
ô chưa nói xong, ngày mai sẽ tổ chức luôn. Sau buổi học hôm nay các em nhớ chuẩn bị những thứ đủ dã ngoại 3 ngày, đi biển trước và cuối cùng là lên rừng cắm trại. – cô giáo nói tiếp, lũ học sinh bên dưới mồm ko ngừng hoạt động
- Ê mày, có chuyện vui rồi – Hữu Tuệ nhìn Yun và cười gian xảo, ánh mắt nói lên điều đó - Thiên Anh, tôi xin lỗi nhé, ai bảo cô ko cho phép anh Thiên Bảo yêu tôi - Hữu Tuệ nghĩ rồi nhìn Thiên Anh đầy ghen ghét. Có hiểu lầm gì đó ở đây
Từ dãy bên trong cùng, hai đôi mắt liên tục nhìn ra dãy ngoài cùng cười thoả mãn, cái hay của việc được đổi chỗ là ở đây, Có thể bàn âm mưu kế hoạch thoải mái mà ko sợ đối phương nghe thấy
- Cảm ơn mày đã bày cho tao trò này, tao cũng nghĩ rồi nhưng ko nghĩ nó đến nhanh như vậy – Yun cười đắc ý
- Tao là bạn mày mà, vậy nhé, Ok, lần này mày nắm chắc tình yêu trong tay rồi đó, đừng để bị tuột mất
- Ok, yên tâm…
…
…
- Anh Hoàng, mai cho em đi chung xe với nha – Yun lên tiếng nịnh nọt
- Ko được – Hoàng từ chối thằng thừng
- Ko được là thế nào? Sao con Thiên Anh kia với con Vy thì được – Yun quát luôn ko nhẫn nhịn
- Ko giải thích – Hoàng lạnh lùng rồi cúp máy
Yun bực tức chửi thề vào trong điện thoại rồi ném lên giường và đi ngủ
Một lúc sau…tiếng chuông dt của cô vang lên
- Alo – Yun bắt máy, giọng nói ngái ngủ
- Thiên Anh, mai có cuộc họp khẩn cấp, con làm ăn kiểu gì mà để công nhân bỏ việc nhiều thế - tiếng cha của cô vang lên bên đầu dây thật khó chịu
- Liên quan gì? – Yun nói dài
- Sao lại liên quan gì? Mai con phải đi họp đấy, đừng có nghỉ ko thì đừng trách, biết thế cha ko giao cho con còn hơn, làm ăn kiểu này có mà chết à?
- Thế ba tự làm đi
- Chủ đầu tư kí tên con rồi sao cha lãnh đạo được, haizz. Ngủ sớm đi mai đi họp, mà nghỉ luôn học đi cho đỡ mệt,học hết cấp 3 rồi còn muốn học là sao?
- Kệ con, mai con ko đi đâu,con bận rồi, cúp máy đây
- Này,…này…
Ông bực mình vì đứa con gái này của mình. Gọi lại mấy cuộc mà Yun cũng ko chịu nghe.
….
Thiên Anh vừa bước đến nhà, mọi mệt mỏi vứt sang một bên khi thấy trước hòm thư nhà mình có cài một bó hoa và một chú cá sấu bông rất dễ thương…
Nhưng ai là người tặng cô đây? Chẳng lẽ nhầm nhà sao??
Tò mò quá, cô chạy nhanh đến đó, mới đầu cô cứ nghĩ là nhầm thật nhưng khi có tờ giấy cài trong bó hoa lộ ra, cô mới biết là ko nhầm
“ Tặng em ! Thiên Anh”
Bốn chữ ngắn ngủi, dòng chữ lạ hoắc cô chưa từng nhìn bao giờ. Ko phải của Khánh Anh….là ai chứ???
Tạm thời ko nghĩ nữa, cô nhận lấy bó hoa và chú cá sấu bông dễ thương và mang vào bên trong. Hôm nay có lẽ ba cô đang chuẩn bị cuộc họp gì đó với đối tác lên ko có nhà, cô thở phào nhẹ nhõm rồi bước vào trong…Ai đã tặng hoa cho cô đây?
Tầm này vẫn còn người bí ẩn như vậy sao? Hay có ai đó muốn tạo bất ngờ cho cô…
Hoa đẹp quá ! Đúng loại hoa mà cô thích đó là hoa hồng, màu nào cô cũng thích, chỉ cần đó là hoa hồng.
- Yeahhhhhh….xuất phát thôi, biển ơi, đợi taooooooooooo – Nam hét lên sung sướng và chạy vòng quanh xe như con nít
- Tuyết ơi, sáng cho thằng này uống thuốc giảm khùng chưa mà sao bệnh vẫn nặng vậy? – Hoàng cau mày rồi cười cười
- Hết thuốc rồi còn đâu, ngày lên cơn mấy chục lần bao nhiêu thuốc cho vừa – Tuyết cười
- Thảm nào….ê Nam ơi, ai hỏi gì thì đừng bảo mày là bạn bọn tao nhớ, haha – Hoàng cười chêu, cả đám cười lớn
- Á, thằng quỷ - Nam hét lên rồi đuổi theo Hoàng chạy vòng quanh xe đến mệt thì mới chịu buông
- Vy với Thiên đâu rồi nhỉ? Muộn rồi, sao chưa thấy đến – Minh nhìn vào đồng hồ đeo tay mà nheo mày khó chịu
Cùng lúc đó, Yun đi tới và õng ẹo…
- Lên xe đi mọi người, đến giờ đi rồi
- Đây là khu vực của em à? Về lớp đi – Hoàng dừng chạy và lên tiếng
- Hứ…anh có quyền cấm em sao, anh trai?? – Yun nói tiếng “Anh trai” rõ khinh bỉ
- Có quyền đó. Về lớp đi – Hoàng nói như quát
- Chị Tuyết, hôm nay em đi chung xe với mọi người được ko? – Yun ko thèm cãi nhau với Hoàng nữa mà thay đổi giọng ngọt sớt nói với Tuyết
Tuyết ko nói gì chỉ nhún vai đi ra chỗ khác gọi điện thoại. Yun hơi bực mình và nheo mắt lại, gương mặt xinh đẹp hiện lên vài nét nhăn như đã già.
- Toàn trường tập trung lên xe, đã đến giờ khởi hành – tiếng loa thông báo vang lên, Vy với Thiên Anh vẫn chưa đến
- Anh Khánh, anh Minh chắc chờ Thiên Anh với Vy đúng ko? Chắc họ ko đến đâu, lúc ở lớp họ bảo là ko đi rồi mà – Yun cố tình nói sai sự thật để nhóm Khánh Anh mau lên xe…bỏ rơi hai người kia ở lại
- Thật ko? – Minh hơi nghiêng đầu hỏi
- Có ngu mới tin nó – Hoàng chen vào
...
…
5 phút…10 phút…thời gian cứ thế trôi qua. Bỏ ngoài tai những lời hối thúc của mọi người trên xe và vài cán bộ trong trường và người lái xe… Minh và Khánh Anh vẫn đứng đợi