
ần ngại khi mạo hiểm cuộc sống …
Ngay khi thấy Xư Bi có vẻ lưỡng lự , Chan lập tức tỏ vẻ bực mình , mặt nó xị lại rồi bày đặt bước đi …
- Vậy đấy ! Cậu không tin mình ! Thế thì thôi vậy …
Thấy Chan hậm hực , sợ nhỏ giận dỗi , Xư Bi vội vàng tháo ngay chiếc
dây chuyền hình thánh giá trên cổ nó xuống rồi đặt nhanh lên tay Chan …
- Đừng giận mà Chan ! Mình tin cậu ^^!
Vừa nhận được sợi dây chuyền , nó không hiểu sao YuMi và Xư Bi đều
cùng cảm thấy quan trọng đến thế , nhưng nó biết , con bé đã bắt thóp
được Xư Bi . Nắm chặt sợi dây chuyền trong tay , nó nở một nụ cười mãn
nguyện …
- Cảm ơn cậu đã tin mình ! Xư Bi yêu quý !
…………………………………
[ Trở lại vở kịch '>
Sau khi cẩn trọng đưa chiếc vòng cho Chan , Xư Bi vội vàng bước ra
sân khấu trong tiếng reo hò của toàn thể đám học sinh phía dưới …
Vừa nhìn thấy Xư Bi – trong hình ảnh một nàng công chúa thực sự ,
lung linh với chiếc váy bồng bềnh trắng xóa và nụ cười rất đỗi ngọt ngào . Tất cả như hét loạn lên vì vẻ đẹp thiên thần của nó … Có vài thằng
con trai mê gái còn … ngất lịm …
” Na Xư Bi !!! Bạn thật là đẹp !!! ”
” Na Xư Bi !!! Cậu xứng đáng làm công chúa lắm !!! ”
Tiếng tụi bạn ở phía dưới bất ngờ cất lên khiến trái tim con bé không khỏi rộn ràng … Trước đó , nó không bao giờ nghĩ việc lên sân khấu lại
được mọi người đón chào đến tuyệt diệu thế này .
……………………..
Và vở kịch bắt đầu …
Dưới ánh trăng của thành Verona rực rỡ …
Nàng Juliet nhẹ nhàng bước ra ban công cửa sổ …
Và vô tình … nàng thấy được chàng Romeo đang đứng sẵn dưới kia …
” Woaaaa !!! ” – Tiếng bọn con gái bất ngờ hét toáng lên ầm ĩ rung
động cả một vùng sân khấu khi thấy Yul từ từ bước ra từ trong cánh gà …
” Aaaaa … anh Yul !!! Anh ý đẹp trai quá à !!! ” – Vừa nhìn thấy Yul , tụi con gái liền rít lên không ngớt lời …
Con bé cũng phải lầm bầm không lên tiếng ( xúc động quá mờ ! ) .
” Đẹp trai thật … ” – Nó thầm nuốt nước miếng nơi cổ họng .
Yul cười , một nụ cười siêu đẹp để dành tặng mọi người – nhất là nó … bất chợt , hắn ngước lên nhìn nó … rồi khẽ nhếch môi cười khiến con bé
gần như chết đứng dưới ánh trăng thành cổ ( Ối zồi ôi !!! ) .
…………………………
Cuộc đối thoại vẫn diễn ra tốt đẹp , cho đến khi … Yul vô tình nhìn
thấy chiếc vòng hình thánh giá trên cổ Xư Bi đã không còn đâu nữa !!!
Hắn khẽ mím môi lầm bầm bực bội – ” Cái con nhóc ngốc này ! Đã bảo là
phải giữ cẩn thận rồi mà ! Mất rồi làm sao đây !!! ” … ( Ủa ?! Mà bảo
bao giờ thế ?!! ).
Vì quá lo lắng trong lòng , nên ngay khi kết thúc đoạn đối thoại ,
Yul lập tức bỏ đi khỏi sân khấu trong sự ngỡ ngàng của mọi người – không ngoại trừ cả nó – ” Yul làm sao thế nhỉ ?! ” .
………………………………….
Bước đến trước cánh cổng của Quỷ , Yul sừng sững bước vào trước sự
tôn kính của bao vong hồn . Tất cả đều ngả mình cúi chào khi thấy hắn
như một … đế vương .
Yul lạnh lùng nhìn quanh , rồi hỏi một tên cận vệ .
- YuMi đâu ?!
Hắn vẫn cúi đầu rụt rè … nhưng lắp bắp không dám trả lời .
- Dạ … thưa … thưa ngài …
Bất thình *** h , tóm chặt lấy cổ áo anh ta , hắn xốc ngược lên rồi vặn một cách tàn bạo .
- Ta hỏi … chứ không cần ngươi hành lễ …
Mỗi lần bóp là một lần móng tay hắn càng mọc dài ra … như xiết chặt lấy cái cổ đầy gân mạch kia … khiến tên cận vệ hoảng hốt !!!
- Đài … đài của Rồng !! Thưa ngài !!
” Bịch ! ” – Yul buông tay , rồi quăng thẳng hắn xuống đất mà không thèm nhìn lại đến lần thứ hai . Yul bước …
………………………………
Đứng trước cánh cửa của rồng , hắn thấy có hai con màu lam tím đã
chặn ở trước đó tự khi nào . Chúng gầm gừ và quất đuôi liên tục khi thấy Yul xuất hiện – bởi đây là lãnh địa của YuMi .
Vẫn tiếp tục bước thẳng , Yul quắc mắt nhìn – một đôi mắt đỏ quạch màu của máu .
- Tránh ra …
” GRÀOOOOO …. !!!! ” – Tiếng hai con rồng bất ngờ bay đến , chặn ngay trước mặt Yul và thổi phù phù vào người hắn một luồng khí nóng như nham thạch . Những chiếc nanh kia đang rung lên mỗi lúc một kinh hoàng …
- Ta bảo tránh ra !!!
Nói rồi , nhanh như cắt , hắn bắn thẳng những tia màu đỏ từ mắt mình … phóng vụt lên trời khiến chúng tạo thành những quầng mây mang màu than
sẫm … mỗi lúc một rõ rệt . Bầu trời dần như tách rạn ra … rồi bất thình
*** h , hai tia sấm sét to bằng cột đình bất ngờ dội thẳng xuống miệng
chúng khiến hai con quái vật đột ngột rách họng mà ngã vật ra đất … chết lăn quay !!
Nhìn chúng cháy xèo xèo cũng giống như hai con rồng nướng vậy .
- Ta đã bảo là tránh ra mà …
Yul khẽ nhếch môi cười rồi một tay đẩy thẳng cánh cửa sắt cao hàng
trượng sang một bên khiến tất cả đám vong hồn đều phải há hốc mồm mà
hoảng hốt …
” Oh man … ” !!!
………………………………….
” Cánh cửa rồng đã bị phá hủy ! ” – YuMi khẽ mỉm cười khi nhận được tin