80s toys - Atari. I still have
Cô Vợ Nữ Quái Của Thiếu Bang Chủ Trẻ Con

Cô Vợ Nữ Quái Của Thiếu Bang Chủ Trẻ Con

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329774

Bình chọn: 7.5.00/10/977 lượt.

u hoang mang, sợ sẽ có điều tồi tệ xảy ra.

Đưa đôi mắt dành cho kẻ thù hướng về phía Lam Chánh, hắn nghiến răng:

- Tôi đã vận chuyển lô hàng đó dùm ông rồi, ông còn muốn gì nữa hả???

- Haha... Khi ta nhận được tiền thì ta đã liền thông báo địa điểm cho cậu rồi đấy! Mục đích của ta vốn không chỉ là số hàng đó!

- Thế ông còn muốn gì nữa hả? Đồ cáo già!!!

"Cạch"

Bị một thứ vừa cứng vừa lạnh đặt vào đầu, hắn thừa biết đó là thứ gì. Lam Chánh quả thật đã sắp xếp tất cả mọi chuyện, rốt cuộc chỉ chờ hắn sập bẫy.

Ông ta cười ma mãnh:

- Haha.... Hôm nay, tôi sẽ không để cậu sống sót mà rời khỏi chỗ này đâu! Hơn hết, cậu sẽ được chết chung với con trai của cậu!

- Ông......

Hắn tức muốn hộc máu, quay sang đứa nhóc đang ngồi ở một xó đằng kia.

- Tuấn Dương! Ba xin lỗi con!

Hận bản thân liên lụy con, hắn quả thực không còn mặt mũi nào để nhìn thằng bé. Sống mũi nhỏ nhăn lại, Tuấn Dương thì thầm trong miệng:

- Ba sao?

Hắn gật đầu, hốc mắt nhanh chóng ửng hồng. Tuấn Dương vô tư hỏi lại:

- Chú thực sự là ba của con sao?

- Đúng vậy!

- Con có ba như mọi người đúng không? Con có ba!!!! - hai mắt thằng bé sáng lên.

- Hãy nhớ rằng ba yêu con, được chứ? - hắn không biết nói gì hơn ngoài việc nghĩ mình sắp chết. Hắn mong con trai mình sẽ thoát khỏi đây, sẽ an toàn.

Lam Chánh bật cười, ông ta đùa cợt:

- Mùi mẫn lắm! Cứ ở đó mà thương yêu nhau đi, tụi bây sắp được xuống địa ngục cùng nhau rồi! Haha.....

- Đến giờ phút này tôi vẫn không hiểu, tại sao ông lại muốn giết chúng tôi?

Lam Chánh đứng bật dậy, gương mặt trở nên đầy căm phẫn:

- Rồi mầy sẽ biết!

Ông ta đưa tay lên tháo chiếc mặt nạ, chiếc kính áp tròng màu đen văng xuống đất. Một gương mặt hoàn toàn khác hiện ra với đôi mắt màu xám tro khó có thể lầm lẫn với ai.

Hắn sững sốt, tay chân lạnh đi không tin vào mắt mình:

- Ja.....Jame!

- Haha.... Mầy không ngờ tao còn sống chứ gì?

- Tại sao ông có thể sống sót chứ?

......................................

*Flashback:

10 năm trước:

- Quản lí Kim, anh sao vậy?

Hắn vừa bước vào lãnh địa Hắc Long thì đã thấy quản lí của mẹ nằm trên một vũng máu lớn. Nóng ruột, hắn đỡ anh ta dậy.

Hơi thở khó nhọc, anh ta thốt lên:

- Là Jame..... mới....rời khỏi...thôi!.... Bằng chứng....John....!

Trút hơi thở cuối cùng, người quản lí đó chỉ nói được có bấy nhiêu. Dù là ít nhưng hắn hiểu hết tất cả. Jame vừa đánh cắp tất cả bằng chứng phạm tội của anh trai mình.

Hắn bước đến cửa sổ nhìn xuống, một bóng dáng áo đen bí ẩn đang lén lút cẩn trọng leo ra khỏi cổng.

Không chần chừ, hắn nhảy xuống từ ban công để đuổi theo. Trời đổ mưa, hai chiếc xe hơi rượt đuổi nhau một cách ngoạn mục.

Hắn móc súng, một tay lên đạn đưa ra cửa nhắm thẳng chiếc xe phía trước.

"Đoàng...Xoảng..."

Viên đạn làm vỡ cửa kính và ghim vào vai tên Jame. Bất ngờ, ông ta lạc tay lái. Chiếc xe đang chạy nhanh chóng mặt bỗng tông vào thanh chắn đường đâm thẳng xuống biển.

"Kéétttt"

Hắn phanh gấp, nhìn theo.

Lão John nhận được tin, vừa đến nơi thì đã thấy xe của em trai mình gặp chuyện. Khung cảnh duy nhất chỉ một mình hắn đứng đó.

Sự thật đã rõ, ông ta đinh ninh rằng hắn hại chết em trai mình. Và cũng vì thế mà đã mang thù với hắn.

*End flashback. 

@

Quay lại với hai người:

- Cũng may cho ta kịp thoát khỏi chiếc xe đó và được người dân ven biển cứu sống! Có lẽ ngươi thất vọng lắm!

- Sự việc ngày đó là do ông tự chuốc lấy! Tôi với ông vốn không thù không oán! - hắn nhấn mạnh từng chữ.

Lam Chánh một tay đút túi quần, quay người ra hướng biển mênh mông:

- Đúng! Tao và mầy vốn sẽ chẳng có thù oán............ nếu tao không nhận được tin anh trai tao chết dưới tay người của Hắc Long Bang! Tao đang cố gắng tìm ra kẻ đã giết anh ấy, tao phải bắt kẻ đó đền mạng! - một nụ cười chua chát thoắt ẩn thoắt hiện trên môi.

Gương mặt hắn đổi sắc, nếu ông ta biết phát súng đó là do Gia Mẫn làm nhất định chuyện sẽ chẳng kết thúc. Chi bằng tự hắn gánh lấy mọi chuyện, nếu không vợ và con sẽ lại gặp nguy hiểm.

- Là tôi đã giết anh trai ông. Chuyện thù oán là do người lớn gây ra, tôi xin ông tha cho con trai tôi được chứ?

Ánh mắt thành khẩn nhất có thể, hắn không mong gì hơn ngoài việc Tuấn Dương được sống.

Chiếc tàu bỗng chấn động nhẹ, bến cảng đang xa dần trong tầm mắt.

- Ông....

- Haha.... Tàu đã ra xa bờ rồi! Sống chết của chúng mầy nằm gọn trong tay tao!!!

Gương mặt tà ác nhìn hắn rồi nhìn sang Tuấn Dương, cái nhìn đó khiến hắn như ngồi trên đống lửa.

Tuấn Dương chớp chớp đôi mắt ướt nước:

- Ba à, ba còn chưa dắt