80s toys - Atari. I still have
Đâu Ngờ Người Ấy Ngay Bên Ta

Đâu Ngờ Người Ấy Ngay Bên Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322684

Bình chọn: 8.00/10/268 lượt.

, anh nói anh là người tốt, nhưng người xấu trên mặt cũng đâu có khắc
chữ xấu!” Đường Mật Điềm chăm chú nhìn mặt Ôn Kỷ Ngôn nói tiếp: “Anh
không có chứng minh thư, nhỡ anh là người xấu hoặc làm chuyện xấu xa, mà lại ở cùng nhà với tôi, an toàn của tôi không đảm bảo tẹo nào, không
được, tôi không cho anh thuê nhà nữa, hợp đồng này hủy đi!”

“Điềm Điềm, cô nhìn xem, tôi có giống
người làm việc xấu không?” Ôn Kỷ Ngôn chỉ vào khuôn mặt đẹp trai của
mình, nhìn Đường Mật Điềm với vẻ tội nghiệp: “Nhìn xem, khuôn mặt trái
xoan, thân hình nhỏ bé của tôi còn yếu đuối hơn phụ nữ, làm sao có thể
làm chuyện xấu, hoặc có thể là người xấu được? Tôi thật sự lâm vào đường cùng, bị ép không còn cách nào khác, mới bỏ trốn, lúc đó, vội quá không mang theo gì hết!” Thở dài một tiếng, Ôn Kỷ Ngôn giả bộ đau buồn: “Điềm Điềm, như cô biết đấy, tôi thích đàn ông, nhưng gia đình bắt tôi lấy
một cô rất ghê gớm, xấu hơn Như Hoa, béo hơn lợn, nếu tôi không bỏ trốn, họ sẽ nhốt chúng tôi với nhau, cô ta cưỡng bức tôi, đợi khi có thai mới thả tôi ra…” mũi sụt sịt, anh nói tiếp: “Điềm Điềm, tôi biết cô thông
cảm với tôi, cho nên, xin cô, rủ lòng cho tôi Ỡlại! Tôi thật sự không
phải là người xấu, tôi chỉ là kẻ đáng thương có nhà mà không được ở, nếu cô không cho tôi ở lại, thì hôm nay thực tình tôi phải lang thang ngoài đường.” Nói xong chớp mắt nhìn Đường Mật Điềm: “Không chỉ lang thang
đêm nay, mà tất cả những ngày chạy trốn sau này cũng lang thang, trở
thành kẻ lang thang đáng thương.”

“Mặc dù nghe anh nói rất đáng thương,
nhưng, xin lỗi, chỗ tôi không phải là nhà từ thiện, tôi không thể giữ
anh lại, mời anh đi cho!” Đường Mật Điềm thay đổi thái độ, tỏ ra lạnh
lùng đuổi khách, suy cho cùng, trai đẹp chẳng là gì so với sự an toàn
của bản thân, nhất là trai đẹp thích đàn ông.

“Nhưng cô, vừa rồi cô đã nhận lời, tôi
chẳng qua chỉ không mang chứng minh thư thôi! Mấy ngày nữa, tôi sẽ cho
bổ sung!” Ôn Kỷ Ngôn nhìn thấy Đường Mật Điềm đứng dậy, đi thẳng ra phía cửa, mở toang cửa, như muốn mời anh ra ngoài, bỗng lo lắng nói, nhưng
vẫn ngồi bất động trên salon, rõ ràng không muốn đi.

“Ôn tiên sinh, mời anh đi cho!” Đường Mật Điềm không muốn đấu khẩu lằng nhằng với anh ta.

“Tôi không đi, tôi đã ký tên vào hợp
đồng rồi, cô đã đồng ý cho tôi thuê nhà!” Ôn Kỷ Ngôn tỏ ra lì lợm, so
với lang thang ngoài đường, anh thà ngồi lì ở đây thử thách bản lĩnh của cô chủ nhà, “Điềm Điềm, mặc dù tôi thừa nhận, trong chuyện chưa nộp
tiền nhà và không mang chứng minh thư, đúng là tôi sai, tôi đuối lý,
nhưng cô đã đồng ý cho tôi thuê, cô cũng không nên nuốt lời đuổi tôi đi! Cô lương thiện như vậy, nhất định không làm chuyện vô lý đó, đúng
không?”

“Mặc dù anh nịnh hay lắm, nhưng xin lỗi, vẫn phải mời anh đi cho, nếu anh không đi, tôi sẽ gọi bảo vệ!” Đường
Mật Điềm không động lòng trước lời nịnh bợ của Ôn Kỷ Ngôn.

“Điềm Điềm, cô sẽ không gọi bảo vệ chứ?” Ôn Kỷ Ngôn không nản chí.

“Xin chào, yêu cầu cho trực ban bảo vệ
lên lầu X, căn hộ Y!” Đường Mật Điềm không nói thêm với anh ta nữa, lấy
điện thoại trực tiếp gọi cho ban phụ trách hành chính khu chung cư.

“Đừng!” Ôn Kỷ Ngôn lập tức rời khỏi salon, giằng điện thoại di động của Mật Điềm, nhanh tay tắt máy, lạnh mặt tiến lại gần cô.

“Anh, anh định làm gì?” Đường Mật Điềm hơi sợ, miệng lắp bắp nói, chân lùi ra sau.

“Cô nói xem tôi có thể làm gì?” Ôn Kỷ Ngôn nhếch mép, mặt không biểu cảm.

“Anh đừng lại đây, bảo vệ lên ngay giờ!” Đường Mật Điềm lo lắng nhìn Ôn Kỷ Ngôn, cố làm bộ trấn tĩnh nói.

“Điềm Điềm, nếu tôi là người xấu, muốn
làm hại cô, cô gọi bảo vệ, báo cảnh sát, đều không kịp!” Ôn Kỷ Ngôn thở
mạnh, đưa điện thoại cho Đường Mật Điềm, mặt buồn rầu: “Tôi thật tình
lâm vào đường cùng mới phải hạ giọng cầu xin cô giúp đỡ, cô thực bụng
không muốn thì thôi, coi như tôi làm phiền cô! Xin lỗi! Tạm biệt!” Nói
xong thận trọng nhét di động của Đường Mật Điềm vào tay cô, lộ nụ cười
đau khổ rồi quay lưng định đi.

Có thể biểu hiện của anh ta quả thực rất buồn bã, thẫn thờ giống một vị hoàng tử lâm nạn, nhưng vẫn mang cốt
cách cao quý, cũng có thể do câu nói cuối cùng của anh ta thật buồn,
cũng có thể do ánh mắt anh ta đầy bất lực, cũng có thể do… không biết
cái gì đã chạm đến sợi dây tơ ở góc mềm yếu trong lòng Đường Mật Điềm,
bản thân cô cũng không biết vì sao đầu mình lại nóng như vậy: “Được rồi, tạm thời cho anh ở vài ngày!”

Câu này giống lời của thiên thần lọt vào tai Ôn Kỷ Ngôn, anh ta mừng quýnh quay phắt người, ngỡ ngàng nhìn cô
hỏi: “Cô nói cho tôi ở lại?”

Mật Điềm gật đầu: “Ờ!”

“Tôi hiện chưa trả tiền nhà, không có chứng minh thư, cô cũng bằng lòng cho tôi ở lại?”

Đường Mật Điềm lơ đãng nói: “Anh nói anh sẽ làm việc nhà, nếu không muốn làm thì thôi, anh đi đi!”

“Làm, làm chứ, việc gì tôi cũng làm!” Ôn Kỷ Ngôn phấn khởi gật đầu: “Điềm Điềm, cô thật quá lương thiện, tôi
thật sự cám ơn cô lắm lắm, sau này, tôi nhất định lấy thân báo đáp, báo
đáp cô thật hậu!”

“Đúng thế, lấy thân báo đáp, lấy thân
gán nợ, giúp tôi lau dọn nhà thật sạch, thử việc anh một tuần, nếu anh
không làm được, lại không trả tiền nhà,