Cô Dâu Bỏ Trốn

Cô Dâu Bỏ Trốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327135

Bình chọn: 8.00/10/713 lượt.

một hơi dài, nó cố mỉm cười.

Cuộc nói chuyện và đàm phán diễn ra, công ty của Khoa sản xuất
và xuất khẩu rượu bia, thị trường ở Đức là nơi đầu tiên mà anh nhắm đến khi đem
sản phẩm của mình giới thiệu ra nước ngoài, nếu cuộc làm ăn này thành công sẽ
có lợi cho những vụ làm ăn sau của anh.

Anh nghĩ mình cũng hơi liều khi đi thuê một con bé non choẹt
này làm phiên dịch cho mình, anh có hơi sợ và hơi hối hận, nhưng mà không sao,
vì anh tin vào khả năng của mình, không phải có nhiều vụ đều do anh tự giải quyết
hay sao, nếu Vân giúp cho anh được là tốt nếu không anh sẽ có cách khác.

Nhưng cuộc đàm phán diễn ra tốt đẹp hơn so với anh tưởng,
Vân đã làm rất tốt vai trò của mình, nó mỉm cười thật tươi, nó hay thêm những
câu dịch dí dỏm vào làm cho phía đối tác bên kia cười suốt, ông ta hài lòng về
vụ làm ăn này.

Sau khi kí kết hợp đồng xong, ông ta nói tiếng anh với Khoa.

- Cô thư ký của anh tuyệt lắm, cô bé đó nói tiếng Đức và hiểu
nó y như người bản xứ, và cô bé cũng nói với cái giọng mượt mà rất thu hút người
nghe, xem ra anh đã tìm được một người tuyệt vời đấy nhỉ, chúc mừng anh và hy vọng
chúng ta có thể hợp tác làm ăn với nhau lâu dài...!!

Khoa cũng cười bảo.

- Vâng, tôi cũng hy vọng thế...!!

Anh mời họ đi ăn với mình, nhưng họ từ chối vì họ còn có việc
bận nên chỉ còn lại Khoa và Vân.

Vân nhăn nhó vì nó đói quá rồi, nó cần ăn, nó bảo Khoa.

- Anh có thể tha cho tôi một lúc được không, tôi cần phải đi
ăn, nếu không tôi sẽ xỉu vì đói mất...!!

Nhìn cái mặt nhăn như khỉ của Vân, Khoa bật cười bảo.

- Nào chúng ta đi ăn, dù sao tôi cũng nên cảm ơn cô vì cô đã
giúp cho tôi ký được hợp đồng...!!

Vân chẳng quan tâm cái nó cần bây giờ là ăn, còn chuyện anh
ta có cảm ơn nó vì nó hoàn thành tốt nhiệm vụ hay không với nó cũng không có gì
là quan trọng.

Nó bỏ đi ra xe trước còn Khoa theo sau, cả hai tới một nhà
hàng sang trọng.

Khoa hỏi nó.

- Cô muốn ăn gì thì cứ gọi tự nhiên nhé vì tôi không biết là
cô thích gì để giúp cô đâu...??

Vân còn chưa kịp lên tiếng thì nó thấy Hoàng và Vũ cùng đi
vào, nó tròn mắt và há hốc mồm ra vì kinh ngạc, vì sao nó lại gặp hai tên oan
gia cùng một lúc là thế nào, sao hai tên này lại đi cùng nhau không lẽ họ là bạn
của nhau.

Hoàng và Vũ cũng kinh ngạc không kém khi gặp Vân ở đây.

Vũ kinh ngạc vì con bé đi xin làm người giúp việc cho anh mà
lại có tiền ngồi đây ăn uống là thế nào, anh không thể nào hiểu nổi.

Còn Hoàng kinh ngạc vì anh tưởng Vân là một con bé không
nhà, không tiền, nhưng xem ra anh đã nhận xét nhầm thì phải, con bé này dám
đóng kịch với anh là thế nào.

Cả hai cùng thốt ra khi nhìn thấy Vân.

- Lạ thật....!!

Vũ và Hoàng quay ra nhìn nhau, Vũ hỏi Hoàng.

- Mày quen biết con nhỏ này à...??

Hoàng bảo.

- Cô ta chính là con bé mà tao hay kể cho mày nghe đấy, con
bé chanh chua mà tao lỡ tông xe vào khi nó băng qua đường mặc dù lúc đó đèn
giao thông vẫn còn xanh, tao đã bị con nhỏ này chơi ác khi nó bảo mọi người tao
là chồng chưa cưới của nó, chưa hết nó còn đòi tao cho sống chung nữa đấy....!!

Vũ thích thú quá, anh cười lên sung sướng, ít ra thằng bạn mồm
mép của anh cũng bị một con nhỏ trị, ha ha ha, anh cười thầm ở trong lòng, cho
mày chết tên kia, ai bảo mày hay bắt nạt tao làm gì, đúng là vỏ quýt dày có
móng tay nhọn.

Hoàng thấy thằng bạn mình cười lên khùng khục vì sung sướng,
anh bực mình quá khẽ hét.

- Thằng kia, mày có câm đi không hả, thế còn mày, mày cũng
quen cô ta à...??

Vũ cố nín cười bảo.

- Cô ta tới nhà tao xin làm người giúp việc nhưng tao không
nhận, mặc dù trí nhớ của tao không có chỗ cho đàn bà nhưng con nhỏ này đặc biệt
quá nên tao không quên nó được...!!

Hoàng nheo nheo mắt trêu Vũ.

- Không phải là mày cảm con nhỏ kia rồi chứ, sao mày không
nhờ cô ta giả làm người yêu của mày luôn đi, vừa tiện cho mày tìm hiểu cô ta vừa
tiện cho mày yêu cô ta...??

Vũ đang uống cốc cà phê, nghe Hoàng gợi ý, anh đã ho lên sặc
xụa và người anh có bao nhiêu gai ốc đều nổi hết lên, híc, ngay cả những cô gái
dịu dàng anh còn không thèm để ý, anh có ngu đâu mà đi giây vào con nhỏ chanh
chua và đanh đá này, thậm chí người hay ép anh lấy vợ như mẹ anh cũng không chấp
nhận cô ta nữa là anh.

Vũ mai mỉa hỏi Hoàng.

- Mày có phúc hơn tao vì chẳng phải cô ta đã nhận mày làm chồng
chưa cưới của cô ta là gì, sao mày không chạy lại kia mà ôm lấy cô ta đi, sao lại
để cô ta ngồi với một người đàn ông khác là thế nào...??

Hoàng cũng tức cả mình, anh quát Vũ.

- Tao có thèm vào, trời ạ, thiếu gì con gái mà tao phải chọn
cô ta, tao chỉ có gặp cô ta có hai tiếng thôi là tao đã ớn cả đời rồi, nếu mà
phải gặp cô ta hàng ngày chắc là mày không còn nhìn thấy tao ở trên đời này nữa
đâu...!!

Hai anh chàng lắc đầu ngán ngẩm, họ đều sợ Vân.

Vân ngồi nghe họ vô t


XtGem Forum catalog