . Nên giờ đây được chứng kiến cảnh âu yếm của
hai người , cô ngơ ngác lắm. không biết xấu hổ , Đinh Đang cứ tròn xoa đôi hột
nhãn. Lòng hoang mang , cô thầm tự hỏi. Sao Triệu Vỹ lại làm như vậy nhỉ? Và cô
gái đẹp kia? Sao cô ta lại bằng lòng? Bộ không biết nhột sao?
- A…a…
Và rồi Đinh Đang không nén được tiếng kêu kinh ngạc thoát ra
khỏi miệng.
- Ai?
Tiếng kêu của Đinh Đang đã làm Triệu Vỹ giật mình. Ngưng các
hành động yêu thương , ngẩng đầu lên , hắn hét to giận dữ.
Hoảng quá , Đinh Đang nằm bẹp luôn xuống tàn cây , nín thở.
Mong sao hắn lầm tiếng kêu của mình với tiếng con tắc kè đang tặc lưỡi ngoài
kia.
Nhưng… Triệu Vỹ không thuộc hạng dễ bỏ qua sự việc. Nhặt cây
đèn pin dưới đất lên , hắn cẩn thận lia vào từng lùm cây tìm kiếm.
Làm sao bây giờ? Bị phát hiện mất thôi. Bỗng nhiên Đinh Đang
thấy mình sáng suốt và liều lĩnh vô cùng. Đợi Triệu Vỹ vừa quay lưng lại , cô lập
tức phóng xuống ngay. Nhanh như một con mèo , chân vừa chạm đất , cô vụt chạy đi.
- Anh…
Cô gái chỉ kịp kêu và Triệu Vỹ cũng kịp xoay người lại nhìn
thoáng qua bóng cô. Đinh Đang biết hắn muốn đuổi theo mình , nhưng sẽ không bao
giờ đuổi kịp. Bởi giờ đây , cô đang ở trên gờ tường trong tư thế tuột nhanh xuống
đất. Nghĩ đến gương mặt cau lại , tối sầm của hắn , Đinh Đang thấy thích quá ,
buột miệng cười lên thành tiếng.
- Mày đi đâu nãy giờ hả? – Một bàn tay bỗng đạp mạnh lên vai
cô. Sợ muốn rụng tim , Đinh Đang kêu trời trong dạ : Sao Triệu Vỹ leo nhanh vậy?
- Tao hỏi mày đi đâu nãy giờ sao không nói? – Bàn tay quay mạnh
vai nó lại.
- Ủa , là dì Ba hả? – Dì Ba tròn xoe mắt – Mày bỏ bán đi
đâu?
- Dạ , con… Cánh cửa bỗng mở cuốn lấy tâm trí của Đinh Đang.
Nhìn hai tay Triệu Vỹ xòe ra bất lực trước bước đi giận dữ của cô gái đẹp , Đinh
Đang biết hai người họ đã cãi nhau. Tự nhiên nghe khoái trong lòng , cô toét miệng
cười – Đáng đời chưa?
- Mày nói gì chứ? – Tưởng cô nói mình , dì Ba chưng hửng –
Nói ai đáng đời?
- Dạ không có – Biết dì ba đã hiểu lầm , Đinh Đang vội thanh
minh – Con nói gã Triệu Vỹ kia