
ở phía hành lang bên kia , chỗ góc khuất nơi chẳng
mấy người qua lại … có hai kẻ chẳng ra gì đang bàn mưu tính kế một kế
hoạch ” cực kỳ nham hiểm ” … dành cho Na Xư Bi .
” Cô không hối hận khi làm việc này chứ ?! ” – YuMi khẽ nhíu mày , giọng đầy khiêu khích .
Giật vội lấy chiếc bùa ếm trong tay YuMi , Chan nhìn nó giọng đầy căm phẫn …
” Không bao giờ !!! Lần này tôi quyết cho con bé ấy một bài học …”
” Tốt lắm ! Cô phù thủy dễ thương của tôi … ” – Nói rồi , con nhỏ lại đập nhẹ lên vai Chan rồi xoa xoa như những người bạn … chúng đưa ánh
mắt ma quỷ nhìn nhau … không chớp .
……………………………………..
Buổi cuối chiều cũng là lúc Xư Bi vội vàng chạy ra khỏi lớp , nó
nhanh chân tiến thẳng tới phòng Thư Viện , rồi ngó quanh để tìm kiếm Jen sunbea – vị ân nhân tốt bụng .
Trong suy nghĩ của nó , ngay từ đầu , con bé đã luôn thấy sunbea thật lạ rồi , có cái gì đó mơ hồ và bí ẩn … giống như Yul vậy , nhưng Jen
tốt hơn ^^! Và nó nghĩ thế , chắc chắn , ” kẻ ” giúp mình ngay hôm qua – không ai khác – chính là Jen .
- Jen sunbea !! Jen sunbea …
Con nhóc vừa đi quanh , vừa hét toáng lên như thế , vì lúc này cũng
đã xế chiều nên chẳng có mấy người tham gia thư viện – không phải ngại , vặn hết cỡ volume .
Vừa đi , con bé vừa liếc quanh , mắt đảo liên hồi , nhưng sunbea thì
chẳng thấy đâu … mà chỉ thấy … có tiếng bước chân đang từ từ đi theo sau nó … Tiếng ” lộp cộp ” mỗi lúc một to … dường như tỉ lệ thuận với tiếng tim nó đập vậy … ” Bùm bụp … bùm bụp ” … Mồ hôi thì chảy đầm đìa , tuôn ra không ngớt … Đôi chân nó run rẩy gần như sắp gẫy vậy … Bất thình *** h , nó quay ngoắt lại , rồi quyết định tung chiêu …
” Phải ma không vậy !!! Á á á !!! ” – Vừa hét , nó vừa cầm hộp bánh , đập túi bụi vào kẻ theo sau ấy – ” Ya ya !!! Chết đi này !!! Dám hù bà
này !! ”
” Á á !!! Anh đây mà !!! Em làm sao vậy !!! ” – Tiếng Jen bất ngờ cất lên khiến con bé phải đột ngột dừng tay … ngơ ngác … nó đần mặt rồi hạ
bánh xuống …
” Hơ … Jen sunbea … “…
……………………
Ngồi bên chiếc ghế gỗ , con bé lại thở phào nhẹ nhõm … nhưng cũng nặng nề không kém … vì thành quả của nó TT___TT!!!
- Trời đất ! Sunbea à … anh xuất hiện rồi thì sao không kêu lên một tiếng ! Làm em hết hồn hà …
- Thì anh cũng định kêu rồi mà , nhưng thấy nhóc đang tập trung tìm kiếm cái gì đó nên tò mò đi theo ^^!!
- Trời ạ !!! Em tìm anh mà !!!
- Hơ … tìm anh à … có chuyện gì vậy …
” À … là cái này … mà thôi >_< ! ” – Vừa nói , nó vừa dấm dúi dấu đi hộp bánh đã … nát bét trong tay vì ” đánh giặc ” .
” Hử ?! Gì thế !! Em đang giấu cái gì đó !! ” – Nói rồi , Jen vội vàng quay ngoắt ra phía sau … tò mò nhìn hộp bánh …
” Không … không có gì đâu … ” – Thấy Jen đã bắt đầu để ý , nó vội vàng giấu vội !!!
” He he !! Đưa anh xem nào !! Là bánh hả !! ” – Nói rồi , Jen lại nheo mày , rồi cố gắng ” trấn ” lấy hộp bánh …
………..
” Không không … đừng có xem mà … đừng có … ” – Còn chưa dứt lời …
bánh đã nằm gọn lỏn trong tay Jen … vì hắn có phép thuật mà TT__TT!
Jen ngồi cười tủm tỉm , rồi hí hửng mở vội hộp bánh ra … cùng vẻ mặt nhợt nhạt của con bé …
” Oh my … !! Cái gì thế này … ” – Cả hai đứa cùng đồng thanh kêu lên
khi nhìn thấy ” khuôn mặt lệch lạc của Jen ” đã bị méo xệch đi vì ” trận chiến ” .
” Đã bảo đừng có nhìn rồi mà … ” – Xư Bi vừa nói , vừa quay vội mặt đi , mếu máo …
” Ha ha ha !!! Kute quá đi mất thôi !!! Đúng là mặt mình có khác !
Nhìn thế nào cũng vẫn kute !!! ” – Jen cười phá lên như để đánh tan
không khí nặng nề giữa hai đứa nó , một phần cũng khiến con bé phải ngơ
ngác quay ra nhìn … vừa cười vừa khóc .
” Thật … thật ý ạ … ” – Rồi nó lại ngó ngó vào nhìn chiếc bánh … – ” Ừ há ! Vẫn kute ! Em làm mà lại ^^! ”
” Hì … ” – Jen chợt phì cười trước cái vẻ ngây thơ đến ngô ngố của con bé , vừa dễ khóc và cũng vừa dễ cười …
………………
Quết một chút bánh lên đầu ngón tay , Jen thản nhiên đưa lên miệng rồi mút cái chụt … khiến nó phải nuốt nước miếng ừng ực …
Nhìn nó mắt long lanh , Jen lại quết một miếng nữa rồi giơ lên trước mặt con bé …
- Nhóc ăn không ?!!
- Ăn được không ạ … ?! ( Ý nó là liệu ăn có bị ngộ độc không ạ ?! )
- Vậy nhóc thấy anh có ăn được không ?! ( Ý hắn là nhóc thấy anh ăn có bị ngộ độc không vậy ?! ) .
- Hưm … không ạ … !
Nói rồi , nó mỉm cười , rồi khẽ rụt rè mút bánh cái chụt từ tay hắn …
” Chà … vị socola ngọt ngào mình làm ngon quá … hehe !!! ” – Con bé khẽ liếm môi , rồi phì cười khành khạch ^^!
Chiều nay gió dịu dàng … từng đợt gió nhè nhẹ khẽ lay lay làm rung
chuyển những cánh bồ công anh thả mình bay theo làn gió … như mang theo
cả tấm lòng của Quỷ … một tấm lòng đã bắt đầu rung động …
Đôi khi ta không thể tin những điều ta nhìn thấy …
Đôi khi ta phải thận trọng với những gì rất đáng tin …