
u hôn của Tiêu Nhiễm
Ninh vì cô cho rằng Tiêu Nhiễm Ninh thường xuyên bắt nạt cô, nếu
lấy anh, cô sẽ bị trêu tức đến chết. Nhưng cha mẹ Tiêu Nhiễm Ninh
vẫn coi Hương Đình là con dâu tương lai.
Các vị tiền bối cùng bàn chuyện đại sự, đám hậu bối cũng không muốn
làm gián đoạn câu chuyện. Tiêu Nhiễm Ninh đứng ngồi không yên, đã
sớm kéo Hương Đình lên tầng hai. Được một lúc thì đến lượt Hương
Tranh cũng đứng ngồi không yên, kéo Sở Trung Thiên ra ngoài sân nói
chuyện.
“Trung Thiên, hôm qua em nhận được email của Sở Tu Phàm.” Từ sau
cái chết của cha, Sở Tu Phàm nghe theo tâm nguyện của ông, tiếp
quản tập đoàn Sở thị. Dưới sự giúp đỡ của Triệu Ninh, công việc của
anh đã bắt đầu đi vào quỹ đạo.
“Anh ấy nói gì với em?”
“Em báo với anh ấy, chúng ta sắp kết hôn, anh ấy nói chúc mừng
chúng ta. Còn nói ngày thành hôn của chúng ta, anh ấy nhất định sẽ
đến chúc phúc. Anh ấy cũng kể chuyện gần đây anh ấy gặp một cô
nương rất cá tính, thường làm anh ấy vui. Anh ấy còn gửi cả ảnh cô
nương ấy cho em xem, rất dễ thương, rồi em sẽ cho anh xem.”
“Được.”
“Trung Thiên, em có chuyện muốn thương lượng cùng anh.”
“Chuyện gì?”
“Trước khi yêu anh, em đã định thành lập công ty
kinh doanh dịch vụ cho thuê bạn gái. Bây giờ em muốn...”
“Chuyện này không bàn nữa, sau khi kết hôn, em ngoan ngoãn ở nhà
cho anh, đừng có ra ngoài quậy phá nữa.” Sở Trung Thiên phũ phàng
dập tắt hy vọng của Hương Tranh.
“Không được. Cả ngày chỉ ở nhà sẽ buồn chán lắm.”
“Không đâu, anh có công việc giao cho em mà.”
“Việc gì?” Hương Tranh hào hứng hỏi lại.
“Sinh baby.”
“…”
“Hương Tranh, Sở gia nhà anh mấy đời độc đinh, anh nghĩ chúng ta
phải có nhiều con mới đông vui, em thấy năm đứa đã được
chưa?”
“…”
“Em thấy như thế có ít không? Hay là sinh sáu đứa? Nếu em vẫn thấy
ít thì sinh hẳn bảy, tám đứa luôn.”
“…”
Xem ra cô thua rồi, cô không thể cãi lại được anh.
Hết