
em....
- Ko cõng heo đâu??_An nhìn nó cười gian
- Ko hả??
- Ukm!!!_An bụm miệng cười
"Phụt...."nó nhảy lên lưng An ôm chầm lấy cổ An ko buông,An lắc đầucười dưới sự tinh nghịch của nó....
- Bây giờ thì cõng đi!!!_Nó cười gian nói
- Anh sợ em luôn rồi!!_An lắc đầu cười khổ cõng nó
- Hihi_Nó cười đắc trí trên lưng An
An cõng nó,đi dọc theo con đường,buổi chiều nhẹ chỉ thấy bóng dáng người contrai và người con gái khuất dần........
Nó tựa lên vai an âuyếm,cảm giác này khiến nó nhớ lại một điều gì đó nhưng nó ko thể nào nhớ ranỗi,trái tim nó ấm áp đến lạ thường ngày con trai
này luôn tạo cho nó cảm giácbình anh khi ở bên.......
- Ngủ àk..._An hỏi khi thấy nó im lặng
- Có đâu!!!!!_Nó lắc đầu đáp
- Vậy sao ko nói gì???
- Tại mệt quá!!!
- Hả???em được cõng mà cũng mệt nữa sao?anh cõng em mới là mệt nè_An giận dỗi
- Được cõng em là sướng lắm đó!!!!!
- Vậy anh ko dám nhận cái sướng này đâu????
- Hihi_Nó phì cười
- Anh hỏi em điều này nha!!_An dịu giọng hỏi
- vâng hỏi đi!!!!
- Tại sao những lúc em cười nhìn trông gượng gượng làm sao ấy??Như lần đầu tiênanh gặp em vậy!!!!!
- ......................._Nó im lặng nhớ về hắn
- Như àk........_An hỏi khi thấy nó im lặng
- Anh thả em xuống đi!!!!!
- Ơ!!!!!_An ngơ ngác
- Thả em xuống đi!!!!_Nó nhảy xuống khỏi người An
- Anh xin lỗi!!!anh lại làm em buồn rồi!!!!!!_An cúi xuống nhìn nó buồn
- Nếu người anh yêu là bạn gái của bạn thân anh thì sao hả anh????_Nó ngước lênAn mắt rưng rưng
- Sao cơ????
- Hức.....vậy mà....vậy mà em đã yêu bạn trai của bạn thân mình đó
anh!!!!_Nướcmắt nó lăn dài,nó tựa lên vai An khóc nức nở,kể mọi chuyện
cho An nghe,từng nổiđau lại ùa về......
- Thôi!đừng khóc nữa!!Tình cảm đâu ai ngăn cản được!!!_An vổ vai nó
- Hic....hic...._Nó mắt đầy nước nhìn An
- Em hãy cứ vui vì em đã lựa chọn đúng!!ra đi là cách tốt nhất,giữ lại tình bạnkia!!!
- Vâng!!!!cảm ơn anh!!
- Cảm ơn vậy thôi sao??Ướt cả áo anh rồi nè!!Em khóc như mưa vậy,nảy giờ
ngườiqua lại cứ tưởng anh ăn hiếp em ko àk.._An kể tội nó
- Hihi_Nó chịu hết nổi phì cười
- Hihi cười gì chứ??_An làm mặt giận dỗi
- Em biết lỗi rồi!!!em sẽ ko dám khóc nữa đâu!!!
- Ukm....vậy thì tốt!!!
- Từ nay em sẽ là PHẠM THÁI QUỲNH NHƯ vui vẽ!!_Nó đứng lên nói
- Em nói đó nha!!mai giặt áo cho anh đó!!!!!
- Xí!!!!ko giặt!!_Nó phồng má nói
- Ơ!!!!!!huhu_An làm mặt khóc
Nó nhìn An cười,nó đã vui cười trở lại ,An đã mang nụ cười nó trở
về....Mộtcuộc sống mới chỉ có nụ cười và nó sẽ ko bao giờ nhớ về hắn
nữa......
Hắn đau khổ từ ngày nóra đi,Nhi lúc nào cũng đi
theo hắn chăm sóc cho hắn, hắn biết nhưng trái timhắn cứ gào lên tên nó
đầy xót xa.......
___________Quán bar CRY______________
Như mọi ngày hắn luôn ở bar uồng rượu,uống đến khi nào say,đến ko còn biết
gìnữa hắn mới trở về và dù cơn say làm hắn chẳng biết gì nữa nhưng sao
nó vẫn còntrong hắn từng hình ảnh từng mảng kí ức cứ ùa về như một điều
gì đó quen thuộclắm.......Dù nhiều lần hắn đã hỏi tại sao hắn lại như
thế thì câu trả lời vẫnlà "hắn yêu nó" yêu nhiều lắm,thậm chí là nhiều
hơn tình yêu của nónữa kìa.........
Hắn ngồi trên chiếc ghế
dài,cầm ly rượu trên tay và uống như uống nướclã.....Bổng có bàn tay ai
dịu dàng nắm lấy tay hắn,nhanh lắm và kéo hắn đi thậtnhanh .....Phút
chốc hắn đang ở trên sân thượng của quán,Gió mát khiến hắn
dầntỉnh........
- Nhi......._Hắn gọi tên Nhi khi thấy cô đứng cạnh mình
- Anh còn biết em nữa àk._Nhi nhìn hắn
- Sao em lại đến đây!!!về đi!_Hắn nói lạnh lúng và bước đi
- ĐỨNG LẠI_Nhi hét lên làm bàn chân hắn khựng lại
"Bốp....."Một cái tát thật mạnh đã nằm trên mặt hắn,Hai mắt Nhi longlên sòng sọc làm người đối diện cảm thấy sợ hãi...
- Anh nhìn lại mình đi!!coi anh ra gì nữa hả??Như ra đi để anh hạnh phúc
mà giờanh như thế này sao?tại sao chứ....lại cho tui và Như cùng yêu anh chứ?Anh làđồ tồi....Sao anh ko đi tìm Như hả?sao anh cứ dày vò tui mãi
thế...sao anh làmtui đau thế này......_Nhi nắm áo hắn nói và khóc,từ từ
phịch xuống dần
- ...................._Hắn im lặng nghe Nhi oán trách trái tim của hắn cũng đaulắm chứ
- Anh hãy tìm Như đi_Hai hàng nước mắt đầy trên má Nhi,trái tim cô đau
lắm khinói những lời đó nhưng thật sự cô ko thể chịu nỗi nhìn hắn như
thế....Cô rấtmuốn hắn ở bên cạnh mình như thế là cô quá ít kỉ....cô ko
thể.
- Cảm ơn em!!!!_Hắn nói và chạy đi,hắn sẽ đi tìm nó tìm người con gái mình yêu
Còn lại mình Nhi trên sân thượng,cô cứ khóc,khóc thật nhiều,cô đã từ
bỏhắn...ko phải cô đã từ bỏ hắn rất lâu rồi nhưng bây giờ đây cô cảm
thất thực sựhạnh phúc......
- Chúc anh hạnh phúc cùng Như!!!_Nhi ngồi đó nhìn